Thông tin tài liệu:
"Allo, phải bác sĩ Bích Ngọc ở đầu dây? Tôi có một việc muốn báo cho bác sĩ ". "Allo, xin lổi ai ở đầu dây? Luật Sư Huy phải không? Xin đợi một chút, tôi đang dự buổi hop. Một chút nữa tôi gọi lại anh được không?" "Thưa bà bác sĩ, tôi là Luật sư Huy đây, tôi muốn gặp riêng bà bác sĩ, có chuyện nầy hay lắm !" "Thôi mà, bà hay cụ với nhau chi vậy, nghe sao già khú quá lắm? Bỏ đi thầy ba. Bây giờ đã 4 giờ 30 rồi còn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hạ Trắng, Mây Đông Mưa TâyHạ Trắng, Mây Đông Mưa Tây Nc T Bội Ngọc Hạ Trắng, Mây Đông Mưa Tây Tác giả: Nc T Bội Ngọc Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/105 http://motsach.infoHạ Trắng, Mây Đông Mưa Tây Nc T Bội Ngọc Chương 1 -(Truyện Dài có thật - NQS)1Allo, phải bác sĩ Bích Ngọc ở đầu dây? Tôi có một việc muốn báo cho bác sĩ .Allo, xin lổi ai ở đầu dây? Luật Sư Huy phải không? Xin đợi một chút, tôi đang dự buổi hop.Một chút nữa tôi gọi lại anh được không?Thưa bà bác sĩ, tôi là Luật sư Huy đây, tôi muốn gặp riêng bà bác sĩ, có chuyện nầy hay lắm !Thôi mà, bà hay cụ với nhau chi vậy, nghe sao già khú quá lắm? Bỏ đi thầy ba. Bây giờ đã 4 giờ30 rồi còn gì? Tôi có thể đợi mà!Cuộc điện đàm đã khiến cho Bích Ngọc, y sĩ đặc biệt của tòa đại sứ Việt Nam ở Pháp phải bỏdở nửa chừng buổi hop với các tuỳ viên khác của tòa đại sứ.Bác sĩ đến văn phòng của tôi trước 5 giờ chiều nay được không? Chuyện gì mà quan trọng lắm vậy hả anh Huy?Chuyện quan trọng thực mà! Tôi quay trở lại phòng hop, đầu óc tôi quay cuồng mông lung về câu chyện bí ẩn quan trọngtrong cuộc điện đàm. Tôi ngồi nghe một cách miễn cưỡng những cuộc bàn thảo và khi đến lúcđược hỏi ý kiến, tôi liền đề nghị ngay Chúng ta đưa tay biểu quyết. Thế là cả phòng biểu quyếtvà buổi hop chấm dứt.Tôi chạy ào ra xe, hối hả lái vòng dọc theo bờ sông Seine để tránh bị nghẽn xe trong giờ tan sở.Tới điểm hẹn, tôi chạy vội lên lầu ba đến văn phòng của luật sư Huy. Huy là luật sư cố vấn củatòa đại sứ Việt Nam ở Paris. Tôi ngồi xuống chiếc ghế nệm vải nhung rảo mắt nhìn quanh. Huycầm một tờ giấy nhỏ tiến gần về hướng tôi đang ngồi. Tôi tự nói thầm một mình chắc là phầnthưởng quan trọng của mình đây và cố đè nén nổi lo âu không để lộ cho Huy thấy.2Huy nói: Bức điện tín nầy gửi bằng hệ thống vô tuyến viễn thông trong đó họ yêu cầu bà bác sĩBích Ngọc cần đến gặp một ông Francois Courtois nào đó ở Saint Tropez .Huy đưa cho tôi mảnh điện tín. Tôi nhăn mặt nhìn Huy:Saint Tropez? Anh nói cái gì? Làm sao tôi đi được?Xuống Saint Tropez có gì mà không đi được chứ !Ông Francois Courtois nầy là ai vậy?Trang 2/105 http://motsach.infoHạ Trắng, Mây Đông Mưa Tây Nc T Bội NgọcTôi không biết ông ta là ai, tôi chỉ ghi lại những lời nhắn gửi của ông ta nhờ tôi báo với chị rằngchị xuống dưới đó để được biết tin tức có liên quan tới mo^t người đàn ông Pháp có tên làBertrand.Tôi như từ cung trăng rớt xuống! Bertrand! Đã bao nhiêu năm qua tôi tưởng mình đã xóa bỏđược hình bóng đó và quên được câu chuyện không chung thủy ti lỗi tôi của ngày đó vậy mà giờđây lại có chuyện trớ trêu như thế nầy.Có phải người đó muốn gặp lại tôi và gặp tôi vào lúc nầy, để làm gì? Dạo đó chính miệng chàngđã khẩn cầu là hai đứa đừng bao giờ gặp lại nhau kia mà! Tôi với chàng ân ngghĩa kể như tuyệt,tình nồng như đã đứt lìa khi đứa bé gái, đứa con ti lỗi của chàng và của tôi đã chết ngay khi mớisinh trong phòng hộ sản. Chính chàng đã tận tay khâm liệm và chôn cất cho cái bào thai èo uộtmới sinh. Tôi không được nhìn thấy mặt đứa con gái rơi của mình vì lúc đó tôi đang ở trong tìnhtrạng hôn mê trên bàn mổ.Ngày hôm sau, tôi vắng mặt không đến làm việc ở toà đại sứ. Tôi xuống Saint Tropez. Khi vừagặp người gủi điện tín tôi hỏi ngay, không cần tự giới thiệu mình là ai: Thưa ông Francois, theo như lời lẻ ông nhắn gửi thì Ông Bertrand muốn gặp gặp tôi có phảikhông?Nếu tôi không lầm thì bà đây là bác Bích Ngọc phải không?Tôi trả lời cộc lốc: Đúng, Bertrand bây giờ ở đâu, sống chết ra sao? 3Có thể ông Bertrand muốn gặp bà bác sĩ nhưng cái người đến đây nhắn gửi cho bà thì thật tìnhtôi không biết được có phải là ông Bertrand hay không. Có điều từ đó đến nay, đã hơn 2 tuấn lễmò tìm địa chỉ của bà tôi mới biết luật sư Huy là người Việt Nam thường tiếp xúc với cộng đồngngười Việtt cho nên tôi đành phải cầu may đánh điện nhờ ông luật sư tìm hộ và trao lại sự nhắngửi của tôi. Và cũng từ đó tới nay hình bóng của người nhờ tôi đưa tin cho bà cũng biệt vô âmtín!Người đó có nói thêm điều gì riêng với ông hay không? Người đó là ai ông có biết không?Francois chỉ nhún vai rồi trả lời dứt khoát: Tôi không biết! Nhiệm vụ của tôi chỉ là nhắn tin dùm ông ta, đáng lý ra tôi phải lấy tiềŠn lệ phínhưng thấy người đó có vẻ sơ sát quá cho nên đành thôi không đòi tiền.Tôi đứng dậy: Cám ơn ông Francois rồi vội vã bước ra khỏi phòng.*Trời Saint Tropez lạnh. Tôi đi lang thang trên đường phố mờ ảo trong sương chiều. N ...