Lệ Khương ngồi ngã người trên giường, vừa là nhấp nháp viên kẹo, vừa lật từng trang album ngắm nghía. Đó là một trong những thú vui của cô. Gì chứ xem ảnh mình thì có ngắm đi ngắm lại hàng chục lần, cô vẫn thấy mình xinh quá là xinh. Lệ Khương thường nghe mọi người bình phẩm về nhan sắc của mình, tất nhiên là khen. Nhưng nghe mãi vẫn không hề chán.Và vì cơ ngoại hình chín điểm, nên cô rất mê chụp ảnh. Cô có đến năm quyển album, chưa kể đến những ảnh còn lưu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giận Mà ThươngGiận Mà Thương Hoàng Thu Dung Giận Mà Thương Tác giả: Hoàng Thu Dung Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Trang 1/197 http://motsach.infoGiận Mà Thương Hoàng Thu Dung Tập 1Lệ Khương ngồi ngã người trên giường, vừa là nhấp nháp viên kẹo, vừa lật từng trang albumngắm nghía. Đó là một trong những thú vui của cô. Gì chứ xem ảnh mình thì có ngắm đi ngắmlại hàng chục lần, cô vẫn thấy mình xinh quá là xinh.Lệ Khương thường nghe mọi người bình phẩm về nhan sắc của mình, tất nhiên là khen. Nhưngnghe mãi vẫn không hề chán.Và vì cơ ngoại hình chín điểm, nên cô rất mê chụp ảnh. Cô cóđến năm quyển album, chưa kể đến những ảnh còn lưu trong máy.Lệ Khương đang say sưa ngắm mình thì có tiếng chuông reo. Cô nghiêng người qua nhấc máy:- Alô - Alô! Lệ Khương hả?- Gì... hả?- Mình nè! Quỳnh Hương nè!- Khỏi giới thiệu sản phẩm, nghe tên là thấy mùi hương bay tận đây rồi.- Mi đang làm gì đó?- Đang... nghiên cứu.Giọng Quỳnh Hương ngạc nhiên:- Mi nghiên cứu cái gì vậy?- Ta đang nghĩ xem sau khi ăn no mình sẽ làm gì.- Thì ngủ, ngủ xong thức dậy ăn, sau đó ngủ tiếp nữa, sau đó nói thêm cửa ra, vậy mà cònkhông biết nữa.- Chắc phải làm vậy thật quá.- Hứ, không thèm nói lăng nhăng với mi nữa, này, valentin làm gì đó?- Chẳng làm gì cả.- Vậy thì đi chơi nhé.- Lãng nhách, ngày đó mà rủ ta đi chơi, cho anh Chương chửi ta chắc.- Tầm bậy, không phải chỉ rủ mình mi, còn có cả người khác nữa.- Ai vậy?Một người bạn của anh Chương, ảnh muốn giới thiệu mi với người đó.- Gì, làm mai nữa hả? Này, cho dù ta có ế đến chết, thì cũng không mượn mi lo, làm ơn dẹpchuyện đó dùm đi.Trang 2/197 http://motsach.infoGiận Mà Thương Hoàng Thu Dung- Làm gì la um sùm vậy, mai đâu mà mai, tại anh Chương hẹn với anh đó trước nên sẳn gặp mặtcho vui, ai thèm làm mai chứ.- Không thèm mà rủ rê kiểu đó, ta mà không biết mi thì ai biết.- Thôi không nói dài dòng nữa, túm lại là mi không được làm ta mất uy tín với anh Chương, mikhông đi là ta quê lắm đó.- Mắc gì...Quỳnh Htlơng căt ngang:- Không nói nhiều, bảy giờ ở café Thy, nhớ đó.Nói xong cô nàng tắt máy. Lệ Khương hứ một tiếng, rồi bỏ máy xuống.Chưa thấy ai vô duyên như vậy, làm như thấy cô chưa có người yêu thì khó chịu lắm hay sao ấy.Đây đâu phải là lần đầu tiên cô nàng làm mai cho cô. Mấy lần trước cũng mai mối kiểu đó. Rốtcuộc chỉ mất thời giờ. Vậy mà chưa biết chán hay sao ấy.Lệ Khương nhón một miếng bánh kem đưa vào miệng. Vị ngọt của bánh vị béo của bơ như tanở đầu lưỡi. Tình yêu có ngọt và béo như bánh kem này không nhỉ. Lệ Khương chợt cười khinghĩ đến ngày mai, nếu có anh chàng như Quỳnh Hương nói thì trong ngày Lễ Tình Nhân đâuphải chỉ có mình ta cô đơn.Có tiếng gõ cửa, rồi giọng Thế Khương vang lên:- Lệ Khương ơi!Lệ Khương ló đầu ra:- Ai kêu tôi đó?Thế Khương cốc lên đầu cô:- Dám xưng tôi với anh hả?Lệ Khương chớp mắt:- Làm gì mà anh vui vẻ quá vậy?- Này. Có biết ngày mai là ngày gì không?Lệ Khương bực mình vì từ nãy giờ chỉ vì cái ngày chết tiệt ấy mà cô luôn bị phiền toái. Cô đâmquạu:- Là cái ngày của những kẻ...điên khùng.Thế Khương chong mắt nhìn cô:- Tâm thần không ổn hả?- Ừa. Vì bị các người điên như anh quấy nhiễu đấy.Trang 3/197 http://motsach.infoGiận Mà Thương Hoàng Thu DungGiọng Thế Khương ngân nga chế giễu:- Đời không có tình yêu là bầu trời không có ánh nắng, là mùa xuân không có tiếng chim ca, làmặt hồ thiếu làn gió gợn, là cảnh vật không có màu xanh lá.Lệ Khương tiếp lời:- Tình yêu vận chuyển được mặt trời và các vì sao?- Đúng!- Tình yêu làm thế giới lăn quay.- Phải!Lệ Khương kéo dài giọng như đang ca giọng cổ:- Tình yêu là sự chào hỏi của thiên thần trước muôn vàn tinh tú.- Chưa yêu mà sao rành quá há?Lệ Khương cười phá lên:- Chỉ cần vài chục nghìn em có cả khối bí quyết trong tay.- Đồ mọt sách.- Sao, không thích hả?- Bỏ chuyện ấy đi, anh muốn hỏi em nếu em là con gái em thích tặng gì trong ngày Lễ TìnhNhân?Đôi mắt Lệ Khương sáng lên:- Em ấy hả?- Nói mau đi!- Bánh kem.Thế Khương rùng mình:- Quà gì nghe ngán đến tận cổ. Em có tâm hồn ăn uống nên hễ nói ra là ăn với uống. Quà gìmà ăn vào mất tiêu thì còn gì là thú vị.- Để em nghĩ xem.- Khỏi cần, chả có tâm hồn lãng mạn gì hết trơn. Hèn gì đến giờ này còn ở không.Lệ Khương nhăn nhó.- Tại anh chứ ai.- Sao tại anh?Trang 4/197 ...