Đêm trước lễ hội, gã không biết ngày mai gã sẽ giàu. Cả hai túi tiền vàng mà những phú thương trong phố thị cũng phải mơ. Gã cũng không biết rõ ngày mai có lễ hội gì. Chỉ nghe mang máng rằng Alexander Đại đế sẽ tổ chức dạ tiệc trong thành Persepolis. Dân chúng ngoài thành đồn nhau thế. Xôn xao đồn. Háo hức đồn. Hóng hớt đồn. Ngong ngóng đồn. Ngong ngóng thật. Phận con dân ngoài thành, chẳng được miếng thịt miếng xôi mà vẫn ngóng vào....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gã thổi lửa trong thành Persepolis Gã thổi lửa trong thành Persepolis TRUYỆN NGẮN CỦA HỒ ANH THÁIĐêm trước lễ hội, gã không biết ngày mai gã sẽ giàu. Cả hai túi tiền vàng mà những phúthương trong phố thị cũng phải mơ.Gã cũng không biết rõ ngày mai có lễ hội gì. Chỉ nghe mang máng rằng Alexander Đạiđế sẽ tổ chức dạ tiệc trong thành Persepolis. Dân chúng ngoài thành đồn nhau thế. Xônxao đồn. Háo hức đồn. Hóng hớt đồn. Ngong ngóng đồn.Ngong ngóng thật. Phận con dân ngoài thành, chẳng được miếng thịt miếng xôi mà vẫnngóng vào. Dân cũng nhanh quên. Hai tháng rồi Alexander Đại đế đến chiếm thành. Vuaquan đám bị bắt, đám bỏ chạy, đám tử thương, đám ở lại theo giặc. Trong thành ngoàithành xáo trộn. Mọi thứ đang còn tơi bời ngổn ngang ra như thế, mà nghe sắp có yến tiệcvẫn háo hức ngóng chờ.Lời đồn đại không sai. Năm 330 trước Công nguyên, Alexander Đại đế từ xứ Macedoniađến chiếm được thành Persepolis. Chiếm dễ dàng. Đế chế Ba Tư đệ nhất sau hơn hai trămnăm oanh liệt giờ chỉ còn là một cơ ngơi tan tác. Trước đó tám năm, năm 338 trước Côngnguyên, Alexander Đại đế đã đánh chiếm được xứ Hy Lạp. Bờ cõi của ngài như vậy đãmở rộng khắp thiên hạ. Cũng giàu sang nhất thiên hạ. Thành Persepolis của xứ Ba Tưvốn nổi tiếng là giàu sang nhất dưới gầm trời. Ngài chọn chỗ này làm nơi nghỉ chân trướckhi hành binh tiếp sang phía ấn Độ. Giàu sang hưng thịnh thì cũng chỉ là chỗ nghỉ chân.Hai tháng rồi.Gã được dẫn vào trong thành. Bỏ lẫn vào giữa đám cầm ca hát xướng, đám nghệ sĩ sẽ làmvui cho yến tiệc đêm nay. Phần nào đó gã cũng là nghệ sĩ. Nghệ nhân thì đúng hơn. Phốthị ngoài thành dân chúng nhiều người biết gã. Gã nổi danh là tay làm ảo thuật thổi lửa.Phù. Một tia lửa phun ra từ miệng gã. Cái miệng ngậm một ngụm dầu ô liu. Phù. Tia dầuxoẹt tới trong chớp mắt. Tia dầu vọt qua cây đuốc trên tay gã mà bắt lửa cháy bùng lênthành một luồng thẳng băng. Đám người xem ồ à vỗ đùi ném tới tấp những đồng xu vàochiếc tay nải mở toang đặt trên mặt đất.Chỉ là những đồng xu lẻ. Đủ ăn đủ mặc. Đủ cho những ly rượu xoa dịu những bỏng rátnhức mỏi sau một ngày lê la trong chợ và lang thang trong phố thị. Đủ cho đôi lần ôm ấpgiai nhân trong những khu phố đèn đỏ lờ mờ. Không đủ cho rủi ro nghề nghiệp nếuchẳng may. Có người làm nghề ảo thuật thổi lửa như gã, chỉ một sơ suất, bỏng mặt bỏngmôi, cháy trụi cả râu, giờ đi đâu cũng giơ ra bộ mặt sẹo hồng sẹo trắng, đàn ông khôngrâu xứ này như đàn bà không ngực.Gã không bao giờ nghĩ đến tai họa. Gã chỉ tơ tưởng cô nàng ở căn lầu đối diện. Nàng làcon một bác thợ may trong phố thị. Vừa mới sáng nay, nàng mở cửa sổ nhìn xuốngđường. Tò mò một chút. Băn khoăn một chút. Tiểu đội vệ binh kia rầm rập đến bắt gã điđâu. Họ bắt gã mang theo cả cái tay nải đựng bộ đồ nghề thổi lửa. Mắt gã nhìn lên gặpmắt nàng. Dưới nhìn lên. Trên nhìn xuống. Dưới hoang mang. Trên hiếu kỳ. Dưới gửimột lời hứa hẹn. Trên buông xuống một câu ngập ngừng để yên xem sao.Ngày nào cũng vậy, lúc nào cũng vậy, hễ nàng mở cửa sổ nhìn xuống là cả không gianxung quanh gã bỗng thơm nức lên. Đấy là vì trước đó gã không còn tâm trí nào nghĩ làkhông gian xung quanh vốn đã thơm. Thành phố của hương thơm. Thơm nức hoa hồnghoa huệ hoa dạ lan dạ lý. Một mùi hương hòa trộn lúc nào cũng lơ lửng trong không gian.Phố thị được ướp trong hương hoa hương liệu. Nhưng chỉ đến khi cô nàng con bác phómay mở cửa sổ thì toàn bộ hương thơm mới ập vào mặt gã. ập. Thình lình. Xây xẩm cảmặt mày.Xây xẩm rồi, ngày nào cũng vậy, lúc nào cũng vậy, gã tâm niệm sẽ sang gặp bác phó mayxin dẫn lễ cưới con gái bác. Cưới, được thôi. Dẫn lễ, nói nghe thì dễ. Nghĩ lại thì thunhập ảo thuật thổi lửa lừng danh phố thị của gã chỉ đủ tích cóp những đồng bạc lẻ. Gã đãcó lần ngỏ lời với cô nàng. Nàng bảo, được thôi, thiếp sẽ lấy chàng nếu chàng lo đủ mộttrăm đồng tiền vàng dẫn lễ. Đùa. Đùa dai. Một kẻ như gã, có mà một trăm cuộc đời nữa.Nhưng đêm nay gã sẽ có một trăm đồng tiền vàng. Hơn thế một chút.Thành Persepolis. Bắt đầu được Darius Đại đế xây dựng từ năm trăm năm trước Côngnguyên, các đời vua tiếp nối mở rộng và hoàn thiện trong hơn một trăm năm mươi nămtiếp theo. Đế chế Ba Tư đang hồi bành rộng. Trên những cầu thang dẫn lên cung điệnApadana còn lưu những bức phù điêu trên đá, miêu tả hai mươi tám sứ thần của hai mươitám nước chư hầu. Họ tay nắm tay biểu thị tình đoàn kết hữu nghị. Họ dắt theo mangtheo cống vật cung tiến lên hoàng đế Ba Tư. Hai mươi tám nước chư hầu, từ Ethiopia mãibên châu Phi, đến Thổ Nhĩ Kỳ nối liền Âu - á, đến Syria ở Tây á. Các phái đoàn phươngxa đến được đưa vào thành qua Toàn Xứ Môn cánh cổng cho mọi nước, vào cungApadana, viếng Bách Trụ Cung lâu đài một trăm cột, rồi sứ thần nghỉ tại Quán Sứ…Cung điện đền đài miếu mạo, tất thảy đều bằng cẩm thạch trắng, điểm xuyết những hàngcột cẩm thạch ngọc bích, những cầu thang sa thạch hồng thắm. Thiết kế Ba Tư, linh hồnBa Tư, mà nghệ thuật thì hòa trộn của nhiều xứ. Họa sĩ trang trí và nghệ nhân trên toàncõi đến, mang theo trường phái nghệ thuật của họ, được hoàng đế Ba Tư rộng lượng chấpnhận hết, thành ra một sản phẩm nghệ thuật của cả thế gian.Đó chính xác là điều Alexander Đại đế đang ưu tư lúc này. Những hàng cột đá trắng HyLạp kia, những phù điêu phong cách La Mã kia, những màu sắc lộng lẫy Thổ Nhĩ Kỳ vàSyria kia, những chạm khắc tiểu họa Ba Tư kia, sao pha trộn vào đây, ở xứ này, thì phútchốc một linh hồn Ba Tư bay vút lên, tẩm ướp, thấm đẫm, tràn trề. Như mùi hương đangtràn ngập trong khắp thành Persepolis. Ba Tư là xứ không sao đồng hóa được. Một linhhồn lạ đến đây, dừng chân lại đây, nấn ná năm này tháng khác ở đây, để rồi cuối cùng bịđồng hóa ngược trở lại cho mà xem.Hoàng đế truyền:- Nghe đồn ngươi giỏi chơi với lửa. Chơi ta xem.Gã ảo thuật run. Trẻ trai. Cường tráng. Giỏi chơi với lửa, như lời hoàng đế Alexander.Nhưng lúc này gã có hơi run. Gã không ngờ bỗng nhiên được vào trong thành, được ramắt vị hoà ...