Trái đất thật hẹp phải không em? Khi mà cuộc sống cho chúng ta có thể gặp hàng trăm ,hàng nghìn người mỗi ngày, nhưng ta chỉ có thể chọn lấy một người để YÊU. Định mệnh đem anh và em xích lại gần nhau, làm một nửa quan trọng trong tim nhau… để rồi...cho đến một ngày ra đi như chưa từng tồn tại….
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Gửi Em ! Người Con Gái Phản Bội AnhGửi Em ! Người Con Gái Phản Bội AnhTruyện ngắn: Gửi em, người con gái phản bội Anh.Trái đất thật hẹp phải không em? Khi mà cuộc sống cho chúng ta có thểgặphàng trăm ,hàng nghìn người mỗi ngày, nhưng ta chỉ có thể chọn lấymột ngườiđể YÊU.Định mệnh đem anh và em xích lại gần nhau, làm một nửa quan trọngtrong timnhau… để rồi...cho đến một ngày ra đi như chưa từng tồn tại…. Lúcnày…anh thấy trái đất cũng thật lớn, em có biết tại sao không?..chẳngphảivì địa lí …. Chúng thật là to lớn khi anh và em chẳng còn là gì của nhau,khoảngcách từ trái tim đến trái tim… không còn chung nhịp, cảm xúc và nỗinhớ chỉ cònlại một trong hai…ta im lặng để chọn cách rời xa nhau, thay vì một lầncãi vã,gào thét thật to, nhưng rồi lại bên nhau…anh hay em đã khác…Gửi Em, người con gái phản bội Anh! Xuân qua Hạ đến, cơn mưa đầumùa mãi không ngớt, những dòng tâm sự quabàn phím giữa căn phòng cùng với nỗi nhớ không tên.Em hạnh phúc chứ! Lâu rồi ta không gặp, cuộc sống của em vẫn tốtchứ.?Anh đang hạnh phúc lắm em à…bên anh giờ có một người con gái sẵnsàng lắngnghe anh mỗi khi anh gục ngã, mỗi khi anh buồn khi kỉ niệm ùavề…lòng anhnặng trĩu..như cơn mưa ngoài kia vậy… Người ta nói: Cái gì đã qua thìhãy cứ để cho nó qua, nhắc lại chỉ làm ta thêmbuồn…xát muối lên vết thương dẫu thành xẹoTất cả kỉ niệm của chúng ta,anh đã cất chúng vào ngăn kéo mang tên kỉniệm…thi thoảng lấy ra xem, nhưng chẳng buồn, chỉ là để nhớ những cái tốtđẹp và nhớmình đã từng hạnh phúc khi bên em..Ngày… tháng.. năm…, chúng mình chia tay….chỉ mới đây thôi…vìngười em thay đổi…Một tuần, rồi hai tuần trước khi chia tay nhau, em đã cho anh biết thếnào là sựđơn độc, cảm giác bị bỏ rơi,và chờ đợi trong im lặng… anh vẫn cònnuôi hyvọng , dẫu biết em đang dần xa anh hơn…còn em thì đang hạnh phúcbên ngườicon trai ấy, em hạnh phúc trên nỗi đau của anh , bước đi trên lên chínhnỗi đauấy… em thật vô tâm đấy người phản bội à. Ngày ta im lặng, là ngàykhông một cuộc gọi, không một dòng tin nhắn, chẳngmột lần hỏi thăm nhau, anh hay em đang làm gì vậy….như chúng mìnhvẫn hayquan tâm về nhau…Anh nhận ra em thay đổi…chẳng còn là người con gái yếu đuối chấtchứa niềmyêu thương như trước…Em khác quá, em thay đổi thật rồi… chẳng còn nói chuyện và dànhnhững lời yêu thương ấm áp như trước… em lạnh lùng và vô tâm hơncả anh…đôi khikhiến anh phải sợ…sợ anh mất em…và cái điều anh lo sợ cũng đãđến…Ngày ta chia tay:Em chẳng còn là người con gái mà anh quen biết, em chẳng còn nồngnhiệt vàấm áp như xưa…người con gái mà anh yêu đi đâu mất rồi..?Em khác quá…hãy nói cho anh nghe đi xem nào?….chuyện gì đã xảyra, Anh vô tình làm em đau?Có phải không?Chẳng phải đã nói, dù có bất cứ chuyện gì hãy nói cho nhau nghe vàgiải quyếtcơ mà…ừm, em khác, em thay đổi đấy, em yêu người khác…Chúng ta chia tay thôi…EM KHÔNG THÍCH ANH Ừm…CHIA TAYThế là Chia Tay…. Chia tay từ nay chẳng còn là gì của nhau nữa…haingườidưng xa lạ…Anh lúc đấy… anh sụp đổ, choáng ngợp với những gì vừa xảy ra ngaytrướcmắt, bao nhiêu thứ mà lâu nay gầy dựng, phút chốc tan vỡ, …anh còncó thể nóigì được nữa khi người anh yêu đã phản bội anh… Dễ dàng chấp nhậnlời chia tay còn hơn đưa ra hàng trăm hàng ngàn câu hỏi tạisao…trong lúc này… cái tôi của người con trai..lòng tự trọng…làm saocó thểníu kéo người yêu mình quay lại khi tim họ chẳng còn chỗ cho anh…7 ngày sau khi chia tay….Ngày đầu tiên…Anh chẳng còn nhận dòng tin nhắn từ cô....chẳng biết cứ trông chờ vàođiều gì nữa…anh thấy mọi thứ nhạt nhẽo, thiếu điều gì đó…Ngày thứ hai không cô,Suốt hai ngày anh chẳng thể chợp mắt vì sợ nhắm mắt vào…anh có thểchìmtrong giấc ngủ say….anh sợ mình quên cô…trong đầu anh cứ luôn nghĩvề cô vàanh…tất cả những phút giây ngọt ngào, những nơi đã từng đi quaNgày thứ ba khi tình yêu ra đi… Anh chẳng hiểu mình cứ quan sát mãichiếc điện thoại để làm gì nữa…có lẽ thóiquen lâu ngày…mỗi lần tin nhắn đến….tiếng chuông cũng đủ làm timanh thót…anh chờ tin nhắn của cô…nhưng không phải…chỉ là một vài người bạn hỏi thăm công việc, tinnhắn củatổng đài…Ngày thứ 4 Anh luôn ngụy biện cho mình và không tin đó là sự thật….tất cả chỉ là cơn ácmộng…sáng sớm mở mắt… anh vẫn chưa tin hai người đã chiatay…chợt nhậnra chẳng một dòng tin nhắn vào mỗi buổi sáng nữa…vẫn im lặng…hụthẫng thêmchút hy vọng…hy vọng quá cao rồi lại thất vọng…Ngày thứ 5Mọi thứ như sụp đổ trên vai anh, cô đơn và buồn bã…tự trách mình vànghĩ mình xấu xa không tự bằng người con trai ấy…anh tìm đến rượuđể cho quên đitất cả…nhưng điều đó chỉ khiến anh càng thêm nhớ. Thật tệ…Ngày thứ sáuKhi những hờn trách bản thân nguôi ngoai…anh tự an ủi mình bằngcách tìm thậtnhiều đến chúng bạn…nhưng trống rỗng… điều đó thật điên rồ…mộtngày tronganh dài thật dài…. Ngày thứ bảy khi tình yêu vụt mất…Anh muốn gọi cho cô….tay bấm số nhưng lại thôi…muốn nghe giọngnói của côlắm…dù chỉ là…câu nói xé tâm can…anh nhắn tin chỉ một câu ngắnngủi cho cô:Anh Nh ...