Danh mục

Gặp lại người cũ – Cua Đá

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 189.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Anh nắm tay cô đi trên dải cát trắng dài, biển hiền hòa xanh màu xanh của tình yêu và hy vọng. Cô đã bước một mình, đã có lúc tưởng như lạc mất anh nay cô lại tìm thấy tình yêu và cô biết anh chính là người đứng cuối dải cát trắng kia đợi cô, cô và anh sẽ mãi bên nhau như những con sóng mãi thuộc về đại dương.Tình yêu của cô và Dương Nghĩa đã trải qua ba năm . Anh yêu cô và chưa bao giờ làm cho cô buồn. Nhiều lúc cô thầm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gặp lại người cũ – Cua Đá Gặp lại người cũ – Cua ĐáAnh nắm tay cô đi trên dải cát trắng dài, biển hiền hòa xanh màu xanh củatình yêu và hy vọng. Cô đã bước một mình, đã có lúc tưởng như lạc mất anhnay cô lại tìm thấy tình yêu và cô biết anh chính là người đứng cuối dải cáttrắng kia đợi cô, cô và anh sẽ mãi bên nhau như những con sóng mãi thuộcvề đại dương.Tình yêu của cô và Dương Nghĩa đã trải qua ba năm . Anh yêu cô và chưabao giờ làm cho cô buồn. Nhiều lúc cô thầm cảm ơn cuộc đời đã để anh xuấthiện, đã đặt anh bên cạnh cô. Những ngày tháng bình yên trong hạnh phúccủa cô có anh đi bên cạnh. Anh nắm chặt tay cô trên những con đườngthành phố nhộn nhịp người qua lại xa lạ và trên cả con đường đầy giông bãocủa cuộc đời, bờ vai anh cho cô dựa vào mỗi khi cuộc sống mệt mỏi, mỗi khinỗi nhớ nhà ùa về. Anh luôn lắng nghe cô, trao cho cô những ánh mắt trìumến. Hạnh phúc của anh chính là cô. Yên bình. Giản đơn. Đó là tất cả nhữnggì cô cảm nhận được khi ở bên anh.Ngày ấy cô còn là một cô sinh viên mới tốt nghiệp từ Bắc vào nhận việc ,mọi thứ và con người nơi đây còn lạ lẫm với cô. Một thành phố mới, mộtnếp sinh hoạt mới, giờ không còn là cuộc sống sinh viên nữa mà là cuộcsống của một người đã trưởng thành đang theo đuổi, thực hiện ước mơ bấylâu nay - hướng dẫn viên du lịch. Cô yêu vùng biển này, sau mỗi ngày làmviệc vất vả, cô lại thả hồn đi dạo biển. Biển ồn ào khi chiều đến với nhữngcon sóng xô nhau nô giỡn cùng gió với những cánh hải âu, biển yên tĩnh trởmình khi màn đêm buông xuống. Đứng trước biển cô cảm thấy mình nhỏ bévà muốn giống như con sóng nhỏ kia để được biển ôm vào lòng. Và đâu đótrong khoảnh khắc cô nhớ tới Hoàng Minh, mối tình đầu quá trong sáng vàvụt qua nhanh như ngôi sao băng mà cô chưa kịp ước thì đã tan biến. Mơmàng cô hỏi đó có phải là tình yêu hay chỉ như một giấc chiêm bao thoángqua ? Tình yêu ấy đến rồi cũng qua đi không lý do, anh và cô im lặng trướcdòng thời gian không lời lý giải , có lẽ cô và anh còn quá trẻ như chính tìnhyêu mong manh ấy. Thời gian vẫn đi qua nhưng những kỷ niệm trong lànhnhư giọt sương mai kia còn đọng lại trong trái tim cô ngay lúc này và khisóng ùa tới, nó chỉ lắng xuống và ký ức ấy mãi theo cô mãi ở nơi này bênngực trái cô không thể xóa nhòa.Anh tôn trọng cô tôn trọng quá khứ của cô bởi lý do giản đơn duy nhất làanh yêu cô và cô đang bên anh lúc này. Từ ngày yêu anh cô khám phá ranhững điều mà từ trước đến giờ vẫn ẩn giấu trong cô đến chính cô cũngkhông biết, cô lại tìm lại nét hồn nhiên yêu đời như con người trước kia củacô, không còn âu sầu nghĩ đến mối tình đầu vụt qua ngỡ ngàng nữa. Anh dắttay cô đi trên dải cát trắng, cô nép sát vào anh, cảm giác được che chở ấykhiến cô thấy bình yên. Cô bước lại bước chân anh đi trước đã in hằn trêncát, với cô anh là cả một vũ trụ và vũ trụ ấy đến cô thật gần. Nhìn vào đôimắt anh, cô thấy cả một khoảng trời bình yên , nơi ấy dành cho trái tim bénhỏ hay nổi sóng dữ dội trong cô.-Anh này, nếu trước đây ta không gặp nhau, chắc em sẽ đi một mình trêndải cát trắng này mãi phải không?-Còn anh anh sẽ không bước đi như em đâu, anh sẽ chỉ đứng tại một điểmduy nhất thôi, vì anh đã đợi em ở cuối dải cát trắng lâu lắm này rồi.Cô cười hạnh phúc. Tiếng cười của cô làm ấm trái tim anh. Và anh biết đâychính là người con gái anh đã tìm kiếm bấy lâu giữa biển người, biển đờirộng lớn này. Anh ôm cô vào lòng để che chở, sưởi ấm để lắng nghe nhữngthổn thức trong lòng.Khi đang nắm trong tay hạnh phúc ai cũng muốn giữ mãi cho riêng mình.Nhưng có khi hạnh phúc ấy lại không bình yên bởi những giông bão tronglòng người…Vân Anh xa nhà đã ba năm, và sau khi ổn định công việc trong Nam cômuốn trở về thăm nhà. Cô tạm biệt anh trong lưu luyến với lời hứa mau trởlại.Đã lâu lắm rồi cô mới được sống trong cái lạnh như cắt da cắt thịt của miềnBắc với những cơn mưa phùn tê tái. Cô thả hồn mình vào không gian mà côđã bỏ quên mấy năm nay. Có những điều mà khi sống mãi, ăn đời ở kiếp vớinó ta sẽ không nhớ nhưng khi xa rồi lại thấy nhớ đến cồn cào. Một mình côrong ruổi trên chiếc xe máy , cô muốn nạp vào miền ký ức những điều đãquá quen thuộc mà sao vẫn thấy thiếu dù đã bao năm gắn bó. Những con phốtấp nập người qua lại, những gánh hàng rau, hàng hoa của người bán hàngvất vả nhưng nụ cười lại xua đi cái giá lạnh của bà chúa đông. Những ngôinhà cổ kính rêu phong nằm hoài cổ trong lớp sương mù mờ phủ. Đi ngangqua cổng trường đại học trước đây cô bắt gặp đâu đó những hình ảnh cũchạy lại như thước phim quay chậm. Đám bạn nghịch ngợm cười nói ngaybên cạnh, thế mà giờ mỗi đứa một phương. Vân Anh giật mình khi đầu dâybên kia là tiếng nói lanh lảnh của cô bạn thân.Vân Anh mỉm cười khi nghĩ đến cô bạn thân luôn nói nhiều của mình. Thờisinh viên nghịch ngợm và bướng bỉnh ngày nào lại ùa về trong cô. Có lẽchính vì mỗi người chỉ có một lần trải qua đời sinh viên nên thấy đó làquãng đời đẹp nhất thì phải.-Cậu đây rồi? Cậu về bao giờ? Cậu đến đây từ khi nà ...

Tài liệu được xem nhiều: