được làm những điều "quai quái", "điên điên" một chút. Tôi không phải là một kẻ bình thường. Thỉnh thoảng, tôi thích làm những điều khác người, tai quái, không hề giống ai. Nhưng điều đó không có gì quan trọng. Đối với một kẻ mưa nắng thất thường như tôi,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giá đâu đó có một người như tôi.Giá đâu đó có một người như tôi.Tác phẩm: Giá đâu đó có một người như tôi.Tác giả: yangnguyen5 - Yang Nguyễn. GIÁ ĐÂU ĐÓ CÓ MỘT NGƯỜI NHƯ TÔIĐôi điều tác giả muốn nói trước khi viết câu truyện này.Tôi là một tác giả nghiệp dư. Tôi thích được viết, được làm những điều quaiquái, điên điên một chút. Tôi không phải là một kẻ bình thường. Thỉnh thoảng,tôi thích làm những điều khác người, tai quái, không hề giống ai.Nhưng điều đó không có gì quan trọng. Đối với một kẻ mưa nắng thất thường nhưtôi, thì truyện của tôi cũng không hề bình thường chút nào.Nhân vật trong câu chuyện của tôi, rất ít khi hoàn hảo. Mọi thứ đều thiếu sót.Nhưng tôi thích vậy, bới móc, mổ xẻ những thứ tất yếu trong thế giới cặn bã này.Nhưng, tôi viết chỉ vì tôi thích viết. Vì vậy, mong các bạn ủng hộ nó, cho dù nó cóhay không, thì nó vẫn là một câu chuyện của kẻ gàn gở, rỗi hơi, và khá đậm chấtbuồn.... Summary: Tôi thích được nhìn màu đôi mắt bình yên của cậu.Chương I.Hơi gỗ mục lành lạnh quấn lấy cơ thể nó. Mùi hanh hanh nồng nồng ngấm vào mũinó, mùi của mưa. Mưa tháng tư lành lạnh, hanh tàn, thấm mùi của đất. Nó bấm cácđốt ngón tay nhìn về phía con mèo tên Nee, rồi cầm lấy cái đuôi mèo, giựt. Conmèo khẽ Meoooo... lên một tiếng như giận dỗi, rồi nhảy lên người nó, co rúm lạitìm hơi ấm.Lúc ấy là 5 giờ 37 phút 56 giây a.m.Nó nhón chân đi xuống giường, thả con mèo ra, nó chầm chậm nhấc cái chân nặngtrịch bước đi. Đôi mắt bâng quơ nhìn về phía chân trời vô định ngoài cửa sổ.Bình minh.Như thể quá đỗi yên bình ---Hey you!Hi ku!Âm thanh ồn ào phủ lấy buổi sáng của nó. Vốn dĩ đã thế rồi, mọi chuyện, mọi thứ,mọi việc trong lớp học của nó đều ồn ào không từ tả nổi. Lộn xộn và phiền phức,đáng ghét và chói tai. Nó nằm gục xuống, bực bội dằn chiếc bút chì vào cặp. Nókhông chịu nổi âm thanh này, như thể nó không bao giờ sống trong thế giới đầy rẫysự náo nhiệt và ồn ào đến khó chấp nhận được. Nó thích im lặng.Này, dậy đi. Cô giáo vào kìa.Uhm.Là tên bạn cùng bàn. Không phải là bạn thân, nhưng ít nhất, nó cũng không mấykhi khó chịu với tên này. Hắn luôn im lặng, giống nó. Hắn thích mưa, mưa phùn.Mưa phùn phiền phức, nó chỉ thích mưa rào, đến phát rồi đi thẳng, không phiềnphức, không dai dẳng. Nó yêu mưa vì đơn giản mưa chán ngắt, như con người nóvậy.Nó luôn che dấu tình cảm thực sự trong tâm hồn mình, trói chặt nó lại bằng vẻngoài lạnh lùng và kiêu căng... nhưng có lẽ nó hơi vụng về trong vấn đề che dấuđó thì phải. Nó chỉ biết yêu mưa, đứng lặng người nhìn những cơn mưa rào nặnghạt. Hắn chỉ im lặng nghe những bản nhạc hòa tấu. Hắn sợ mưa rào, yêu mưaphùn, không giống nó. Nó và hắn chỉ có im lặng là điểm chung, còn lại, ngoài cáitên, nó không hề biết tí gì về hắn. Khi người ta không muốn tìm hiểu, thì sẽ chẳngbao giờ có thể biết về nhau.Nó khẽ thở dài.Mùa mưa...Bước hụt một bước trên cầu thang - không phải là chỉ bị lùi lại một bước ......mà sẽ là rơi xuống nơi còn sâu hơn với điểm ban đầu......nơi chỉ tồn tại nỗi buồn đến xé lòng...Nó đã rơi, vô định.Mỗi khi nhìn vào đôi mắt hắn.Thì thào.Tôi thích được nhìn màu đôi mắt bình yên của cậu. End Chương I.