Danh mục

Giấc mơ có thật - Kì 2

Số trang: 20      Loại file: pdf      Dung lượng: 749.57 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hóa ra, khu của bọn tôi học chỉ là khu "bình thường". Sâu tít trong khuôn viên trường còn có một tòa nhà bí mật khác... Hôm sau, chúng tôi được gặp mặt thầy hiệu trưởng nhà trường. Mấy bữa trước, học sinh chúng tôi chỉ gặp phó hiệu trưởng, vì thầy hiệu trưởng bận không đến được.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giấc mơ có thật - Kì 2Giấc mơ có thật - Kì 2: Ngôi trường con nhà giàuHóa ra, khu của bọn tôi học chỉ là khu bình thường. Sâu tít trong khuônviên trường còn có một tòa nhà bí mật khác...Hôm sau, chúng tôi được gặp mặt thầy hiệu trưởng nhà trường. Mấy bữa trước,học sinh chúng tôi chỉ gặp phó hiệu trưởng, vì thầy hiệu trưởng bận không đếnđược. Với cả, hiệu trưởng trường này là người có quyền thế, đâu dễ dàng ra mặtnói chuyện nơi đông người.Khuôn mặt thầy đậm nét, đặc biệt đôi mắt thầy rất sáng, ánh lên một nét gì đó rấtuyên bác, hiền hậu và nhân từ. Thầy mặc bộ vest đen thanh tú, lịch lãm. Nhìn thầyhiệu trưởng, tôi bỗng thấy có gì đó quen quen mà không nhớ ra được.Thầy bắt đầu nói. Vặn lại micro, thầy trịnh trọng cất lời:- Chào mừng toàn thể các em học sinh đã đến học tập tại trường Sakura. Đây làngôi trường do một tập đoàn tài chính lớn tại Nhật bỏ vốn và đầu tư xây dựng.Bên dưới có tiếng rì rầm: “Trường này đến 80% là con nhà quý tộc, tài phiệt, concháu các bộ ngành.” Thầy hiệu trưởng nhắc chúng tôi trật tự và tiếp tục nói:- Vì nhiều lí do, một số em học sinh sẽ được học ở một khu riêng biệt và danh tínhcủa các em cũng được giữ kín. Các em học sinh bình thường sẽ học ở đây, tại tòanhà này. Cả hai khu đều được trang bị cơ sở vật chất tốt như nhau, chất lượng thầycô giảng dạy cũng tốt như nhau.Có tiếng nói thì thầm bên dưới: “Ở đây có con của các quan chức cấp cao đấy, tớnhìn thấy rồi.” Tiếng micro tiếp tục ngân vang:- Thầy nói thế không phải để khoe khoang danh tiếng, cũng không phải để thiên vịhay phân biệt các em. Các em nên tự hào vì được theo học cùng chương trình vớicon cháu của những người giàu có về kinh tế và có chức vụ trong bộ máy chínhquyền. Hơn nữa, các em còn phải trải qua một kì thi đầu vào gắt gao mới đượctheo học tại trường, vì thế quyền lợi của từng em học sinh là ngang nhau, không cóai hơn ai cả. Các em rõ chưa nào?Phía dưới vỗ tay rào rào, tiếng người lầm rầm nói:- Nghe nói thầy hiệu trưởng trường mình cũng không phải người bình thường đâu,hình như thầy làm gì đó trong chính phủ, chức to lắm đó. Thầy còn có một đứa contrai học giỏi cực, từng đoạt giải toàn quốc nữa.- Xì. Thầy của chúng ta cao giá hơn quan chức nhiều, vì vợ thầy là nhân vật cực-kì-đặc-biệt đấy…- Xin mời các em đứng dậy đi lên lớp học.Tiếng lầm rầm chấm dứt, các lớp xếp hàng đi lên cầu thang. Tôi đi đằng sau, bị xôđẩy bởi một loạt những con người chen chúc nên ngã dúi dụi. Một bàn tay đặt nhẹlên vai:- Bạn có sao không?Tôi quay lại. Một đứa con trai có khuôn mặt quen quen nhìn tôi chăm chú. Tôiphủi bụi ở quần, cười tươi:- Không sao, cám ơn bạn nhiều.Mặt hắn chợt lạnh băng quay đi. Các lớp đã lên gần hết, tôi xách cặp rồi chỉ kịpchào một câu đã vội vàng chạy lên, không để ý khuôn mặt biến sắc kì lạ của hắn. ***Lớp vẫn đông nghịt người, cúi người cất cặp vào hộc bàn, chợt một bàn tay đậpnhẹ lên vai tôi.- Đi thám hiểm không?Ngẩng lên, tôi bắt gặp nụ cười tươi rói của bạn nữ đằng sau. Giơ tay lên chào, tôicười tươi đáp lại. Bạn ý trông rất phấn khích:- Mình muốn rủ bạn đi tìm nơi học của con cháu nhà tài phiệt trong trường í. Nãygiờ nghe thầy nói, mình tò mò quá, mình với bạn đi nhé. Bạn tên gì? Mình tên làHạ Yên.Tôi ái ngại:- Mình là Hải Thanh. Mình cũng muốn đi, nhưng bọn mình sẽ tìm ở đâu? Chỗ đóxa lắm.- Nơi đó chỉ có thể là trong trường mình thôi mà. Dù trường có rộng đến mấy thìchẳng lẽ lại không tìm được. - Mắt Hạ Yên long lanh. – Cố gắng sẽ tìm ra thôi,mình tin là như thế.Giáo viên đã vào, chúng tôi thôi không nói chuyện, quay trở lại vị trí của mình.Lớp trưởng đứng dậy hô to: “Cả lớp đứng”. ***Sau bốn tiết học mệt phờ người, mệt mỏi nhét sách vào cặp, tôi vừa đứng dậy vừangáp.- Hải Thanh, mau đi thôi!Tiếng Hạ Yên giục giã. Tôi vội vã đuổi cho kịp tốc độ của cô bạn. Nhìn Hạ Yên rấtphấn khích:- Đi từ bên này.Hạ Yên chỉ tay ra con đường phía sau trường, tôi vội vàng đi theo, vừa đi vừa nhìnngó. Đường không to như đường chính vào trường. Nếu không kể căn nhà bụi bặmvà đống gạch ngói thì con đường này khá thoáng, có cả cây xanh bao phủ. Lầntrước đến đây, tôi chỉ bận tâm tìm nhà cho mèo mà không thấy được hết vẻ đẹp. HạYên dừng lại trầm trồ:- Trường mình đẹp thật! Mà lại còn siêu rộng nữa! Khổ sở học thi vào đây đúng làkhông uổng công.Đường càng ngày càng hẹp, cây cũng càng ngày càng thưa hơn. Đến chỗ chiếc hộpvà túi ni lông vứt lăn lóc, tôi nhận ra bờ tường và lối đi của tên con trai hôm nọ.- Đi lối này.Tôi cố hết sức trèo qua bờ tường. Sao hôm trước tên đó trèo nhanh thế không biết.Hạ Yên làm theo sau khi trố mắt nhìn một hồi. Chúng tôi đáp xuống, đi vòng lêntrước: một con đường dài thẳng tắp.- Chắc đúng đường này rồi.Hạ Yên vừa reo vừa hồi hộp nhìn ngó. Chúng tôi vừa đi vừa nhìn quanh quất. Đếnmột căn nhà kho dột nát, chúng tôi dừng lại, thở hổn hển:- Sao lại thế này?Nhà kho tối hù, có cả chuột chạy đi chạy lại, kêu chí chóe. Tôi dẫn Hạ Yên đi lêntrước nhưng bạn ý dừng lại, sự phấn khích trên gương mặt giảm dần. Cô bạn níutay tôi: “Mình về thôi.”- Đã đến đây rồi phải tiếp tục chứ, nếu về, hóa ra công sức nãy giờ của bọn mìnhuổng mất à? Tôi đáp lại.- Nhưng mình sợ chỗ này lắm. Sao lại là nhà kho được, chắc chắn là sai đường rồi,hic.- Không sao đâu.Tôi an ủi Hạ Yên, nắm tay cô bạn, lặng lẽ bước vào trong. Nhà kho tối thui, trongnày chứa đủ các loại gạch ngói, nồi niêu xoong chảo. Thi thoảng lại có tiếng loạtxoạt của con chuột chạy qua. Tôi dẫn cô bạn đang run lẩy bẩy đi qua nhà kho. Vàrồi cũng thấy ánh sáng hắt ra ở cuối đường:- Ra rồi!Tôi reo lên thích thú. Chúng tôi vụt chạy ra ngoài: một khoảng không gian rộngsáng, trồng toàn cây xanh. Khoảng sân to đến nỗi chúng tôi ngỡ như bằng cả mộtsân vận động. Nhưng điều đáng nói là ở cuối “sân vận động” đó, một tòa nhà… ...

Tài liệu được xem nhiều: