Danh mục

Giếng thở than - phần 6

Số trang: 8      Loại file: doc      Dung lượng: 94.50 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Làm sao những giấy tờ ghi chép mà từ đó nó được viết ra câu chuyện có đầu có đuôi như thế này đến được tay tôi, thì phải đến cuối những trang sau đây các bạn mới biết được. Nhưng trước khi đưa trích dẫn của tôi về các giấy tờ đó ra, tôi cũng phải nói để các bạn biết hình thức của chúng như thế nào đã.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giếng thở than - phần 6 Bá tước Magnus Làm sao những giấy tờ ghi chép mà từ đó nó được viết ra câu chuyện có đầu cóđuôi như thế này đến được tay tôi, thì phải đến cuối những trang sau đây các bạn mớibiết được. Nhưng trước khi đưa trích dẫn của tôi về các giấy tờ đó ra, tôi cũng phảinói để các bạn biết hình thức của chúng như thế nào đã. Chúng gồm một phần các sưu tập cho một cuốn sách hướng dẫn du lịch kiểu nhưthường thấy ở những năm 40 như cuốn Quyển Nhật ký lưu lại Jutland và các đảo củaĐan Mạch là một ví dụ thuộc loại này. Chúng thường nói về những vùng hiếm ngườiđến ở lục địa, được minh họa bằng tranh khắc gỗ hay khắc thép, cho ta biết chi tiếtviệc ăn ở khách sạn, phương tiện đi lại, tựa như ở các sách du lịch được sắp đặt đầyđủ thời nay, trong còn ghi lại các cuộc chuyện trò với những người ngoại quốc thôngmình, các chủ quán nhiệt tình, những người nông dân ba hoa, nói chúng là những ngườihay chuyện. Với ý định ban đầu là thu thập tài liệu cho một cuốn sách như vậy, các giấy tờ tôithu nhặt được cho là của một người duy nhất, đã kể lại những gì mình trải qua cho tớitận phút cuối cùng của sự việc. Người viết chúng là một ông Wraxall nào đó. Muốn hiểu về ông, tôi chỉ còn cáchdựa hoàn toàn vào những gì ông cung cấp, từ đó suy luận ra ông ta là một người quátuổi trung niên, có đôi chút tiền của, và chỉ có một mình trên đời. Hình như ông khôngcó chỗ ở cố định tại nước Anh, thường chỉ ở khách sạnh và nhà trọ. Có thể ông cũngmuốn sẽ an cư lạc nghiệp trong tương lai, một tương lai không bao giờ đến cả, tôinghĩ cũng có lẽ ngọn lửa của trận hoả hoạn Pantechnicon vào đầu thập niên 70 đãthiêu cháy hầu hết những gì có thể cho ta biết về tổ tiên của ông, vì một hai lần gì đóông đã nhắc đến tài sản của mình chứa trong toà nhà ấy. Cũng thấy được ông Wraxall đã cho in ra một quyển sách kể về kỳ nghỉ hè của ôngở Brittany, nay là vùng Bretagne của nước Pháp. Không thể nói gì thêm nữa về tácphẩm của ông. Tìm tòi kỹ trong các thư mục cũng không có, nếu có, hẳn xuất bảnkhông tên hoặc dưới tên hiệu. Về tính cách ông có thể sơ bộ nhận xét như sau: ông chắc chắn thông minh và cóhọc vấn. Hình như suýt được ở trong ban lãnh đạo của trường đại học của ông ởOxford – trường Brasenose, theo như tôi đọc được trong quyển sổ hàng năm củatrường đại học. Thói xấu không sửa được của ông rõ ràng là quá tọc mạch, ở mộtngười đi du lịch đó có thể là một ưu điểm, nhưng chính đó là đìều đã khiến ông phảitrả giá đắt ở hồi cuối câu chuyện. Cuộc du hành cuối cùng của ông có vẻ như để viết một cuốn sách khác. Bắc Âu,một nơi mà cách đây bốn chục năm người Anh thấy rất xa lạ, được ông coi là một lĩnhvực thú vị. Chắc hẳn đã vô tình rơi vào tay ông một vài quyển sách cổ về lịch sử ThụyĐiển hay một vài cuốn hồi ký, thế là ông chợt nảy ra ý nghĩ có thể viết về một cuốnmô tả du lịch ở Thụy Điển xen kẽ với những mẩu chuyện về lịch sử của các gia đìnhlớn ở nước này. Ông kiếm được thư giới thiệu tới một số nhân vật tầm cỡ ở ThụyĐiển và ông xuất phát đầu mùa hè 1863. Chặng đường lên phía Bắc khỏi cần nói, mấy tuần di trú ở Stockholm cũng vậy.Chỉ cần nói một điều: đó là có mấy nhà thông thái ở đó khuyên ông truy tìm một bộsưu tập tài liệu thuộc các chủ sở hữu của một ngôi thái ấp cổ ở vùng Eastergothlandvà tìm cách để được nghiên cứu các tư liệu ấy. Ngôi thái ấp, tiếng Thuỵ Điển là herrgard, được gọi là Raback (đọc theo tiếng Anhna ná Roebeck), mặc dù đó không phải là tên nó. Nó là một trong những ngôi nhà đẹpnhất thuộc loại này trong cả nước, một bức tranh khắc về nó in trong quyển ThụyĐiển cổ đại và hiện đại của Dahlenberg năm 1694 cho thấy một hình ảnh rất giốngvới những gì du khách nhìn thấy ngày nay. Ngôi nhà được xây sau năm 1600 không lâu,nói một cách thô thiển, rất giống một ngôi nhà ở Anh vào thời kỳ này về mặt vật liệuxây dựng – gạch đỏ, mặt trước là đá – kiểu cách cũng vậy. Người xây nó là một hậuduệ của gia đình có tiếng tăm lừng lẫy De la Gardie, hiện con cháu của ông này vẫn sởhữu ngôi nhà. De la Gardie sẽ là tên tôi dùng để chỉ những người ấy khi cần. Họ đón tiếp ông Wraxall rất lịch sự, tử tế, đề nghị ông ở ngay tại đó cho đến khinào xong việc nghiên cứu thì thôi. Nhưng, muốn tự do, vả lại không tin ở khả năng nóitiếng Thụy Điển của mình, ông ra ở một quán trọ trong làng, không ngờ quán rất tiệnnghi và ấm cúng, kể cả trong những tháng hè. Thu xếp như vậy đòi hỏi hàng ngàyphải đi bộ tới ngôi thái ấp kể cả đi về gần một dặm. Bản thân ngôi nhà nằm giữa mộtcông viên và được che chắn bởi một cánh rừng già. Gần đó là một khu vườn có tườngbao quanh, sau đó đến một khu rừng khép kín viền lấy một trong những cái hồ lớn,vùng này vốn trũng do cái hồ đó. Cuối cùng là bức tường ngăn cách phạm vi của cảngôi thái ấp với bên ngoài. Leo lên một ngọn đồi nhỏ - đồi đá phủ lớp đất mỏng – bạn tới nhà thờ trên đỉnhđồi bao quanh là cây cao bóng cả. đối với người Anh, nhà thờ là một toà nhà kỳ quặc.Gian giữa c ...

Tài liệu được xem nhiều: