Danh mục

Giòng Sông Thanh Thủy

Số trang: 190      Loại file: pdf      Dung lượng: 749.35 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 38,000 VND Tải xuống file đầy đủ (190 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngọc tiến về phía cửa hàng cà-phê của Thanh ở Cổng Bắc, trong người cảm thấy lạnh hơn mọi buổi sáng. Chàng mỉm cười vẩn vơ, chờ đón một cách khoan khoái những cơn gió cuối thu từ ngoài cánh đồng thổi lọt qua các đường ngõ chật hẹp của thành phố Mông Tự. Ngày hôm trước, chiếc áo da Mỹ đắt tiền do một người bạn ở Côn Minh biếu để chàng mặc phòng rét, chàng đã bán được một giá rất hời. Đây là lần đầu tiên chàng có được một số tiền khá lớn từ khi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giòng Sông Thanh ThủyGiòng Sông Thanh Thủy Nhất Linh Giòng Sông Thanh Thủy Tác giả: Nhất Linh Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 20-October-2012Trang 1/190 http://motsach.infoGiòng Sông Thanh Thủy Nhất Linh Chương 1 -Ngọc tiến về phía cửa hàng cà-phê của Thanh ở Cổng Bắc, trong người cảm thấy lạnh hơn mọibuổi sáng. Chàng mỉm cười vẩn vơ, chờ đón một cách khoan khoái những cơn gió cuối thu từngoài cánh đồng thổi lọt qua các đường ngõ chật hẹp của thành phố Mông Tự.Ngày hôm trước, chiếc áo da Mỹ đắt tiền do một người bạn ở Côn Minh biếu để chàng mặcphòng rét, chàng đã bán được một giá rất hời. Đây là lần đầu tiên chàng có được một số tiềnkhá lớn từ khi hơn hai năm trước, chàng rời bỏ đất Việt sang tỉnh Vân Nam để cùng các anh emkhác, sống một cuộc đời cách mệnh nghèo khổ nhưng hào hứng lúc nào cũng chỉ mong chóngđến ngày trở về nước, giải thoát dân tộc khỏi ách đô hộ của người Pháp.Lòng tuy vui vì được sống một cuộc đời khác thường ở Côn Minh, Khai Viễn, Mông Tự, mộtcuộc đời đầy nguy hiểm, nhất là những lúc được Ninh bí danh N.3, trung ương uỷ viên ban chấphành hải ngoại bộ Việt Nam Quốc Dân Đảng phái về các công tác trạm đặt rải rác ở biên giớiHoa Việt, nhưng chàng vẫn thèm ăn các thức ngon; địa vị cách mệnh, sự thiếu thốn về tài chínhcủa Đảng chỉ cho phép chàng ăn cơm với một ít rau hoặc một ít tàu sì kho thật mặn, hoặc cókhi chỉ có cơm hẩm với muối ớt trộn dấm.Chàng nhớ lại cái thú đêm hôm trước, đến Cổng Tây, ngồi xuống chiếc ghế gỗ của một hàngquà rong, hai tay đón lấy một bát phở thịt cừu bốc hơi nghi ngút. Ngọc vẫn thích nhất phở cừu,lại gặp lúc thèm nên ăn càng thấy ngon. Người chàng mặc phong phanh có chiếc áo sơ mimỏng; quanh chàng chỉ toàn người Tàu nên chàng không cần e dè, giữ lễ độ; thỉnh thoảngchàng đưa bát phở cừu lên và lua một hơi rồi ngừng lại nghe ngóng cái thú ăn ngon và đợinhững cơn gió lạnh ban đêm thổi tới.Ăn xong bát phở, thấy còn thòm thèm, Ngọc gọi thêm một bát qua cầu mễ phẩn [1]. Tuy bátnước dùng không bốc khói vì mặt nước có nhiều mỡ, nhưng rất nóng, chàng không thể lấy taycầm lên được, đành phải đặt nó xuống cái bàn thấp chân của nhà hàng. Ngọc không ăn theocách cho dần bún ở bát bên cạnh sang bát nước dùng, đúng lối ăn bắc cầu bún từ bát nọ sangbát kia như mọi người Tàu; chàng đổ cả bát bún lạnh sang bát nước dùng nóng bỏng cho nguộibớt rồi húp một hơi dài, vừa ăn vừa ngẫm nghĩ đến chất béo của nước dùng, đến các miếng bồdục, cổ hũ, gan lợn, ngọt đậm mà từ lâu lắm chàng chưa được hưởng.Tuy đã ăn hết hai bát phở cừu và qua cầu mễ phẩn nhưng vì thiếu chất bổ từ lâu nên chàngkhông cảm thấy no quá, trong người ấm áp không nghĩ tới gió lạnh nữa. Ngọc cũng bắt chướcngười Tàu vỗ vào bụng mấy cái, trả tiền rồi đứng dậy, tiến ngược lên chiều gió lạnh. Chàng thấycó lẽ từ bé đến giờ chưa từng được ăn ngon như thế, mà lại ngay trong lúc là một người cáchmệnh, chàng không có quyền nghĩ đến ăn ngon cũng như nhà tu hành phải lấy khổ hạnh làmvui. Dẫu sao chàng cũng hà một tiếng khoan khoái, tự nhủ:Mai kia có chết vì phận sự thì cũng hả cái dạ dầy này.Đêm ấy, chàng tạt qua nhà đồng chí Hoạt; Phương em gái Hoạt đương ngồi đan dưới ánh nếnnhư đợi chàng. Phương đặt chiếc áo đan dở xuống ngửng nhìn Ngọc. Hai con mắt Phương sánghẳn lên và long lanh dưới ánh nến. Phương nhìn chàng đầy tình tứ:Trang 2/190 http://motsach.infoGiòng Sông Thanh Thủy Nhất LinhAnh đi đâu về thế? Anh chị em đi ăn tiệc đằng bác Cần, có lẽ khuya lắm mới về. Năm nayMông-Tự rét sớm quá anh nhỉ?Ngọc ngồi xuống cạnh chỗ Phương đan, nhìn ngắm Phương. Sau một lúc yên lặng, chàng hỏi:Cô đan gì thế?Em đương đan chiếc áo len. Trong lúc chiến tranh khó kiếm được len quá! Em phải nhờ mộtngười bạn lên tận Côn Minh mới mua được thứ len tốt này. Anh trông màu len này có ưng ýkhông?Bỗng nàng sửng sốt nhìn vào người Ngọc:Kìa, đêm lạnh, sao anh lại chỉ mặc áo sơ mi trần. Cái áo da Mỹ của anh đâu?Ngọc mỉm cười:Tôi đã bán nó đi rồi, được một số tiền khá nhiều.Đời nhà ai, mùa đông sắp đến lại đi bán áo rét. Anh lạ thật! Em đến chịu những người như cácanh thôi!Rồi Phương đứng lên, lại gần Ngọc giơ một mảnh len đan dở, hỏi:Anh có ưng màu len này không?Phương vừa nói vừa ướm thử miếng len vào ngực Ngọc rồi thốt lên:Màu này hợp với nước da anh quá. Em cố đan thật mau, đan đêm đan ngày... em đan quen lắmkhông bao giờ mỏi tay cả; sao anh lại có vẻ như không tin em?Phương nói luôn một hồi, tay vẫn không quên thoăn thoắt cử động hai chiếc que đan. Ngọc đãhiểu là Phương định biếu mình chiếc áo len, nhưng ngượng không nói hẳn ra. Chàng cảm độngvà câu mà chàng chú ý đến nhất là câu Phương nói rằng hai vợ chồng Hoạt đi ăn cơm kháchkhuya lắm mới về. Ngọc biết Phương đã yêu chàng từ lâu và săn sóc chàng đủ thứ mỗi khi chàngđi công tác ở biên giới trở về. Ngọc cũng để lòng yêu Phương, vì Phương có một vẻ đẹp đônhậu, dịu dàng. Chàng nói:Màu áo len này có vẻ hợp với tôi lắm. Cô đưa tôi xem lại.Chàng cầm lấy mảnh len đan dở và vô tình tay chàng chạm vào tay Phương. Chàng đưa miếnglen ra gần ánh nến để xem màu cho kỹ, rồi cũng bắt chước Phương đặt miếng len lên ngựcPhương chỗ hai bầu vú phồng lên. Chàng ngắm len rồi lại ngắm nét mặt Phương, nhất là haicon mắt nàng dưới ánh nến mà chàng biết đã long lanh sáng lên vì sung sướng. Chàng nhớ lạilời Phương bảo hai vợ chồng Hoạt đi vắng nhà chỉ có mình nàng. Chàng nói không nghĩ ngợi:Đan xong áo này, cô cho tôi, vì mùa lạnh tới nơi mà tôi trót dại bán áo da rồi.Phương cúi mặt đáp:Em cố đan thật m ...

Tài liệu được xem nhiều: