Chúng tôi yêu nhau suốt thời sinh viên. Ra trường, vì một hiểu lầm nhỏ, tôi bỏ người tôi yêu , lấy chồng. Thời gian trôi, tôi đã thành đàn bà. Sáng nay trên đừơng tới chợ, xe tôi bỗng “xì” như một tiếng thở dài. Tôi dắt xe vào căn nhà ven đừơng có tấm biển “VÁ ÉP HONDA,XE ĐẠP”. Nào ngờ đó chính là nhà chàng. Phút gặp lại choáng váng. Chàng vẫn đẹp nhưng phong trần hơn xưa. Bàn tay kỹ sư sửa xe thô ráp, thơm thơm mùi nhựa vá, đưa những đừơng kéo sành sỏi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gai thép Gai thép TRUYỆN NGẮN CỦA VŨ THANH HOAChúng tôi yêu nhau suốt thời sinh viên. Ra trường, vì một hiểu lầm nhỏ, tôi bỏ người tôiyêu , lấy chồng. Thời gian trôi, tôi đã thành đàn bà. Sáng nay trên đừơng tới chợ, xe tôibỗng “xì” như một tiếng thở dài. Tôi dắt xe vào căn nhà ven đừơng có tấm biển “VÁ ÉPHONDA,XE ĐẠP”. Nào ngờ đó chính là nhà chàng. Phút gặp lại choáng váng. Chàngvẫn đẹp nhưng phong trần hơn xưa. Bàn tay kỹ sư sửa xe thô ráp, thơm thơm mùi nhựavá, đưa những đừơng kéo sành sỏi trên miếng ruột xe đen đủi. Cái áo bảo hộ lao động bạcphếch, đứt nút, lộ đầy vẻ đàn ông quyến rũ… Buổi tối, đang ngồi coi “ Hồng lâu mộng”với chồng, tôi “À” lên rồi nói: “Em phải đến nhà ngoại lấy thêm len rồi ngủ lại đấy vớicái Thoa”. Chồng tôi vẫn dán mắt vào ti-vi, bảo:” Nhớ mặc thêm áo. Mai về sớm gọi anhđi làm.” Tôi cài lại nút áo pijama cho chồng rồi ra đi như một con trộm. Tôi núp bên gốcme xù xì gần cổng nhà chàng, đợi duyên may chàng có dịp ra phố. Phố chợ về đêm vắngtanh. Một gã say loạng choạng dừng xe, ném vào tôi hơi men: “Dù không em?”… Rồicũng đến lúc chàng bứơc ra. Dừơng như cảm đựơc ánh mắt tôi vuốt ve, chân chàng luốngcuống. Tôi run rẩy rón rén bứơc theo. Tôi muốn khẽ kêu tên chàng nhưng lại muốn gầnhơn nữa. Đến gần.Trời ơi! Tôi sững người.Chàng đang rải những chiếc đinh xuống đừơng! Những cái gai thép đâm thẳng lên trời,nhòe nhoẹt ánh trăng, ánh điện.Ký ức bất nhãSuốt quãng đường đến bến tàu, chốc chốc chị lại mỉm cười. Từ khi li dị đến nay gần banăm, có lẽ giờ chị mới gặp lại cảm giác hạnh phúc. Người đàn ông chị đón là người yêuđầu tiên thuở đại học. Người đã ngọt ngào, đắm say bước vào cuộc đời con gái của chị.Tuổi trẻ, chỉ vì chút tự ái nho nhỏ, họ đã chia tay. Chị lấy chồng, anh lấy vợ. Nay anh códịp đi công tác qua thành phố quê hương chị và ghé thăm chị.Dù đã 15 năm trôi qua, chị vẫn nhận ngay ra anh. Anh hơi mập nhưng vẫn rất đẹp trai.“Em còn đẹp hơn xưa đấy!” Anh cũng đắm đuối nhìn chị.Họ dạo bước trên công viêncạnh biển. Gió mơn man tóc và những tia nắng cuối chiều nhảy nhót trên vai áo. Rồi họđón taxi và ngồi bên nhau. Anh nhè nhẹ nắm bàn tay chị, bàn tay chị im lặng nằm gọntrong tay anh nhưng đôi vai nhỏ thì run rẩy xúc động. Từng đôi trai gái chở nhau bằng xemáy vụt qua, chị thầm thì:- Anh nhớ ngày xưa anh đã từng chở em bằng xe đạp suốt 120 cây số từ Sài gòn về nhàem không? Thế mà về đến nơi, ăn cơm xong, mẹ em nhất quyết không cho ngủ nhờ nhỉ…Anh bật cười:- À, ừ. Ngày ấy điên thật!Chị hơi sững. Anh bảo taxi ghé vào khách sạn sang nhất thành phố biển. Anh đặt bàn ănvới đôi nến trắng, hoa hồng và rượu Sâmbanh. Họ dùng bữa tối, chuyện trò và cụng lynhư trong xinê. Anh say, chị cũng bắt đầu say. Chiếc đầm đen cổ trễ khiến chị càngquyến rũ.Anh dìu chị lên căn phòng hạng nhất, nơi có những rèm cửa lãng mạn và ánh sáng mờ ảodìu dịu hắt từ chiếc chao đèn sang trọng. Anh ôm vòng eo thon thả của chị, chị gục đầuvào vai anh. Bỗng dưng mùi nước hoa sành điệu từ anh làm chị khựng lại, ký ức chợt ùavề mùi mồ hôi hăng hắc giữa trời nắng của anh khi gò lưng chở cô bạn gái 15 năm trước,mùi đàn ông quyến rũ…Bàn tay anh dịu dàng, thành thạo ve vuốt chị lại làm chị liêntưởng cũng bàn tay ấy ngày xưa run rẩy, lóng ngóng, vụng về…Khi anh cúi mái tóc chảióng mượt xuống chị, chiếc áo sơmi đắt tiền đang được anh cẩn thận mở từng chiếc cúcthì ký ức lại một lần nữa đưa chị về với mái tóc quăn quăn và cử chỉ nồng nhiệt cởi phăngchiếc áo phông bạc màu ngày nào của chàng sinh viên…Ký ức làm chị tỉnh hẳn rượu,chị thấy chân tay mình lạnh toát…- Em xin lỗi nhưng em không thể…Chị ngồi bật dậy, kéo lại váy.- Có chuyện gì vậy? Anh xúc phạm em chăng?” Anh ngạc nhiên. Chị bối rối lắc đầu. Kýức thật bất nhã.- Em không còn yêu anh nữa! - Anh nói giận dỗi.- Tha lỗi cho em- Chị rút bàn tay khỏi tay anh, nước mắt lăn trên má – Tình yêu vẫnnguyên vẹn nhưng là anh của ngày xưa…Rồi chị chạy vội khỏi căn phòng khách sạn.Ba trăm ngànAnh chia tay vợ đã sáu năm. Khoảng thời gian ấy đối với một người đàn ông không đơngiản. Anh vui bởi thoát được những cuộc điện thoại dội bom “Đang ở đâu?”,”Mấy giờvề?”,”Uống vừa vừa thôi!” hoặc những săm soi lén lút nhưng rất vụng về, những gắtgỏng, than vãn,những bài học được rút ra và những kết luận “hết chương này đến chươngkhác” của nhưng vĩ nhân được gọi là “Vợ”. Khoảng trời mới rộng mở trước mắt, ở đấy lànhững cô gái trẻ đẹp và những người đàn bà hấp dẫn. Hình như anh lại “hồi sinh tuổi haimươi”. Anh trẻ ra, tóc nhuộm đen mượt, nói năng lịch sự và dí dỏm, sải những bước đikiêu hãnh... Chả ai ngăn cản được những giấc mơ mới. Nhưng cuối cùng, sau những cuộcphiêu lưu có đủ hoa hồng, nước mắt, những kỳ nghỉ...và cả ở mấy phòng mạch “điềuhoà” tư nhân. Anh phải công nhận: Phụ nữ em thì cao dong dỏng, em “đậm đậm phúchậu”, em “trắng như mây”, em “nâu như mật”...nhưng rốt cuộc...như nhau! Bao giờ cũngthế, ban đầu họ tỏ ra rất kiêu sa, sau đó bị chinh phục và bắt đầu mơ mộng rất hoangđường...Cuối cùng khi anh bỏ chạy thì họ hầu như bị tan chảy...Hôm nay anh ngất nghểu đi trên phố sau một chầu nhậu tuý luý với các bạn, cơn gió nhẹđầu thu bỗng len tới mơn man làm anh thấy buồn và anh nhớ phụ nữ...Anh không nhớ cụthể Tâm, Lan, Hà...(thật ra anh cũng không nhớ xuể) mà anh chỉ nhớ đơn giản là mộtvòng tay ôm xiết, làn mi khép phục tùng và hơi thở nồng nàn bỏng cháy...Gần đây anhcòn ngại cả những cuộc tình “ổn định” bởi không chịu được sự “lấn sân dần” từ cácngười tình. Lúc mới quen vu vơ, các em bao giờ cũng thích khơi gợi tán tỉnh. Tán tỉnhchơi chơi thì các em bắt đầu “yêu thật”. Mà khi “yêu thật” rồi thì cơ man vấn đề...cũngchẳng khác thời “ở cũi” là bao: giận dỗi, nghi ngờ, ghen tuông, than vãn và một trongnhững sai lầm chung của các phụ nữ là : lúc nào họ cũng muốn kiểm soát tâm tư của đànông ! Mệt mỏi !Đêm nay anh nhớ phụ nữ nhưng anh muốn sẽ làm tình với một t ...