Danh mục

Giếng trong

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 204.58 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Kịch bản mới của tôi được công diễn tối đầu tiên tại nhà hát thành phố, đạo diễn Nguyễn Hà đích thân cho xe đến tận nhà đón tôi. Ông bảo :"Hôm nay cậu phải đến nhận mặt đứa con tinh thần của cậu". Tôi tự bảo :"Liệu đứa con nó có chửi thẳng vào mặt thằng bố nhu nhược như tôi". Nguyễn Hà cười xí xoá, ông thừa biết nếu ông không hạ cố đến đón, chưa chắc tôi đã đi. Đúng vậy! Từ ngày vở kịch được dàn dựng tôi không hề ngó nghiêng. Tôi coi như đứa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giếng trong Giếng trong TRUYỆN NGẮN CỦA DƯƠNG HƯỚNGKịch bản mới của tôi được công diễn tối đầu tiên tại nhà hát thành phố, đạo diễn NguyễnHà đích thân cho xe đến tận nhà đón tôi. Ông bảo :Hôm nay cậu phải đến nhận mặt đứacon tinh thần của cậu. Tôi tự bảo :Liệu đứa con nó có chửi thẳng vào mặt thằng bố nhunhược như tôi. Nguyễn Hà cười xí xoá, ông thừa biết nếu ông không hạ cố đến đón,chưa chắc tôi đã đi. Đúng vậy! Từ ngày vở kịch được dàn dựng tôi không hề ngónghiêng. Tôi coi như đứa con tinh thần của mình đã chết. Nó chết từ cái lần tôi và ông nổra cuộc tranh cãi quyết liệt, cuối cùng tôi đành thua cuộc chấp nhận để ông thêm vàophần cuối của kịch bản một đoạn ngắn. Theo ý ông nhân vật chính của vở kịch là nàngKim Chi phải quay về với chồng. Dù sao ông cũng là nhà đạo diễn chân chính, tiếng tămkhắp nơi, một nghệ sĩ tiêu biểu của nền sân khấu cách mạng. Tuy chấp nhận theo ôngnhưng tôi vẫn ấm ức tuyên bố một câu xanh rờn: Từ giờ phút này tôi giao đứa con tinhthần của tôi cho ông, ông phỉa chịu mọi hậu quả. Ông dạy nó chính chuyên hay để nó điđánh đĩ là do ông. Ông có biệt tài diễn giải quan điểm của mình ít ai phản bác nổi . Ôngbảo Không thể ca ngợi người phụ nữ bỏ chồng. Bản chất phụ nữ Việt Nam vốn hay lamhay làm, giầu đức hy sinh và lòng vị tha. Nhân vật Kim Chi của cậu phải quay về vớichồng. Nhà đạo diễn lý giải: Cái đẹp của người phụ nữ phải biết cải tạo chồng. Tôibảo: Kịch bản tôi đặt ra không phải cải tạo kiểu lai giống canh - cam - bòng - bưởi. Vấnđề là người ta muốn trồng đu đủ nhưng đã trồng lầm phải đu đủ đực. Đu đủ đực khôngthể cải tạo thành đu đủ cái. Thế thôi. Tất nhiên cái giống đu đủ đực nó vẫn ra hoa kết trái,thậm chí hoa rất nhiều nhưng trái thì còi cọc.Khi tranh cãi với nhà đạo diễn tôi đã bảo ông, nhân vật chính là nàng Kim Chi tôi lấynguyên mẫu ở người phụ nữ mà chính ông cũng biết. Từ bao năm nay tôi phải khổ sở bímật bám sát nàng. Chính tôi cũng không tài nào hiểu nổi người đàn bà tuyệt vời như nànglại chịu sống mãi với người chồng chẳng ra gì. Tôi không tin nàng có thể cải tạo đượcngười đàn ông như chồng nàng. Cũng giống như tôi không tin đu đủ đực lại cải tạo thànhđu đủ cái. Tên nàng là Ngọc Trâm.Tôi miễn cưỡng theo nhà đạo diễn tới nhà hát. Ông khẽ nhếch mép, nhấp nháy mặt chỉ tôingồi xuống ô nghế danh dự của mình. Tôi sững sờ nhận ra nàng Ngọc Trâm ngồi ngaycạnh tôi. Nàng đi xem cùng với chồng. Không mấy khi lại có được sự tình cờ đến vậy.Tôi nghĩ nhà đạo diễn đã khôn ngoan bằng cách nào đó bố trí để vợ chồng nàng đi xemtối nay. Lại một lần nữa tôi kín đáo quan sát vợ chồng nàng. Nàng đã không nhận ra tôi.Còn chồng nàng dĩ nhiên là chả biết tôi là ai. Cái dáng bảnh bao của chồng nàng vẫnkhông che đậy được khuôn mặt trì độn. Cây đu đủ đực của nàng đây. Những đao phủthường có bộ mặt na ná nhau. Dáng vẻ của những nhà tu hành hay những người trông coixác chết cũng na ná nhau. Không hiểu thượng đế đã sinh ra hay do nghề nghiệp đã tạonên tính cách họ. Buổi biểu diễn bắt đầu. Tấm màn nhung từ từ được kéo ra hai bên cánhgà. Sân khấu hiện rõ cảnh một giếng nước và nàng kim Chi bước ra... Nàng Kim Chi dodiễn viên trẻ xuất sắc Bích Ngọc đóng. Tất nhiên Bích Ngọc đóng rất khá nhưng so vớinhân vật mẫu ngoài đời của tôi còn kém xa. Nàng đang ngồi với chồng cạnh tôi đây. Làmsao mà Ngọc Trâm lại có thể ngờ rằng thời con gái cửa hàng đang được tái diễn trên sânkhấu lúc này mà tác giả kịch bản lại chính là tôi. Ngày ấy tôi sống cô đơn trong gian nhàở khu tập thể của đoàn văn công quân khu. Vào thời kỳ thành phố hay mất điện, mấtnước, tôi thường hay ra cái giếng công cộng ở cuối phố giặt và gánh nước về tắm. Trongcảnh nhốn nháo già trẻ trai gái, tôi đã nhận ra vẻ đẹp kiêu sa ở nàng. Ngày ấy chưa cónhững cuộc thi hoa hậu nhưng tôi quả quyết nàng còn đẹp hơn cả những hoa hậu bây giờ.Ngàng có sự cuốn hút đặc biệt và không lẫn với bất kỳ cô gái nào. Ánh mắt nàng đen láynước da trắng mịn. Ngày ấy tôi cứ nghĩ sẽ không có người đàn ông nào trên thế gian nàyxưa với nàng. Tôi là thằng con trai nhút nhát hèn mọn, tất nhiên chỉ dám nhìn trộm và tônthờ nàng, để rồi có lúc giật mình lo sợ nếu nàng lấy phải kẻ nào đó tầm thường, sẽ làm hưhỏng cả thân xác lẫn tâm hồn nàng.Cái giếng cuối phố nước trong vắt, hàng chục chiếc gầu múc cả ngày không cạn. Chả baogiờ tôi sắm nổi chiếc gầu, nhiều hôm phải đứng ngây trên sân giếng tới nửa giờ mớimượn được gầu của ai đó. Tôi thường chờ được dịp mượn gầu của nàng và không quêntrả công bằng cách hăm hở múc nước cho nàng. Cứ như thể chuyện đời phải thế. Tôi múcnước cho nàng không thấy mệt, dù tôi vẫn chưa biết cả tên nàng. Nàng ngây thơ hồnnhiên, rực rỡ trước mắt tôi. Không biết từ khi nào tôi lại chăm ra giếng giặt và chỉ mongnhà máy nước trục kỹ thuật và mong cho trời cứ nắng mãi lên làm cạn kiệt nguồn ngướcmáy, chỉ để lại cái giếng nước duy nhất của tôi và nàng không bao giờ cạn. Có lần tôimang ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: