Danh mục

Ghen...

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 319.90 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng lọt vào Top 10, nếu không muốn nói có thể cô ấy sẽ chiếm ngôi vô địch.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ghen... Ghen...Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũnglọt vào Top 10, nếu không muốn nói có thể cô ấy sẽ chiếm ngôi vô địch. ***Thí dụ em, anh và cô Sương – thí dụ ngẫu nhiên thôi nghe, không có ý gì đâu! – cùngngồi trên một chiếc đò nhỏ ra ngoài sông lớn và cả ba cùng không biết bơi. Tình cờ chiếcđò gặp sự cố, người lái đò nói đò chỉ còn có thể chở được một người. Muốn vào được bờthì phải có hai người hy sinh nhảy xuống nước. Anh xử lý tình huống đó như thế nào?Người ra câu đố tình huống ác nghiệt đó lẽ dĩ nhiên là vợ tôi. Và cũng lẽ dĩ nhiên côSương – thư ký của tôi – bị đưa vào hoàn cảnh này hoàn toàn không phải là thí dụ ngẫunhiên thôi nghe gì cả.Tôi nhăn mặt, gạt phắt:- Làm gì có chuyện đó xảy ra mà em thí dụ! Bậy bạ!Vợ tôi vẫn cương quyết:- Thì em chỉ thí dụ cho vui thôi. Trắc nghiệm mà. Anh cứ trả lời thử coi?Suy nghĩ chỉ vài giây, tôi hùng hồn trả lời, tin mình sẽ được điểm cộng vì đã hy sinhnhường quyền sống cho vợ:- Lẽ dĩ nhiên là anh với cô Sương sẽ nhảy xuống nước. Em phải sống!Vợ tôi cúi mặt xuống, nghẹn ngào:- Em... biết mà!- Đúng rồi. Anh và cô Sương hy sinh cho em được sống, để em còn nuôi hai con...Vợ tôi đột ngột quát to: - Tôi cực khổ một mình ở lại nuôi hai con, cho ông và con đóxuống hú hí dưới âm phủ hả?Biết ngay mà! Có thể bạn không tin nhưng đó là một câu chuyện có thật 100% của hai vợchồng tôi. Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nàocũng lọt vào Top 10, nếu không muốn nói có thể cô ấy sẽ chiếm ngôi vô địch. ***Người ta thường nói các nhà văn là những người có óc tưởng tượng phong phú nhất. Tôinghĩ trình độ tưởng tượng của họ chắc chắn không siêu bằng các bà vợ ghen.Mười một giờ khuya, đang nằm bên nhau, điện thoại di động của tôi báo có tin nhắn. Vợtôi chụp ngay lấy, mở đọc: Nuoc My bi tan cong!. Đó là ngày 11/9/2001, nước Mỹ bịkhủng bố bằng mấy vụ đâm máy bay liều chết. Đến hôm sau thì cả thế giới mới tin cóchuyện như vậy, chứ vào lúc mười một giờ khuya, trên giường tôi lúc ấy, thì tin nhắn đóđúng là... quá khó hiểu! Ai mà dám tấn công nước Mỹ?Vợ tôi đọc đi đọc lại cái tin rồi đưa điện thoại cho tôi, trừng mắt hỏi:- Con nào nhắn tin cho anh? Số điện thoại này là của ai?Tôi đọc lại cái tin và không thể nhớ đó là số điện thoại của ai. Có thể là của một cộng tácviên nào đó. Chưa hiểu nội dung cụ thể của cái tin ấy là gì, tôi thật tình:- Anh không nhớ số điện thoại này của ai. Để anh điện hỏi lại họ muốn nhắn gì...Vợ tôi giật phắt cái điện thoại lại:- Đừng hòng! Mấy người chơi mật mã để qua mắt tôi phải không? Mỹ là tên đứa concủa mấy người, và bị tấn công là chắc bị bệnh gì nặng lắm phải nhập viện. Đúngkhông?Câu chuyện cho thấy có những phát minh đầy tiện ích cho con người khi rơi vào tay bọnxấu lại có khả năng sát thương rất cao. Điện thoại di động chính là một thí dụ. Đã cókhông biết bao nhiêu câu chuyện dở khóc dở cười gây ra từ cái cục alô đó, và đây là câuchuyện thứ hai:Một lần, tôi đang chạy lo giúp con của nhỏ em được vào học một trường chuyên tráituyến. Một buổi trưa, cậu hiệu phó vốn là bạn nhậu nhắn tin cho tôi. Tôi đang trong toilet,chiếc điện thoại để đầu giường lập tức rơi ngay vào tay cô vợ ghen. Một tiếng hét thấtthanh vang lên! Em đang ở trường chờ anh vì không bỏ dấu nên lập tức bị hiểu là Emđang ở truồng chờ anh!Nếu hai câu chuyện trên chưa cho bạn thấy óc tưởng tượng siêu đẳng của vợ tôi, thì đây,câu chuyện thứ ba:Hè nào vợ tôi cũng yêu cầu được đưa đi chơi đây đó để đổi gió, hâm nóng tình yêu. Nămđó, chương trình là đi một dọc ba nơi: Nha Trang, Tuy Hòa, Quy Nhơn. Đến Tuy Hòa,anh bạn làm ở Báo Phú Yên từ lâu đã nghe đồn về tính ghen hạng nặng của vợ tôi, chơiác, vừa gặp mặt hai đứa đã ồn ào hỏi: Bình nước mắm năm lít loại đặc biệt tôi gửi tặnganh chị hồi Tết ăn được không?. Câu này còn hiểm hơn câu: Ủa, chị mới đổi kiểu tóchả? đã bị quá nhiều người xài thành nhàm. Vì trong thực tế, hồi Tết thằng này không cótặng tôi gì cả!Vợ tôi tái mặt ngay tại chỗ, trong khi tôi phân bua:- Ủa, hồi Tết ông có tặng tôi cái gì đâu?- Nói giỡn gì kỳ vậy cha! Thằng bạn xấu vờ ngớ người ra: - Thôi chết rồi! Em nhớ lộn!Xin lỗi anh chị!Nó vừa quay lưng, vợ tôi lập tức nổi cơn ghen đùng đùng:- Bình nước mắm đó anh cho con nào rồi? Nói ngay! Con Tâm phải không?Tôi hết hồn. Tâm là một cô bạn trong nhóm chơi cầu lông mỗi sáng với bọn tôi. Đã ly dịchồng, sống một mình, nhưng Tâm luôn vui vẻ với mọi người trong nhóm, đối với tôithậm chí còn vui hơn với mọi người khác, bởi cô nàng thuộc loại thích đùa dai, biết vợ tôihay ghen bậy nên thỉnh thoảng cứ vờ õng ẹo... Sao vợ tôi lại nghĩ ngay đến cô nàng nhỉ?Thì ra ngay sau khi tiếp nhận thông tin, bộ óc làm việc nhanh như điện của vợ tôi lập tứcđưa ra hàng loạt khả năng và loại trừ dần. Tâm bị đưa lên sàn vì ...

Tài liệu được xem nhiều: