Danh mục

Gia sư

Số trang: 7      Loại file: pdf      Dung lượng: 129.63 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mẹ bảo thầy gia sư rất giỏi, nên khoản tiếng Pháp mà tôi sẽ phải học như một môn ngoại ngữ bắt buộc khi học trung học ở nước ngoài làm mẹ bớt lo hơn. Tuy thế, thầy gia sư dạy được ba tuần thì nghỉ. Đương nhiên không phải vì tôi là đứa chậm hiểu hay ngang bướng, cũng không phải vì thầy dạy không tốt, trái lại kiến thức tôi thu được rất nhiều. Ngoài giỏi tiếng Pháp, thầy còn giỏi cả các môn tự nhiên, thỉnh thoảng tôi vẫn hỏi thầy về mấy bài toán, nói chuyện...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gia sư Gia sưMẹ bảo thầy gia sư rất giỏi, nên khoản tiếng Pháp mà tôi sẽ phải học như một mônngoại ngữ bắt buộc khi học trung học ở nước ngoài làm mẹ bớt lo hơn.Tuy thế, thầy gia sư dạy được ba tuần thì nghỉ. Đương nhiên không phải vì tôi làđứa chậm hiểu hay ngang bướng, cũng không phải vì thầy dạy không tốt, trái lạikiến thức tôi thu được rất nhiều. Ngoài giỏi tiếng Pháp, thầy còn giỏi cả các môn tựnhiên, thỉnh thoảng tôi vẫn hỏi thầy về mấy bài toán, nói chuyện với thầy còn thúvị hơn nhiều.- Này Mi Cong, có lẽ tuần sau tôi xin bố mẹ em được nghỉ dạy.Đang cắn dở miếng táo trong lúc giải lao, tôi khựng lại.- Sao thế thầy? Thầy trò mình kết hợp ăn ý lắm mà, hay tại.. tại lương… - Tôi lấplửng.- Không, em đừng hiểu lầm. Tôi không muốn đi dạy nữa. Tôi còn nhiều việc phảilàm quá, không tiện nói với em và ba mẹ.Đó là lý do của thầy đấy. Mẹ có vẻ lấy làm tiếc, còn tôi chỉ buồn có tí tẹo bởi sauđó mẹ không mời thêm ai dạy nữa.Hơn một tuần nay tôi bận rộn với những kế hoạch đi chơi, buổi tiệc chia tay mộtvài đứa bạn để lên đường đi sớm hơn dự định. Cũng tới lúc tôi là chủ của những vụnhư thế này. oOo- Cưng ơi, đi bar không?- Hử - Tôi chui khỏi chăn vì lời rủ rê bất ngờ của con bạn thân.- Tụi mình lớn rồi, bố mẹ không cấm mãi được.- Ừ, đi thì đi.Sau mấy giây lưỡng lự tôi đồng ý, chuyện này khiến tôi tỉnh hẳn ngủ và nhảy khỏigiường, miệng hát khe khẽ, nghĩ tính mặc gì cho buổi tối hôm nay.Nói thật, tôi chưa bao giờ đi bar, có lẽ vì không hợp những nơi quá ồn ào, nhưngđôi lúc tôi muốn thử đi một lần.Trong khi đám bạn vui đùa hào hứng, tôi ngồi một góc khuất, gọi một ly cocktailvị dìu dịu, nó làm tôi dễ chịu hơn một chút trước không khí ồn ào của bar. Linh tớikéo tôi hòa vào đám đông, tôi ngượng ngùng nhìn tụi bạn.Mười hai giờ kém tụi tôi ra khỏi bar. Mẹ gọi ghê quá cộng với nhạc làm tôi thấymệt nên tụi bạn cũng chiều theo về sớm. Tôi đứng trước cửa bar chờ Linh lấy xe,vừa hay lúc đó đổi ca trực của bảo vệ. Tôi giật mình khi nghe thấy một giọng nóiquen.- Ơ… thầy.Tôi sững người, buột miệng nói theo phản xạ.Bóng người quay lại phía tôi, đúng là thầy rồi, tôi vui mừng chạy lại:- Thầy, thầy làm ở đây ạ?Tôi hồn nhiên hỏi thầy, thầy nhìn tôi bất ngờ.Linh gọi lên xe, tôi vẫy tay chào thầy, tự dưng trong tôi có cảm giác lạ, có lẽ nếunhư tôi hỏi gì thêm sẽ rất vô duyên và có lẽ làm thầy khó xử. Chiếc Vespa phóngvút qua thầy, tôi ngoảnh lại và có một cảm giác như là tôi đang đứng giữa hai thếgiới - một của tôi và một của thầy vậy! oOoMột ngày chủ nhật hiếm hoi tôi ở nhà và mẹ rủ đi mua đồ. Trung tâm mua sắm kháđông người, mẹ hào hứng gọi điện chờ mấy bác trong cơ quan, tôi đứng di chânxuống nền vỉa hè, nghĩ tới buổi tối bất ngờ gặp thầy.Thật kỳ lạ, thầy nói có nhiều việc phải làm nhưng lại đi xin làm bảo vệ ở bar?Tôi miên man suy nghĩ thì bất chợt trời mưa. Mưa cuối hè mang chút gì đó hơi sese, lành lạnh của thu, tôi thích thú ngẩng lên nhìn những hạt mưa rơi lên má mình,tình cờ lúc đó, một bóng người nhỏ bé trên công trường cạnh trung tâm mua sắmlàm tôi chú ý. Bóng người di chuyển liên tục, mang vác những thứ khiến tôi khôngtin nổi người ấy có đủ sức để làm!Mưa mỗi lúc một nặng hạt, mẹ vội kéo tôi vào sảnh khu trung tâm, tôi cố ngoảnhlại nhìn, chiếc bóng bất ngờ ngã khụy xuống!Lấy cớ máy hết pin, tôi mượn máy điện thoại của mẹ vờ gọi cho Linh, kỳ thực tôisốt ruột tìm số của thầy, tìm khắp danh bạ tới hai lần nhưng không thấy, có lẽ mẹđã xóa đi rồi, tôi buồn thiu đi theo mẹ vào trong.Hơn một tuần trôi qua, vài lần đi bar với lũ bạn nhưng không gặp lại thầy. Điều đócàng làm tôi tò mò và lo lắng, nhất là nghĩ tới lúc bóng người ấy khụy ngã. oOoLang thang một mình giữa phố, nhìn quán cà phê ven đường tôi chợt nhớ tới có lầnthầy gia sư bảo thích uống đen đá.- Cho một đen đá!Tôi giơ tay gọi phục vụ khi chọn được một chỗ ngồi ấm cúng. Tôi thích thú hướngra phía đường, đưa chiếc máy ảnh bấm vài kiểu.- Đen đá?Người phục vụ hỏi lại tôi vẻ bất ngờ.- Vâng, đen đá! - tôi nói chắc nịch, giọng hơi khó chịu.- Vâng, bạn chờ một lát!Tôi ngoảnh lại, bàng hoàng nhìn thầy. Thầy đưa tay lên miệng khẽ suỵt một tiếng.- Quán đông quá, lúc khác nói chuyện nhé! - thầy vội bước đi, tôi không kịp phảnứng gì.Nhìn thầy chạy phục vụ hết bàn này tới bàn khác, tôi không nghĩ là mình có thểgặp lại thầy trong hoàn cảnh này.Điện thoại rung, mẹ gọi về có chuyện gấp. Tôi viết vội lời nhắn hẹn hôm sau chắcchắn sẽ tìm gặp thầy lên tờ giấy ăn rồi đeo cặp ra về.Visa trục trặc nên phải ba ngày sau tôi mới có thời gian tới quán tìm thầy. Tôi gặpanh quản lý sau khi nhìn mãi không thấy thầy đâu.- Anh ơi, làm ơn cho em gặp anh Bình được không ạ!- Bình, cậu sinh viên trường ngoại ngữ phải không?- Dạ, đúng rồi ạ - Tôi vui mừng gật đầu mấy cái liền.- Bình nghỉ làm ...

Tài liệu được xem nhiều: