Danh mục

Giếng thở than - phần 3

Số trang: 7      Loại file: doc      Dung lượng: 64.00 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (7 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bức tranh in khắcCách đây ít lâu, tôi có niềm vui được kể các bạn nghe cuộc phiêu lưu của một người bạn tôi tên là Dennistoun trong khi đi sưu tầm các công trình nghệ thuật cho bảo tàng Cambridge. Dennistoun không cho in rộng rãi những chuyện mình đã trải qua sau khi chàng trở về Anh quốc, nhưng những chuyện này được rất nhiều bạn bè biết tới, trong đó có một vị quý phái cũng đang chủ trì một bảo tàng nghệ thuật ở một trường đại học khác. Câu chuyện gây ấn tượng khá mạnh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giếng thở than - phần 3 Giếng thở than - Phần 3Bức tranh in khắcCách đây ít lâu, tôi có niềm vui được kể các bạn nghe cuộc phiêu lưu của một ngườibạn tôi tên là Dennistoun trong khi đi sưu tầm các công trình nghệ thuật cho bảo tàngCambridge.Dennistoun không cho in rộng rãi những chuyện mình đã trải qua sau khi chàng trở vềAnh quốc, nhưng những chuyện này được rất nhiều bạn bè biết tới, trong đó có một vịquý phái cũng đang chủ trì một bảo tàng nghệ thuật ở một trường đại học khác. Câuchuyện gây ấn tượng khá mạnh cho ông ta vì thiên hướng của ông ta cũng giống củaDennistoun, ông hăm hở lắng nghe từng lời giải thích sự việc mà xem ra bản thân ôngkhó lòng gặp phải để được ứng xử một cách cấp bách và náo động như thế. Ông chỉđược an ủi vì rằng việc tìm kiếm các bản viết tay không phải việc của viện ông màcủa thư viện Shelburnian. Các quan chức của thư viện này, nếu thích, tha hồ lùng sụccác góc tăm tối nhất bên lục địa để mà tìm kiếm. Ông cũng mừng lúc này đang phảitập trung chú ý vào việc mở rộng bộ sưu tập, vốn đã được coi là lớn nhất Anh quốc,gồm các bản vẽ, bản in khắc về địa hình mà bảo tàng ông sở hữu. Ấy thế nhưng, sựviệc lại xoay ra là, ngay cả ở một bộ phận chủ yếu chỉ ngồi nhà, cũng có những góctối của nó, và một ông Williams nào đó đã bất ngờ được biết tới một trong những cáigóc đó.Những người cho dù ít quan tâm nhất đến việc thu thập các bức vẽ địa hình, cũng biếtrằng ở London có một người chuyên bán loại tranh này và giúp ích không ít cho việctìm kiếm của họ. Đó là ông J.W.Britnell, ông này cứ sau một thời gian ngắn lại in ramột cuốn catalog gồm một khối lượng lớn và luôn luôn thay đổi các tranh khắc, cácbản đồ, phác thảo các toà nhà lớn, nhà thờ, thị trấn ở England và xứ Wales. Dĩ nhiên,những bản này chỉ là a, b, c đối với ông Williams, tuy nhiên vì bảo tàng ông đã thu thậpđược không biết cơ man nào là bản vẽ địa hình, ông là người mua hàng đêu đặn vàmua nhiều của ông Britnell. Ông còn trông mong vào ông Britnell để lấp đầy các lỗhổng về số liệu và mức độ bộ sưu tập của mình. Việc này nhiều hơn là cung cấp choông của hiếm.Tháng hai năm ngoái, trên bàn ông xuất hiện một cuốn catalog ở của hàng ông Britnell,kèm theo một thư đánh máy của đích thân ông này, nội dung như sau:Thưa ông kính mến,Xin ông lưu ý số 978 trong cuốn catalog gửi kèm theo đây, chúng tôi sẽ vui lòng gửi tớiông để xem ông có thuận mua hay không.Kính chàoJ.W.BritnellGiở tới số 978 của cuốn catalog đối với ông Williams chỉ là việc phút chốc, chỗ ấybắt đầu như sau.978: Không rõ là ở đâu. Bức tranh khắc thú vị, cảnh một thái ấp hồi nửa đầu thế kỷ,15X10 inches. Khung đen, giá 2.25 bảng.Xem ra chẳng có gì đặc biệt, giá lại cao, nhưng ông Britnell vốn biết người biết củamà lại không coi thường. vậy cho nên ông Williams bèn viết một tấm thiếp đề nghịgửi bức tranh ấy đến tận tay ông, thêm vài bức trong catalog nữa. Sau đó ông đi làmcông việc thường ngày mà chẳng cảm thấy gì phấn khích.Một gói hàng như vậy thường bao giờ cũng tới tay ta chậm hơn ta chờ đợi một ngày,gói hàng của ông Britnell cũng nằm trong quy luật ấy. Bưu điện chuỷên tới bảo tàngchiều thứ bảy sau giờ tan tầm. Người phục vụ đem tới tận phòng ở cho ông Williamsở trong trường để ông không phải đợi qua ngày chủ nhật mới có thể xem món hàng vàtrả lại món hàng ấy trong trường hợp ông không thích. Ông Williams thấy món hàngkhi trở về nhà dùng trà cùng một ông bạn.Điều tôi quan tâm ở bức tranh là cái khung đen của nó khá to – trong catalog mô tả chỉngắn gọn. Có thể có vài chi tiết nữa, nhưng trước hết tôi muốn các bạn hãy nhìn rõbức tranh như nó đang ở trước mặt tôi lúc này. Bản sao của nó hệt các bản sao thườngthấy trong hành lang một số quán trọ hoặc lối đi của một số toà nhà ở thôn quê thờiấy. Một bản khắc chỉ đem lại cảm giác thờ ơ, lãnh đạm và một bản in khắc như thếthì không gì chán bằng. Ta nhìn thấy toàn bộ mặt tiền của một ngôi thái ấp ở thế kỷtrước với ba hàng cửa sổ lấp khung kính trượt, phần nề xây thô kệch, quê mùa, có mộtbức tường chắn mái mà góc nào cũng có quả cầu hoặc lọ hoa, chính giữa là cổng xây.Hai bên toàn cây cao,trước mặt là thảm cỏ khá rộng. Bên lề hẹp của bức tranh có chữNgười khắc: A.W.F. không có gì khác. Toàn bộ tác phẩm nói lên tác giả là nghiệpdư. Không hiểu nổi vì sao ông Britnell định giá 2.25 bảng, ông Williams cứ lật đi lậtlại bức tranh một cách khinh thường. Đàng sau nó có dán một cái nhãn đã bị xé rách,chỉ còn lại vết tích của hai dòng chữ, dòng đầu – ngley Hall, dòng sau – ssex.Có lẽ cũng đáng để xác định đây là nơi nào, muốn vậy cũng dễ thôi, chỉ cần tra từ điểnđịa lý, sau đó gửi trả lại ông Britnell, kèm thêm vài nhận xét về đánh giá của ông ta.Ông thắp nến lên vì trời đã tối, pha trà cho người bạn đã cùng chơi gôn với mình (lãnhđạo trường đại học thường thư giãn bằng cách đánh gôn) vừa uống trà, hai người vừađàm luận những vấn đề mà chỉ những người chơi gôn mới hiểu được. Người viết cólương tâm không tiên nói ra đây sợ ảnh hưởng đến những người không chơi gôn.Kết luận đi đến cho rằng, một vài cú đánh gôn như thế nào đó là hay hơn và rằngtrong một số trường hợp khẩn cấp khó lòng có người chơi gôn nào gặp nhiều maymắn như mình mong đợi. Đến đấy thì ông bạn – ta hãy gọi ông là giáo sư Binks – cầmtấm khung ảnh in khắc lên và hỏi:Chỗ này là ở đâu vậy, Williams?Chính là tôi đang định tìm cho ra đây ông Williams nói, vừa đi đến chỗ giá sách đểtìm quyển từ điển địa lý. Anh nhìn đàng sau bức tranh xem, cái gì đó như ley Hall,hoặc ở Sussex, hoặc ở Essex. Mất nửa tên. Anh liệu có biết không nhỉ?Tranh này là từ tay Britnell chứ gì? Binks nói. Mua cho bảo tàng à?Phải, giá như năm sillings thì tôi cũng mua đấy Williams đáp nhưng chẳng hiểu vìlý do gì hắn đòi hai bảng. Tôi chịu không hiểu được. Một bức tranh khắc chẳng ra gì,lại không có lấy một hình người cho thêm sinh độngTôi cũng nghĩ không đến hai bảng, nhưng tôi cho là khắc không đến nỗi tồi. Theo tôi,ánh trăng được vẽ khá đấy, và tôi thấy ...

Tài liệu được xem nhiều: