Danh mục

Giọt lệ hoàn hồn P5

Số trang: 20      Loại file: pdf      Dung lượng: 229.02 KB      Lượt xem: 20      Lượt tải: 0    
Jamona

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 8,000 VND Tải xuống file đầy đủ (20 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Em nguyện theo chàng.Tư Miên ngừng kể. Tám Hà len lén nhìn anh và giật mình khi nhìn thấy hai hàng nước mắt đang chảy dài trên đôi má đen sạm của người đàn ông. Chị muốn lên tiếng hỏi mà không dám... Một hồi rất lâu, câu nói của Tư Miên kèm theo một tiếng thở dài: - Chính tôi đã giết nàng. Con ma vú dài mà bây giờ người ta đang bàn tán đó là do tội lỗi của tôi. Tôi đã từ chối lời đề nghị muôn phần đúng của nàng, để rồi... Tám Hà chợt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giọt lệ hoàn hồn P5Tác giả: Người Khăn Trắng GIỌT LỆ HOÀN HỒN Phần 5 E m nguyện theo chàng. Tư Miên ngừng kể. Tám Hà len lén nhìn anh và giật mình khi nhìn thấyhai hàng nước mắt đang chảy dài trên đôi má đen sạm của người đàn ông. Chịmuốn lên tiếng hỏi mà không dám... Một hồi rất lâu, câu nói của Tư Miên kèm theo một tiếng thở dài: - Chính tôi đã giết nàng. Con ma vú dài mà bây giờ người ta đang bàn tánđó là do tội lỗi của tôi. Tôi đã từ chối lời đề nghị muôn phần đúng của nàng, đểrồi... Tám Hà chợt òa lên khóc. Thái độ của chị khiến Tư Miên ngẩng lên nhìn: - Cô Tám sao vậy? Tám Hà bỗng ôm mặt chạy thẳng vào bên trong. Tiếng khóc của chị vọngra từng hồi.Tư Miên bất nhẫn than: - Chỉ mình tôi mà làm khổ bao nhiêu người. Lại là một cái tội nữa đây! Anh cầm nguyên chai rượu tu một hơi hết sạch. Rồi trong cơn túy lúy hơimen, nỗi thống khổ dồn lên, khiến Miên như một anh kép độc diễn trên sânkhấu: - Hạnh ơi, anh đi theo em đây! Anh không còn biết phương hướng, nhưng lại đi thẳng vào phía trong,nơi Tám Hà đang nằm khóc. - Chuyện gì đã xảy ra? Bất ngờ, ngay sau đó! Từ trong, Tám Hà dìu Tư Miên ra, trong tình trạngMiên hầu như đã mê man. Vừa khi ấy có người bưu tá phát thư dừng lại trước: - Có cô Tám Hà, Lê Thị Hà ở đây không?www.vuilen.com 77Tác giả: Người Khăn Trắng GIỌT LỆ HOÀN HỒN Tám Hà nhìn ra, đáp rất gọn: - Chị Hà không có nhà. Có gì tôi nhận thay cũng được. Chị nhận một phong thư ghi gửi chị Lê Thị Hà mà như thư của ai chớkhông phải của mình! Lúc đó có một khách quen tới mua hàng: - Cho mười xu đá chị Tám. Tám Hà gắt lên: - Đã nói là Tám Hà không có nhà mà! Khách vọt xe đi lẩm bẩm: - Mẹ Tám Hà bữa nay điên rồi chắc. Thật ra anh ta không nhìn thấy lúc ấy Tư Miên đang nắm chặt tay Hà màmiệng thì gọi: - Hạnh ơi, cho anh xin lỗi! Tám Hà nhẹ giọng, trìu mến: - Em không giận anh nên mới theo về đấy! Bây giờ em chỉ có thể cùnganh trong lốt như thế này thôi. Em sẽ mãi mãi ở lại đây... Câu chuyện khó tin mà có thật! Thân xác của Tám Hà, chị chủ quán nhỏ,giờ lúc nào cũng ở bên Tư Miên và mỗi khi xưng hô với nhau người ta nghethấy: - Hạnh ơi, cho anh ly cà phê! - Mình ơi, cho em đứa con, sớm sớm chút! Lúc đầu thiên hạ đồn ầm cả lên chuyện quái dị của hai người. Nhưng dầndần họ hiểu ra. Chính oan hồn của Hạnh, người nổi danh “con ma vú dài” trongtrại giam đã nhập vào Tám Hà. Và Tư Miên vừa tạ lỗi với Hạnh, vừa yêu nàngvà yêu cả thể xác của bà chủ quán tốt bụng. Chuyện của cõi âm thì đâu bình thường như dương thế…www.vuilen.com 78Tác giả: Người Khăn Trắng GIỌT LỆ HOÀN HỒN Chuông Gọi Hồn Đ ã ba lần chuông điện thoại đổ vang trong đêm, cả ba lần Vọng đềubật dậy cầm ống nghe hỏi nhỏ nhẹ: - Alô, ai ở đầu dây. Nhưng cả ba lần bên kia đều im lặng. Nhưng ống nghe bên đó vẫn chưachịu gác máy. Vọng dù rất kiên nhẫn, đến lần thứ tư thì anh phải gắt lên: - Này, phép lịch sự tối thiểu của người gi là phải lên tiếng nhé! Mà bâygiờ có biết là mấy giờ không? Đặt ống nghe xuống lúc ấy Vọng mới nhìn đồng hồ tay hai giờ sáng. Anhlẩm bẩm: - Kỳ cục! Bấy giờ Vọng mới soát lại trí nhớ. Rõ ràng số điên thoại nhà riêng củaanh hầu như không cho ai ngoài vài người bạn thân. Mà những người ấy thì họđâu rảnh để gọi điện giờ này, mà gọi rồi không nói nữa… Chắc chắn là có sựnhầm lẫn nào đó... nhưng nếu có gọi nhầm số thì chỉ một hai lần thôi, chớ đâuđến lần thứ tư như vầy… Re... eng... re... cưng! Lần thứ năm chuông reo. Vọng định không nhấc ống nghe. Nhưngchuông cứ reo liên tục không ngừng. Quá bực, Vọng cầm ống nghe lên vừa quát: - Có điên không! Giờ này... Nhưng anh khựng lại ngay, bởi bên kia đầu dây giọng của đứa em gáianh: - Anh Hai, sao anh la em! Vọng chưa hết bực:www.vuilen.com 79Tác giả: Người Khăn Trắng GIỌT LỆ HOÀN HỒN - Mầy gọi hoài như vậy ai không bực! - Ủa em mới gọi một lần mà! Có chuyện gấp em mới gọi chớ… Vọng ngạc nhiên: - Chớ nãy giờ ai gọi? - Em đâu biết. Rồi cô nói nhanh: - Má trở bệnh nặng, em vừa đưa vô bệnh viện, anh tới ngay! Vọng hốt hoảng: - Sao không báo liền trước lúc chở má đi! Hằng giận dỗi: - Mới gọi đã bị anh chửi rồi, gọi sớm hơn để bị anh... Cô gác máy. Vọng chợt nhớ là mình chưa hỏi bệnh viện nào, nên gọi vềnhà. Bên kia đầu dây chuông reo mà chẳng có ai trả lời. Có lẽ cả nhà đã vàobệnh viện hết. Bây giờ biết tìm ở đâu trong cả chục bệnh viện? Còn đang lúng túng thì chuông điện thoại lại reo. Vọng mừng vì ngỡ làHằng gọi lại, anh lên tiếng ngay: - Má nằm ở đâu? Bên kia đầu dây một giọng rất lạ cất lên: - Bệnh viện lần trước đã nằm! - Biết rồi. Nhưng... cô là ai? Máy cúp. Vọng suy nghĩ mãi mà vẫn không biết ai vừa trả lời thay choHằng. Cho đến khi vào tới bệnh viện, gặp Hằng ở cửa phòng, anh hỏi ngay: - Hồi nãy ai thay em gọi điện về nhà chỉ bệnh viện má đang nằm vậy? Hằng ngơ ngác: - Có ai đâu. Em vừa mới chợt nhớ là lúc nãy chưa chỉ cho anh, nên tính raphòng trực gọi đây nè!www.vuilen.com 80Tác giả: Người Khăn Trắng GIỌT LỆ HOÀN HỒN Vọng biết Hằng không p ...

Tài liệu được xem nhiều: