Giúp trẻ đương đầu với bệnh ung thư của cha mẹ
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 108.78 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Viễn cảnh phải nói với trẻ rằng cha/mẹ chúng bị ung thư dường như là quá sức. Dưới đây liệt kê những điều nên và không nên làm có thể giúp cha mẹ thảo luận về căn bệnh này với con cái. Nên: Kiểm tra chắc chắn chẩn đoán trước khi nói với con cái.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giúp trẻ đương đầu với bệnh ung thư của cha mẹ Giúp trẻ đương đầu với bệnh ung thư của cha mẹ Viễn cảnh phải nói với trẻ rằng cha/mẹ chúng bị ung thư dường như làquá sức. Dưới đây liệt kê những điều nên và không nên làm có thể giúp chamẹ thảo luận về căn bệnh này với con cái. Nên: Kiểm tra chắc chắn chẩn đoán trước khi nói với con cái. Điều này cần thời gian. Thành thực với trẻ về chẩn đoán bệnh, những gì mà cha mẹ sẽ trải qua và hy vọng điều gì ở từng giai đoạn bệnh tật và điều trị. Hãy nói với trẻ về bệnh ung thư theo cách phù hợp với lứa tuổi của trẻ. Khuyến khích trẻ đưa ra câu hỏi, chia sẻ cảm xúc và sự giúp đỡ. Trò chuyện với từng trẻ một theo cách và vào lúc mà trẻ thấy thoải mái. Theo dõi các dấu hiệu, lời nói và cử chỉ của trẻ cho thấy khi nàotrẻ thấy không thoải mái. Sử dụng sách, mô hình y khoa hoặc cả 2 loại trên để chỉ cho trẻ thấy khối ung thư ở đâu và hậu quả của bệnh là gì. Lặp lại, nhắc lại và làm rõ những gì cha mẹ nói. Sau đó làm lại sao cho tất cả các câu hỏi đều được giải đáp. An ủi trẻ rằng không phải những điều chúng nghĩ hoặc làm đã gây ra bệnh ung thư, rằng bệnh không lây và trẻ sẽ tiếp tục được thương yêuvà chăm sóc bất kể chuyện gì xảy ra với cha mẹ. Cho phép trẻ tiếp tục một nếp sống càng bình thường càng tốt, và đảm bảo với trẻ rằng làm như vậy là hoàn toàn được. Liệt kê các bạn bè, người thân và hàng xóm để có thể nhờ cậy khi cần, như nấu ăn, lau dọn hoặc lái xe. Lập kế hoạch trước cho nhữngngười muốn nhờ cậy. Báo cho với giáo viên, huấn luyện viên... của trẻ, cũng như mục sư, linh mục của gia đình về những gì sắp xảy ra. Đề nghị sự giúp đỡ của bác sĩ, y tá, nhân viên xã hội, chuyên gia tư vấn, bác sĩ tâm lý và tâm thần nếu cần. Lập kế hoạch điều trị và chia sẻ với trẻ. Cho phép trẻ nói ra quan điểm về các quyết định, kể cả khi nó không làm thay đổi kế hoạch. Tiếp tục đưa trẻ vào khuôn phép như bình thường. Trả lời trung thực là dù sao vẫn còn hy vọng. Không nên: Đặt quá nhiều trách nhiệm cho trẻ. Giúp đỡ cha mẹ là hợp lý, nhưng trẻ không thể trở thành một người lớn khác trong gia đình. Giấu trẻ chẩn đoán và cảm xúc của cha mẹ. Trẻ có thể nhạy cảm khi mọi chuyện xấu đi và có thể tưởng tượng đến điều tồi tệ nhất. Gửi trẻ đến nhà bạn bè hoặc họ hàng. Gửi trẻ có thể làm tăng cảm giác bị bỏ rơi của trẻ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Giúp trẻ đương đầu với bệnh ung thư của cha mẹ Giúp trẻ đương đầu với bệnh ung thư của cha mẹ Viễn cảnh phải nói với trẻ rằng cha/mẹ chúng bị ung thư dường như làquá sức. Dưới đây liệt kê những điều nên và không nên làm có thể giúp chamẹ thảo luận về căn bệnh này với con cái. Nên: Kiểm tra chắc chắn chẩn đoán trước khi nói với con cái. Điều này cần thời gian. Thành thực với trẻ về chẩn đoán bệnh, những gì mà cha mẹ sẽ trải qua và hy vọng điều gì ở từng giai đoạn bệnh tật và điều trị. Hãy nói với trẻ về bệnh ung thư theo cách phù hợp với lứa tuổi của trẻ. Khuyến khích trẻ đưa ra câu hỏi, chia sẻ cảm xúc và sự giúp đỡ. Trò chuyện với từng trẻ một theo cách và vào lúc mà trẻ thấy thoải mái. Theo dõi các dấu hiệu, lời nói và cử chỉ của trẻ cho thấy khi nàotrẻ thấy không thoải mái. Sử dụng sách, mô hình y khoa hoặc cả 2 loại trên để chỉ cho trẻ thấy khối ung thư ở đâu và hậu quả của bệnh là gì. Lặp lại, nhắc lại và làm rõ những gì cha mẹ nói. Sau đó làm lại sao cho tất cả các câu hỏi đều được giải đáp. An ủi trẻ rằng không phải những điều chúng nghĩ hoặc làm đã gây ra bệnh ung thư, rằng bệnh không lây và trẻ sẽ tiếp tục được thương yêuvà chăm sóc bất kể chuyện gì xảy ra với cha mẹ. Cho phép trẻ tiếp tục một nếp sống càng bình thường càng tốt, và đảm bảo với trẻ rằng làm như vậy là hoàn toàn được. Liệt kê các bạn bè, người thân và hàng xóm để có thể nhờ cậy khi cần, như nấu ăn, lau dọn hoặc lái xe. Lập kế hoạch trước cho nhữngngười muốn nhờ cậy. Báo cho với giáo viên, huấn luyện viên... của trẻ, cũng như mục sư, linh mục của gia đình về những gì sắp xảy ra. Đề nghị sự giúp đỡ của bác sĩ, y tá, nhân viên xã hội, chuyên gia tư vấn, bác sĩ tâm lý và tâm thần nếu cần. Lập kế hoạch điều trị và chia sẻ với trẻ. Cho phép trẻ nói ra quan điểm về các quyết định, kể cả khi nó không làm thay đổi kế hoạch. Tiếp tục đưa trẻ vào khuôn phép như bình thường. Trả lời trung thực là dù sao vẫn còn hy vọng. Không nên: Đặt quá nhiều trách nhiệm cho trẻ. Giúp đỡ cha mẹ là hợp lý, nhưng trẻ không thể trở thành một người lớn khác trong gia đình. Giấu trẻ chẩn đoán và cảm xúc của cha mẹ. Trẻ có thể nhạy cảm khi mọi chuyện xấu đi và có thể tưởng tượng đến điều tồi tệ nhất. Gửi trẻ đến nhà bạn bè hoặc họ hàng. Gửi trẻ có thể làm tăng cảm giác bị bỏ rơi của trẻ.
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
chăm sóc trẻ em sức khoẻ trẻ em bệnh trẻ em y học bệnh nhi y học phỏ thôngGợi ý tài liệu liên quan:
-
HƯỚNG DẪN ĐIÊU KHẮC RĂNG (THEO TOOTH CARVING MANUAL / LINEK HENRY
48 trang 149 0 0 -
4 trang 136 0 0
-
Ưu điểm và nhược điểm thuốc đái tháo đường
5 trang 104 0 0 -
Một số lưu ý cho bệnh nhân Đái tháo đường
3 trang 79 0 0 -
Giáo trình Nhi khoa y học cổ truyền: Phần 1 - NXB Y học
57 trang 69 0 0 -
Giáo trình Nhi khoa y học cổ truyền: Phần 2 - NXB Y học
32 trang 58 0 0 -
KIẾN THỨC, THÁI ĐỘ, KỸ NĂNG SỬ DỤNG ORESOL
22 trang 44 0 0 -
Cách nuôi dạy khả năng trí tuệ của trẻ
0 trang 41 0 0 -
Đồ chơi giúp trẻ phát triển thế nào?
3 trang 41 0 0 -
Khi nào nên tập cho bé đánh răng
3 trang 39 0 0