Danh mục

Gợn Sóng

Số trang: 55      Loại file: pdf      Dung lượng: 261.91 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 6 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tôi ngồi xếp bằng cả hai chân lên giường cố sao nhét vào óc bài Vạn Vật dài lòng thòng như một bài diễn thuyết buồn nản. Thật là lầm lẫn lớn lao khi tôi tin là mình có khả năng nhớ dai vô địch và cái nghề học bài là cái nghề “tủ” chính yếu của tôi. Năm ngoái, tức là năm tôi học đệ nhị, tôi chuyên về toán. Những bài toán không gian huyền ảo được tôi làm trơn tru. Bài làm nào cũng điểm khá, ấy thế mà đến khi thi tú tài đơn, tôi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gợn SóngGợn Sóng Kim Hài Gợn Sóng Tác giả: Kim Hài Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 21-October-2012Trang 1/55 http://motsach.infoGợn Sóng Kim Hài Chương 1 -Tôi ngồi xếp bằng cả hai chân lên giường cố sao nhét vào óc bài Vạn Vật dài lòng thòng nhưmột bài diễn thuyết buồn nản. Thật là lầm lẫn lớn lao khi tôi tin là mình có khả năng nhớ dai vôđịch và cái nghề học bài là cái nghề “tủ” chính yếu của tôi. Năm ngoái, tức là năm tôi học đệnhị, tôi chuyên về toán. Những bài toán không gian huyền ảo được tôi làm trơn tru. Bài làm nàocũng điểm khá, ấy thế mà đến khi thi tú tài đơn, tôi suýt rớt vì cái môn rắc rối đó. Bài toán vâyquanh một cái khối tháp ba chiều với những chuyển động và quỹ tích làm tôi toát mồ hôi lạnh.Suốt ba giờ nhăn nhăn nhó nhó, tôi nộp bài sau rốt với tấm lòng nặng như chì và nỗi lo âu canhcánh. Nhưng có ai ngờ học ban B mà lại được mấy môn học thuộc lòng như Sử Địa, Công Dân,Vạn Vật vớt vát điểm. Mấy bài đó tôi làm thật tốt, chữ đâu trong đầu cứ tuôn ra ào ạt như mưarào. Tôi lấy làm lạ lùng và tự đắc cho cái kết quả không ngờ đó. Từ đấy môn Vạn Vật không cònlà môn học đáng ghét và “cù lần” như tôi đã nghĩ.Kịp đến khi lên Đệ Nhất, ông anh sinh viên SPCN của tôi động lòng nghề nghiệp khuyên tôitheo đuổi ban A.- Ban B. Hừm. Con gái học ban B cho nó già người ra đấy hẳn. Lúc nào cũng tính với toán.Thôi đi A đi.Đó là lời mở đầu của ông anh họ tôi khi được tôi hỏi ý kiến việc chọn ban. Tuy vậy, tôi vẫn cònlo lắng, tôi hỏi:- Nhưng em đang học ban B thì làm sao đây?- Ngốc quá, cô xin đổi ban chớ làm sao. Nầy nhé, học A dễ đậu hơn B, vì học B năm đệ nhất nókhó lắm. Cô mà làm hỏng toán thì đừng hòng thi đậu. Sau nữa, học A, lên đại học tha hồ chọnphân khoa, Y khoa này, Nha, Dược ... đi cái gì cũng được hết trọi.Tôi nhớ đến kỳ thi vừa rồi hỏng toán mà cũng đậu. Có sao đâu. Tôi buột miệng:- Sao kỳ thi vừa rồi em làm toán được có 4 điểm mà vẫn đậu.- Đó cô thấy không, dốt toán vậy mà đòi đi B. Thôi A đi.Tôi đồng ý. Và đến bây giờ trả giá cho sự lựa chọn đó, tôi khổ đau cắm cúi với mấy cái xương,cái tóc.Tôi ngáp một hơi dài, thò chân xuống đất vươn vai cho đỡ buồn ngủ. Ngọn đèn điện vàng buồnhiu tỏa ánh sang lừ đừ trên mớ sách vở hỗn độn.Tôi với tay tắt đèn để mắt được dịu đi đôi phút. Gió lọt qua vuông cửa sổ bỏ rộng, đưa đẩy chiếcáo dài trắng toát ở góc phòng tạo ra cái cảm giác mát mẻ dễ chịu. Tôi đến bên cửa sổ, tì nhẹvào cái khung gỗ nhám nhìn xuống con hẻm nhỏ. Những mái nhà thấp im lìm. Mọi người đãngủ say. Những tiếng động ồn ào đã xa lìa mất hút theo ngày. Chỉ còn âm vang tiếng lá cây đâuđó xào xác chạm bên nhau và văng vẳng giọng rỉ rả phấn khởi của lũ côn trùng vì gặp một đêmđẹp trời.Trang 2/55 http://motsach.infoGợn Sóng Kim HàiTôi ngước nhìn lên bầu trời đầy sao. Dãy Ngân Hà trắng loáng như sữa nhấp nháy. Tôi tưởngchừng như có hàng vạn tiếng lách tách trong trẻo phát xuất từ những vì sao nhấp nháy đó. Tôilắng tai để lóng nghe những tiếng lạ:- Thôi Tâm về nghe anh, khuya quá Tâm sợ.Giọng nói quen quen vọng lên nhẹ nhàng từ vùng tối im lìm ở dưới kia. Tôi lạ lùng nhìn xuống.Hai chiếc bóng, một cao, một nhỏ nhắn đang sát gần nhau. À té ra con Tâm học cùng trường,nhưng nó học ban C. Chắc lại bồ bịch gì đây. Tôi định đi vào, nhưng trí tò mò cứ giữ chân tôi lạivuông cửa sổ.- Thôi em về nghe anh.Người con gái nói đến lần thứ ba điệp khúc đó mà vẫn chưa bước đi nổi. Người con trai nói gì đókhông rõ, tôi chỉ thấy con Tâm gật đầu rồi lại lắc đầu.- Mai anh tới nhà xin phép má đi, không thôi bà cụ mắng chết.- Không hề chi mô. Chiều mai thứ bảy, anh mời Tâm đi xi-nê. Dắt theo bé Tư đi nữa.A, cậu con trai người Huế, hèn gì giọng nói nhỏ nhẹ dữ.- Để mai rồi Tâm trả lời anh. Bây giờ Tâm phải về. Bãi học 10 giờ mà bây chừ 10 giờ rưỡi rồiđó. Tâm về nghe.Họ không nói gì nữa. Tôi thấy hai bàn tay siết chặt giữ lại ngay cả khi con Tâm di chân đượcmột bước.- Chúc ngủ ngon.Con Tâm vụt bỏ chạy nhanh vào hẻm. Người con trai đứng nhìn theo mãi rồi mới trở bước.Tôi vào giường không buồn bật đèn lên. Trạng thái buồn ngủ đã mất, nhưng bây giờ sự lườibiếng và đầu óc lạ lùng ném tôi vào một cảm giác xa lạ. Hình ảnh vừa rồi tự nhiên bám riết lấytôi như một con rết đang chĩa hàng trăm cái chân nhỏ trên nền đất ướt. Tôi lăn vào trong cùng.Chiếc giường kêu lên một tiếng thảm não cùng lúc trong tâm hồn tôi bật lên một cảm nhận xótxa.Tôi thấy mình cô đơn lạ lùng. Gian phòng trống vắng. Bóng đêm yên lặng. Tôi nhắm mắt lại vàmặc dù không muốn, trí óc ...

Tài liệu được xem nhiều: