Danh mục

Giếng thở than - phần 16

Số trang: 14      Loại file: doc      Dung lượng: 110.50 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (14 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiến sĩ thần học Ashton ngồi trong phòng làm việc, khóac chiếc áo mặt trong nhà, đầu đội chiếc mũ lục che cái đầu cạo nhẵn – bộ tóc giả của ông lúc này đặt trên cái khuôn đựng mũ ở chiếc bàn bên cạnh. Ông là một người độ năm mươi lắm tuổi, cường tráng, mặt đỏ, ánh mắt cáu kỉnh, môi trên dài. Mặt và mắt ông lúc này được chiếu sáng bởi tia nắng mặt trời buổi chiều chíếu qua cánh cửa sổ cao có khung kính trượt trông ra phía Tây....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giếng thở than - phần 16 Nơi cư ngụ ở Whitminster Tiến sĩ thần học Ashton ngồi trong phòng làm việc, khóac chiếc áo mặt trong nhà,đầu đội chiếc mũ lục che cái đầu cạo nhẵn – bộ tóc giả của ông lúc này đặt trên cáikhuôn đựng mũ ở chiếc bàn bên cạnh. Ông là một người độ năm mươi lắm tuổi,cường tráng, mặt đỏ, ánh mắt cáu kỉnh, môi trên dài. Mặt và mắt ông lúc này đượcchiếu sáng bởi tia nắng mặt trời buổi chiều chíếu qua cánh cửa sổ cao có khung kínhtrượt trông ra phía Tây. Gian phòng cũng cao với nhiều giá sách, vách ngăn bằng gỗ.Trền bàn, gần khuỷu tay tiến sĩ là một tấm vải xanh trên để trên khay đựng lọ mực, ítbút giấy, một hai quyển sách bọc da dê, cái tẩu, hộp thuốc lá bằng đồng, bi đông bọcrơm, cốc uống rượu. Đó là vào năm 1730, tháng mười hai, hơn ba giờ chiều. Những điều tôi mô tả không khác gì được ai đó hé cửa nhìn vào. Từ trong chiếc ghếbành da, nếu tiến sĩ Ashton nhìn ra sẽ thấy gì? Ngọn một số bụi cây và cây ăn quảtrong vườn, toàn bộ bức tường gạch đỏ nằm suốt chiều dài phía Tây khu vườn. Cómột cánh cổng sắt chạm trổ công phu cho phép tầm nhìn mở ra xa hơn. Mặt đất đổthoai thoải xuống tận đáy một con suối chảy qua, sau đó lại dốc ngược lên ở phía bờbên kia lên một cánh đồng trông giống công viên, dày đặc các cây sồi lúc này trơ lá,qua khe các thân cây thấy được bầu trời màu vàng và chân trời màu tím với những cánhrừng ở xa xa. Nhưng tất cả những gì tiến sĩ Ashton nói ra lúc này trong khi đang ngắm quang cảnhtrong nhiều phút, chỉ là Tồi tệ quá!. Sau câu nói đó ta nghe có tiếng bước chân bước đi về phía phòng làm việc. Tiếngvang của nó chứng tỏ người đến đang băng qua một gian phòng rộng hơn. Tiến sĩAshton quay ghế nhìn ra, vẻ chờ đợi. Người bước vào là một phu nhân mập mạp mặcquần áo thời bấy giờ. Lúc nãy tôi mô tả quần áo ông tiến sĩ này thì không lo đến quầnáo vợ ông làm gì, bởi đó chính là bà Ashton. Khuôn mặt lo lắng, cái nhìn lơ đãng buồnthương, bà Ashton cúi sát xuống chồng, thì thào Anh yêu, nó nặng lắm rồi, em nghĩthế! Nặng lắm rồi sao? Ông dựa người ra sau nhìn thẳng vào mặt bà. Bà gật đầu.Hai tiếng chuông nghiêm nghị ngân lên cao vút ở không xa lắm, báo hiệu nửa giờ đồnghồ. Bà Ashton giật mình Ồ, anh có thể ra lệnh cho đồng hồ nhà thờ tu viện ngừng gõchuông đêm nay được không? Đồng hồ ở ngay trên phòng nó làm nó mất cả ngủ màchỉ có giấc ngủ là hy vọng duy nhất lúc này. Vậy ư? Nếu thật như vậy thì có thểđược nhưng chỉ là trường hợp hạn hữu. Em cho là Frank có cơ may sống được nhờyên tĩnh sao? Giọng tiến sĩ Ashton to và cứng ngắc. Em tin như vậy, vợ ông đáp. Vậy thìđược, bảo Molly chạy sang Simpkins nói tôi ra lệnh cho chuông đồng hồ ngừng gõ kểtừ lúc mặt trời lặn. Sau đó, phải, sau đó gọi Lord Saul đến ngay phòng này gặp tôi. BàAshton vội chạy đi. Trước khi có người khách nào khác đến đây, xin được giải thích hoàn cảnh. Tiến sĩ Ashton là người được hưởng lộc thánh của nhà thờ thuộc học viện tu việnWhitminster, một trong những cơ ngơi sống sót qua cả thời Giải thể lẫn thời Cải cách,kể các thể chế lẫn các khoản trợ cấp cũng vẫn còn tồn tại. Mặc dù đây không phải làmột nhà thờ lớn, nhưng nơi ở của tu viện trưởng và hai giáo sĩ được hưởng lộc thánh,khu đồng ca và các vật dụng phụ vẫn nguyên vẹn không hề suy suyển. một tu việntrưởng năm 1500 là một nhà xây dựng tích cực, đã cho xây một khu vuông vắn bằnggạch đỏ nối liền với nhà thờ dùng làm nhà ở cho các nhân viên. Một số người sau nàykhông còn cần thiết cho nhà thờ và tu viện nữa do đó nơi ở của họ đã tan hoang chỉcòn lại gạch ngói, nay thuộc quyền các giáo sĩ, luật sư trên tỉnh. Vậy là những căn nhàđủ cho tám đến mười người ở nay thuộc về ba người – tu viện trưởng và hai giáo sĩđược hưởng lộc thánh. Nhà của tiến sĩ Ashton gồm hành lang chung trước kia, cùngphòng ăn lớn của toàn bộ khu ngụ cư, bao gồm cả một nửa sân, cuối sân có cửa vàonhà thờ tuổi viện, cửa kia, như ta đã biết, trông ra cánh đồng. Ngôi nhà cũng vậy. Về những người ở cùng, vì tiến sĩ Ashton khá giả lại không cócon cái, do đó ông đã nhận làm con nuôi, hay chịu trách nhiệm nuôi dưỡng, một đứa trẻmồ côi con cô em vợ, tên là Frank Sydall. Thằng bé đến ở trong căn nhà này từ nhiềutháng nay. Rồi một ngày kia có một lá thư từ một vị quý tộc Ireland, tức là bá tướcKildonan (học cùng với tiến sĩ Ashton ở trường đại học) hỏi xem tiến sĩ có thể chođứa con trai thừa tự duy nhất là Tử tước Saul đến ở trong gia đình để tiến sĩ làm giámhộ cho nó được không. Ngài Kildonan sắp đi Lisbon nhậm chức trong sứ quán, thằngbé không phù hợp với chuyến đi này. Không phải vì cháu không đủ sức khoẻ, mặc dùông sẽ thấy tính khí cháu rất bất thường (gần đây tôi nghi ngờ và bây giờ thì khẳngđịnh điều đó). Bà vú già của nó bảo tôi là nó bị ma ám nhưng thôi, để tiến sĩ xác địnhđó là cái gì. Cánh tay tiến sĩ xưa đã mạnh, nay tôi dành thẩm quyền cho ông cần làm gìcứ làm. Thực tế nó chẳng có bạn cùng tuổi để chơi, thành ra cứ ủ rũ lang thang trongcác tầng hầm, các nghĩa ...

Tài liệu được xem nhiều: