Khu Nhà Máy Lửa dẫn tới Bùng Binh đang ngập ngụa trong vũng bùn sền sệt. Vì chưa làm nổi bờ bao khiến bùn trộn lẫn nước mặn phụt ra từ chiếc ống đen ngòm to tướng năm vắt qua lộ, len vào mọi hóc hẻm khu Nhà Máy Lửa. Dân chúng vừa mừng thầm vừa chống đỡ với một môi trường bẩn thỉu. Duy có nhà máy xay xát – Nhà Máy Lửa – thôi không khọt khẹt phun ra những tàn lửa vọt lên không trung như thường lệ, nằm im ỉm trên nền gạch khá cao vì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gió qua nhà máy cũ Gió qua nhà máy cũ TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THANHKhu Nhà Máy Lửa dẫn tới Bùng Binh đang ngập ngụa trong vũng bùn sền sệt. Vì chưalàm nổi bờ bao khiến bùn trộn lẫn nước mặn phụt ra từ chiếc ống đen ngòm to tướng nămvắt qua lộ, len vào mọi hóc hẻm khu Nhà Máy Lửa. Dân chúng vừa mừng thầm vừachống đỡ với một môi trường bẩn thỉu. Duy có nhà máy xay xát – Nhà Máy Lửa – thôikhông khọt khẹt phun ra những tàn lửa vọt lên không trung như thường lệ, nằm im ỉmtrên nền gạch khá cao vì chủ cỗ máy già nua chạy bằng than trấu ngán ngẩm cách làm ănmới, hoặc vì không cạnh tranh nổi với nhà máy xay xát Vạn Thông bên kia sông nên chủbỏ cuộc. Trước, sau Nhà Máy Lửa vẫn còn đầy ắp những đống trấu ẩm mục xen lẫnnhững đống tro trấu ngả màu đen nhánh. Chốc chốc từng đàn chim sẻ từ những đống trothan bay vọt lên mái vòm gỉ sét, lên mái thiếc bật rung khe khẽ mỗi khi gió lùa qua.Thêm một con hẻm trải đá vào tận nhà cha con ông Sáu Đangchưa bị ngập bùn. Dân rảirác sau Khám Tạm Giam chui ra bờ xáng Phụng Hiệp bằng con hẻm này, có cả anh emĐội xáng hút bùn lui tới nhà cha con ông Sáu Đang.Đặcbiệt anh em Độixáng thổi dần dà hóa ra người của khu Nhà Máy Lửa: Một anhĐộitrưởng Chín Trọng người thấp lùn, to ngang, mặt chữ điền thường hay lặng lẽ, nói íthơn làm. Ngược lại, anh phụ trách hành chính (chưa có Quyết định chánh văn phòng)Trương Thanh Nam có thể hình nở nang, bô trai, lém lỉnh với đôi vành tai to to thườnghay ửng đỏ mỗi lần tiếp xúc với phái nữ. Một thằng bé làm tạp vụ trẻ măng mặt búng rasữa, người đen trũi, nhanh nhẩu như con rái cá thỉnh thoảng xuất hiện sau lái chiếc xángthổi. Đứabé được anh em Đội xáng đặt cho cái tên ngộ nghĩnh: Bé Lạp Xường.Không phải đương nhiên Độixáng thổi tới lui, thậm chí ở nhờ nhà ông Sáu Đanglạ hoắclạ huơ trong tí mú hẻm cùng. Một lần đi thực địa để san lấp mặt bằng, một vài anh emtrong Độixáng có Chín Trọng, Trương Thanh Nam, Bé Lạp Xường... được dịp làm quenvới người thợ mộc già nua và đứa con gái Út của ông. Đochính là ông Sáu Đangxởi lởi,hiếu khách, và Út Thêm hồn nhiên, vui tính mời khách nán lại dùng bữa cơm chiều.Thêm nữa, nhà rộng thênh thang chỉ hai người ở, sàn gác không ai lui tới bám đầy bụibặm. Rồi không bao lâu, văn phòng Độixáng từ túp lều nóng nực, ọp ẹp dưới chiếc xángthổi dời hết lên gác xép nhà ông Sáu Đang.Thế là gia đình ông Sáu bị đảo lộn mọi sinh hoạt thường ngày.-Vậy là tao xích ra phía trước một chút, giường con Út kéo tụt xuống chân cầu thang.Nhường hết trên gác cho mấy anh mầy ở cho tiện – Ông Sáu Đangvới cặp kính trắngnghếch trên mũi nói để Út Thêm nghe.Bé Lạp Xường chỉ cười tủm tỉm rồi đếm “một, hai, ba” trước khi phụ khiêng chiếcgiường với cô chủ. Út Thêm im thin thít khiêng một đầu giường. Chỉ vậy, mọi việc sắpxếp trong nhà coi như tạm ổn.Kể ra từ lúc dời nhà ra chợ, ông Sáu sống một đời sống túng quẫn nhưng nhàn rỗi đếnchán ngán. Lâu nay hết giờ đục đẽo, hốt dâm bào, ông Sáu phụ hợ với con ngâm gạo, xaybột, vặn bún... Rồi đùng một cái, cây gỗ trôi nổi trên sông chảy vào nhà kho những xínghiệp gỗ, mớ gạo hạt tròn hạt dài trắng phao chui hết vào những cửa hàng phân phốilương thực... Cha con ông Sáu đành phải buông trôi một nghề thành thục – nghề làm bún– từ lúc nhà còn ở Cây Khô, Tân Lợi. Chính đeo nghề làm bún mà bà Sáu hứng một viênđạn mồ côi từ đồn Tắc Thủ trên đường đi chà gạo trở về nhà lúc nửa đêm. Út Thêm liêuxiêu mươi hôm sau khi mẹ mất, rồi sau đó không bao lâu dần dà gượng dậy theo cha vềchợ ở. Ông Sáu quyết định dời chỗ ở vì mất điểm tựa tinh thần là bà vợ gan lì chịu đựngvới nhiều tình huống giặc chà đi xát lại vùng đất Cây Khô, Tân Lợi ; bản thân ông Sáunhát gan, bị hẫng hụt giữa chừng đành phải tìm chỗ lánh nạn tạm thời và vẫn chọn nghềvặn bún. Thôi làm bún, con gái Út của ông tự chạy vạy xin việc làm tại Ban quản lý thịtrường. Hết loay hoay bên những sạp thực phẩm, bách hóa, Út đứng xếp hàng chờ chựccân gạo, mua nhu yếu phẩm thay cho cha và anh em Độixáng.Không bao lâu, Út Thêm quyện vào nhịp sống mới, đã nhập cuộc. Cô gái trở nên hoạtbát, linh lợi và thường hay nhịn ăn không phải vì lý do đong gạo bằng tem phiếu ; Útnhịn ăn chỉ để giữ cho đôi tay, đôi chân, eo lưng thon gọn và dáng người thanh mảnhhơn. Nhưng hoàn toàn không như Út tưởng, ngược lại, người cô dần dà đẫy đà ra thêmmới khổ. Ngực căng tròn. Khuôn ngực càng nhô cao những đêm cô quên không mặc áonịt vú. Đuôi tóc sập dài xuống thắt lưng thường hay ngúng nguẩy lúc bước vào nhà trướcmặt tốp đàn ông ở trọ.- Hay là con gái nhà này dời ra phía cửa cái để tiện nằm canh chừng nhà. Tao dời vô chỗchân cầu thang – Đương nhiên, ông Sáu giữ ý thốt lên câu ấy. Nhưng đời thuở nào ngườiluống tuổi trong gia đình xếp con gái mình ra ngủ phía trước. Ông nghĩ, và sau đó ông giàbuông tiếng thở dài.- Út Thêm hồn nhiên, dửng dưng. Đêm đêm Út vẫn ngả lưng trên chiếc giường dưới châncầu thang. Trông Út càng trẻ khỏe hơn tr ...