Nhật Trung kết thúc câu chuyện với tiếng thở dài nghe não lòng, anh quaysang nhìn Giang nhép môi cười nửa miệng: - Trên đời này không ai định nghĩa được tình yêu! Người ta có thể thề non hẹn biển, nhưng thời gian cũng làm cho lòng dạ con người thay đổi. Giang cảm thấy bất bình trước câu chuyện của Nhật Trưng, cô lớn tiếng nói: - Chí Cường là một người bạn rất tồi, nếu em là anh, em sẽ tống cổ hắn ra khỏi quán rượu rồi. Ngay từ đầu em biết hắn không phải là...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giọt máu đêm khuya P5Tác Giả: Lê Kỳ Nam GIỌT MÁU ĐÊM KHUYA PHẦN 5 N hật Trung kết thúc câu chuyện với tiếng thở dài nghe não lòng, anh quaysang nhìn Giang nhép môi cười nửa miệng: - Trên đời này không ai định nghĩa được tình yêu! Người ta có thể thề nonhẹn biển, nhưng thời gian cũng làm cho lòng dạ con người thay đổi. Giang cảm thấy bất bình trước câu chuyện của Nhật Trưng, cô lớn tiếng nói: - Chí Cường là một người bạn rất tồi, nếu em là anh, em sẽ tống cổ hắn rakhỏi quán rượu rồi. Ngay từ đầu em biết hắn không phải là nam tử hán đạitrượng phu mà. - Trong chuyện này không nên trách Chí Cường, anh ta chỉ là một nạn nhân.Người thay lòng đổi dạ chính là Băng Trinh, cô ta không hề hé môi về cuộc hônnhân của mình cho Chí Cường biết. Khi mọi chuyện vở lẽ ra, ván đã đóngthuyền rồi. - Lòng dạ đàn bà thật nhẫn tâm. Bây giờ em hiểu ra tình bạn giữa anh và ChíCường rồi. Nhật Trưng nhướng mắt nhìn Giang, câu nói vừa rồi của cô làm cho anh trònxoe mắt từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác: - Em nói tất cả đàn bà trên thế gian này ai cũng độc ác hết ư? Không ngờ câu nói của Giang làm cho sự suy diễn của Nhật Trung phongphú như vậy, cô lúng túng nói: - Ý của em là... là chỉ có một số... Tiếng cười giòn tan của Nhật Trung cắt ngang lời nói của Giang, anh khịtmũi đáp: - Xin lỗi anh quên mất em cũng là đàn bà, như những người đàn bà khác.Nhưng em khác họ, em có một tâm hồn cao thượng mà họ không có được! - Vậy sao? Giang có vẻ như không vui, cô đứng dậy bước trở vào quầy bar. Nhật Trungcũng đứng lên bước theo cô, anh phụ với Giang làm công việc mắc các ly thuỷtinh trên giá treo, vừa làm anh vừa hỏi:www.vuilen.com 62Tác Giả: Lê Kỳ Nam GIỌT MÁU ĐÊM KHUYA - Việc học ở trường em như thế nào rồi? Nhún vai, Giang trả lời theo kiểu tạm bợ: - Cũng không đến nỗi tệ lắm. Nhật Trưng mỉm cười, đưa một chiếc ly thuỷ tinh có màu xanh nhạt ngangmắt, anh thích thú ngắm nhìn mọi thứ trong màu sắc mình vừa chọn. Một màuxanh huyền ảo. - Còn anh, ngoài thời gian ở quán anh làm gì? - Thì cũng không đến nỗi tệ... - Đó không phải là một câu trả lời. - Giang nhăn mặt kêu lên. Nụ cười rất nhẹ thoáng trên môi Nhật Trưng: - Vậy em thích câu trả lời như thế nào? Ngẫm nghĩ trong vài giây, Trúc Giang nheo mắt nói: - Em nghĩ anh không có công việc gì khác ngoài việc trông coi quán rượuphải không? - Giang mân mê một cái ly trên tay, màu xanh của nó làm cho ánhmắt cô thật dễ chịu, cô nhỏ nhẹ nói tiếp - Nhưng đại khái, anh có thể trả lờinhững thông tin về bản thân mà người ta vẫn thường nói. Tức là... - Là sao? - Ánh mắt Nhật Trung thật tình tứ. - Đại loại như anh thích làm gì, đi đâu, ăn gì, và bạn bè thân nhất của anh làai? Nhật Trung đứng khoanh tay trước ngực nhìn Giang trân trối: - Em muốn anh tự bạch bản thân phải không? - Đừng... anh đừng dùng từ đó, nghe nó buồn cười quá. Nhưng... đúng là nhưvậy! - Anh chẳng có gì đặc biệt cả đâu em. - Sao anh lại nói như vậy? Giang xoay người, tì hai khuỷu tay lên mặt quầy bar, đầu ngửa ra sau, cô nóinho nhỏ với một giọng bâng quơ: - Chẳng lẽ cuộc đời anh không thích một cái gì nhất sao?www.vuilen.com 63Tác Giả: Lê Kỳ Nam GIỌT MÁU ĐÊM KHUYA Bước đến gần Giang, Nhật Trung cho hai tay vào túi quần, nhún vái anh đáp: - Chẳng có một thứ gì để anh thích nhất. Giang thay đổi tư thế đứng, cô tựa lưng vào vách tường, ánh mắt cô đangnhìn xoáy vào gương mặt nghiêm nghị của Nhật Trung. - Em biết tình yêu đối với anh là một trò vô nghĩa rồi, còn tình bạn thì anhquá đủ, một Chí Cường cũng làm cho anh điên đầu. Nhưng phải có một cái gìđó giúp cho anh nhận biết được hương vị trong cuộc sống chứ? - Nghe cũng hay đấy, nhưng anh đã quen một cuộc sống bình dị. Mọi thứdường như không còn ý nghĩa với anh nữa. Không gian bỗng nhiên im lặng, cuộc nói chuyện giữa hai người trở nên nhạtnhẽo. Cho đến khi Nhật Trung tiếp nối câu chuyện bằng một đề tài khác: - Quán rượu này là của Chí Cường, anh ta tặng riêng cho anh. Giang buột miệng nói ra sự thật: - Để chuộc lại một phần lỗi lầm phải không? - Không ai có lỗi lầm gì với nhau. Nhưng có những nỗi lòng không biết thổlộ cùng với ai. Giữa ba người không ai hoà hợp với nhau, mỗi người mỗi suynghĩ, nhưng lại nắm tay nhau bước chung một con đường. - Em chưa hiểu hết ý của anh! - Một ngày nào đó em sẽ hiểu... Những ngày kế tiếp trôi qua quán rượu Không Tên một cách nặng nề, NhậtTrưng tận tình truyền đạt những kiến thức mà anh học được ở nước ngoài chocô học trò nhỏ của anh. Giang có thể kế ...