Danh mục

Giá trị hiện thực truyện ngắn Vợ chồng A Phủ

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 128.27 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Các ý lớn cần có 1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm. 2. Qua hai nhân vật Mị và A Phủ , nêu những giá trị hiện thực của tác phẩm: + Tác phẩm tố cáo, lên án tội ác thực dân, phong kiến. + Phơi bày cuộc sống thống khổ của đồng bào miền núi dưới ách thống trị thực dân , phong kiến. + Phản ánh chính sách đoàn kết dân tộc của Đảng và quá trình giác ngộ cách mạng từ tự phát đến tự giác của nhân dân miền núi. Gợi ý cụ thể 1....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giá trị hiện thực truyện ngắn Vợ chồng A Phủ Giá trị hiện thực truyện ngắn Vợ chồng A Phủ Các ý lớn cần có 1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm. 2. Qua hai nhân vật Mị và A Phủ , nêu những giá trị hiện thực của tác phẩm: + Tác phẩm tố cáo, lên án tội ác thực dân, phong kiến. + Phơi bày cuộc sống thống khổ của đồng bào miền núi dưới ách thống trị thựcdân , phong kiến. + Phản ánh chính sách đoàn kết dân tộc của Đảng và quá trình giác ngộ cáchmạng từ tự phát đến tự giác của nhân dân miền núi. Gợi ý cụ thể 1. Giới thiệu + Tác giả: Tô Hoài tên thật là Nguyễn Sen, sinh ngày 10-8-1920 ở làng NghĩaĐô, huyện Từ Liêm, phủ Hoài Đức, tỉnh Hà Đông ( nay thuộc phường Nghĩa Đô, quậnCầu Giấy, Hà Nội). Năm 1943 , ông gia nhập Hội văn hóa cứu nước. Trong khángchiến chống Pháp, ông chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực báo chí, nhưng vẫn có một sốthành tựu quan trọng trong sáng tác, tiêu biểu là tập Truyện Tây Bắc + Tác phẩm: * Trước Cách mạng tháng Tám 1945, Tô Hoài chuyên hai đề tài: - Đề tài vùng ngoại ô: Quê người ( tiểu thuyết, 1941), Trăng thề ( tiểu thuyết,1941), Nhà nghèo ( tập truyện ngắn, 1944), Xóm Giếng ngày xưa ( tiểu thuyết, 1944).Ở các tác phẩm này, Tô Hoài nhìn nông thôn nghiêng về phía các phong tục, nhưngqua đó, ta vẫn thấy rõ cuộc sống gieo neo, cơ cực của người nông dân pha thợ thủcông. - Đề tài về loài vật: Nổi bật nhất là Dế Mèn phiêu lưu kí ( truyện 1941), Ochuột ( tập truyện ngắn , 1942). Ở các tác phẩm trên, nhà văn bộc lộ khả năng quan sáttinh tường, trí tưởng tượng mạnh mẽ, tài miêu tả ( tả cảnh, tả động vật…sinh động,hóm hỉnh), đồng thời cũng thể hiện thái độ phê phán cuộc sống thực tại và ước mơ vềmột xã hội tốt đẹp. * Vợ chồng A Phủ là một trong ba truyện ngắn được rút ra từ tập Truyện TâyBắc , kết quả của chuyến Tô Hoài đi cùng bộ đội trong tám tháng và giải phóng TâyBắc ( 1952). Do có những giá trị nội dung và nghệ thuật nổi bật , tác phẩm đã đạt giảinhất của Hội Văn học Việt Nam năm 1954- 1955 ( đồng hạng với đất nước đứng lêncủa Nguyên Ngọc). 2. Giá trị hiện thực + Thông qua câu chuyện cuộc đời cặp vợ chồng người Mèo này . Tô Hoài nêulên vấn đề số phận nam nữ , thanh niên Mèo nói riêng và đồng bào dân tộc nói chungdưới sự áp bức bóc lột của bọn thực dân phong kiến và con đường đến với cách mạngcủa họ . Bên cạnh đó , tác giả đặt vấn đề cần giải phóng phụ nữ và những chủ trươngchính sách của Đảng trong việc giúp đỡ các dân tộc anh em. Những nội dung nói trênđã làm nên giá trị hiện thực của truyện ngắn Vợ chồng A Phủ. Qua cuộc đời đau khổ của Mị và A Phủ, Tô Hoài đã lên tiếng tố cáo những tộiác của bọn thực dân phong kiến đối với những người dân vùng núi Tây Bắc . Nhândân miền núi nói riêng và nhân dân Việt Nam nói chung phải chịu cảnh một cổ haitròng. Dưới thời thực dân Pháp. Thống lí là người đứng đầu bộ máy chính quyền ở các bản làng vùng dân tộc.Giàu có, lại dựa vào thế lực của Tây, cha con thống lí Pá Tra tha hồ tác oai tác quái ứchiếp dân lành. Đó là hiện trạng phổ biến xảy ra ở nước ta trước Cách mạng. Bằngchính sách cho vay nặng lãi , chúng bóc lột người dân đến tận xương tủy. Mị và APhủ là nạn nhân trực tiếp của chính sách ấy. Chỉ vì món tiền cưới cha mẹ mà Mị đãphải bán mình làm dâu nhưng thân phận Mị không khác nào kẻ tôi đòi, làm việckhông công đến suốt đời. Cái địa ngục khủng khiếp ấy đã biến Mị từ một cô gái trẻtrung, vui tươi, xinh đẹp, yêu đời thành “ con rùa lùi lũi nuôi trong xó cửa”, thành “con trâu con ngựa trong chuồng; chỉ biết việc ăn cỏ, biết đi làm mà thôi”. Đối lập hoàntoàn với cuộc sống giàu sang phú quí ở nhà thống lí- mà tác giả đã tố cáo được tạo nêndo việc “ ăn của dân nhiều, đồn tây lại cho muối về bán”- với “ nhiều ruộng, nhiềubạc, nhiều thuốc phiện nhất làng” là hình ảnh Mị “ ngồi quay sợi bên tảng đá trướccửa , cạnh tàu ngựa “ và “ lúc nào cũng vậy, dù quay sợi, thái cỏ ngựa, dệt vải, chẻ củihay đi cõng nước dưới khe suối lên, Mị cũng cúi mặt , mặt buồn rười rượi”. Cườngquyền và thần quyền nhà thống lí Pá Tra đã giết chết cô gái ấy cả thể xác lẫn tâm hồn.Mị cùng bao cô gái đáng thương khác trong nhà thống lí – như người chị dâu chưa giàmà lưng đã còng vì quanh năm phải đeo thồ nặng quá , còn Mị- phải làm việc cựcnhọc suốt đêm ngày để phục dịch cho cha con thống lí ăn chơi quanh năm suốt tháng.Cuộc sống câm lặng nhẫn nhục đã làm Mị chai sạn đi, trở thành cái xác không hồn vậtvờ, thành một nữ cô chỉ biết làm việc không ngơi tay, thành kẻ hầu hạ cho chồng mìnhmà lúc nào cũng có thể bị đánh đập một cách tàn nhẫn không thương tiếc. Ý thức vềcuộc sống trong Mị giờ đây đã bị xóa sạch. Với cô không còn quá khứ, hiện tại, tương lai, chỉ còn ô cửa sổ bé tí nhờ nhờthứ ánh sáng thảm hại không biết ngày hay đêm, chỉ còn ánh lửa leo lét làm bạn giữađêm đông dài giá lạnh. Rồi cái mong ước bình dị được đi chơi tết của Mị cũng bị ASử phũ phàng dập tắt khi nó vừa mới bừng lên. Trong khi A Sử đi chơi và bắt baonhiêu cô gái đẹp về làm vợ, Mị không dám nói gì. Dù là vợ A Sử , Mị vẫn bị hắn tróidã man vào cột nhà khi cô vừa nảy ra ý muốn đi chơi Tết như bao phụ nữ đã có chồngkhác. Thân phận con người , đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội thực dân phongkiến ngày ấy bị coi rẻ quá mức. Người phụ nữ chỉ biết cúi đầu cam chịu. Quyền bìnhđẳng nam nữ chỉ là một khao khát không bao giờ trở thành hiện thực. Bên cạnh cô Mị sống như đã chết ấy là A Phủ. Cũng vì món nợ vô lí suôt đờikhông thể trả nổi mà A Phủ phải bước chân vào nhà thống lí. Cũng chỉ vì yêu lẽ phải,dũng cảm đánh lại con nhà giàu để bảo vệ công lí mà A Phủ bị bắt phạt vạ một cáchbất công. Anh bị bắt, bị đánh đập tàn ác : “ Mặt A Phủ sưng lên, môi và đuôi mắt dậpchảy máu. Xong một lượt đánh, kể, chửi, lại hút…Cứ như thế, suốt chiều, suốt đêm,càng hút, càng tỉnh, càng đánh, càng chửi, c ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: