Thông tin tài liệu:
Sau đó ít lâu, người ta thấy Ba Hoành cặp kè với bà Út Thảo. Thật rachuyện này không có gì mới, chẳng qua là nối lại tình xưa. Đã có một thời Ba Hoành và Út Thảo ăn ở với nhau. Người đàn bà ly dị chồng từ khá lâu này có một tài sản kha khá đủ để hưởng thụ. Bà không cần tiền, nhưng có cũng tốt thôi. Cái bà cần là một người đàn ông có thể lấp đầy khoảng trống tâm hồn và thể xác bà. Lúc đó Út Thảo đã chọn Ba Hoành. Quan...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hai nén hương thề P4Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ Phần 4 S au đó ít lâu, người ta thấy Ba Hoành cặp kè với bà Út Thảo. Thật rachuyện này không có gì mới, chẳng qua là nối lại tình xưa. Đã có một thời BaHoành và Út Thảo ăn ở với nhau. Người đàn bà ly dị chồng từ khá lâu này có một tài sản kha khá đủ đểhưởng thụ. Bà không cần tiền, nhưng có cũng tốt thôi. Cái bà cần là một ngườiđàn ông có thể lấp đầy khoảng trống tâm hồn và thể xác bà. Lúc đó Út Thảo đãchọn Ba Hoành. Quan hệ càng lâu bà thấy mình càng chọn đúng. Hình như BaHoành được sinh ra để chiều chuộng bà. Do sống một mình nên nhà bà chính là nơi hò hẹn của hai người. Nhưng một hôm đội quân đánh ghen của vợ Ba Hoành đổ bộ đến và bắtgặp tại trận. Lúc đó vợ Ba Hoành còn khỏe lắm vì vậy mà Út Thảo phải dínhmột cái thẹo dài bên trên mày phải. Sợ quá, Út Thảo chia tay với Ba Hoành và tốn khá nhiều tiền để làm thẩmmỹ xóa cái thẹo tình ái kia. Nhưng bây giờ thì có thể yên chí rồi. Vợ Ba Hoành chết thì ai còn cóquyền ghen tuông nữa chứ. Trong một quán cà phê sang trọng, yên tĩnh, Ba Hoành mân mê bàn taymềm mại của Út Thảo: - Chừng nào anh tới nhà em được? Út Thảo liếc mắt đong đưa: - Tới làm cái gì? - Tới để làm tiếp cái chuyện cũ đó. Á, tới để... làm đêm tái hôn. - Thôi đi ông, tôi sợ mang thẹo lắm rồi. Ba Hoành choàng tay qua vai Út Thảo: - Bây giờ thì khỏe rồi. Còn có ai nữa đâu. - Thiệt không còn có ai nữa phải không? Vậy thì được. Chiều mai anhqua, em đợi. Sáng hôm sau, khi còn nằm trên giường, Út Thảo lên kế hoạch. Phải kêutụi nó dọn dẹp cái phòng lại. Phải xịt một chút dầu thơm cho quyến rũ. Hôm nayphải sắm một bộ áo ngủ mới thật hấp dẫn. Một chai rượu nữa chứ. Út Thảo sung sướng và khoan khoái bước xuống giường vào nhà tắm. “Xoảng”.www.vuilen.com 51Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ Có tiếng vật gì rơi chỗ bàn trang điểm. Út Thảo nghe hình như có ai đi lạitrong phòng. Chắc là tụi nhỏ nghe rớt đồ vào dọn dẹp. Út Thảo nói vọng ra: - Dọn kỹ một chút nghen. Không có tiếng trả lời. Một chút sau Út Thảo bước ra. Chai dầu vỡ vẫn còn nằm dưới chân bàn,dầu chảy lênh láng. Út Thảo thay quần áo xong gọi lớn: - Thanh à! Thanh. Cô gái người làm tên Thanh chạy vào: - Dạ cô gọi con. - Ừ, hồi nãy vô đây sao không dọn luôn. - Con không có vô. - Vậy thì ai? Thôi dọn đi, kỹ nghen. Cô đi công chuyện. Chiều hôm đó, khi nghe tiếng còi xe, biết là Ba Hoành tới, Út Thảo yểuđiệu đứng dậy đích thân ra mở cửa. Cái cửa hôm nay sao kỳ vậy, mở đi mở lại mấy lần mới chịu ra, làm nhưcó ai kéo nó lại. Ba Hoành bước vào với bó hoa thật lớn trên tay và nụ cươi thật tươi trênmiệng. Còn Út Thảo thì làm Ba Hoành chóng mặt trong bộ áo ngủ màu hồngnhạt mỏng tang. Họ sà vào nhau, quấn quýt, nũng nịu cho thỏa lòng thèm khát. “Rầm”. Cửa phòng ngủ tự nhiên bật tung rồi lại dập vào một cái thật mạnh. Haingười quay lại nhìn rồi lại tiếp tục quấn người vào nhau và chầm chầm dìu nhauvào chiếc giường trải màu hồng gợi cảm. Ba Hoành cởi nhanh bộ quần áo của mình rồi chầm chậm đẩy bộ áo ngủtuột khỏi thân thể trắng trẻo của Út Thảo. Ông đè bà xuống giường, leo lên nằm trên thân thể trắng bóc đó. Bỗng Ba Hoành nghe thoang thoảng mùi dầu gió xanh. Mùi dầu càngnặng dần. Ba Hoành nhìn vào mặt Út Thảo. Ba Hoành thấy đôi mắt Út Thảo mởtrừng trừng, khuôn mặt tái nhợt. Không, không phải mắt Út Thảo mà là đôi mắttrợn trừng của vợ ông khi chết. Khuôn mặt cũng là khuôn mặt xanh xao mệtmỏi. Đúng lúc đó Út Thảo nhìn thấy bóng một người đàn bà đứng ở đầugiường. Út Thảo nhận ra đó là vợ Ba Hoành. Bóng người đàn bà đang trợntrừng và nhe răng rồi đưa cánh tay dài ngoẵng nắm lấy Út Thảo. Út Thảo hétlên.www.vuilen.com 52Tác giả: Người Khăn Trắng HAI NÉN HƯƠNG THỀ S au đó Ba Hoành còn quan hệ với vài người khác. Đàn ông chết vợ, cótài sản, đứng tuổi trở thành món hàng hiếm đối với các bà lỡ thì. Họ giang rộngđôi tay và hăng hái lao vào. Nhưng tất cả đều có kết cục giống nhau: Chia tay trong hãi hùng với mộtbóng ma lung linh trong trí nhớ. Ba Hoành không khi nào ái ân với một người đàn bà nào khác được nữa.Thậm chí cả đến những cô gái điếm qua đêm. Tất cả chỉ là mùi dầu gió xanh, đôi mắt trợn trừng, khuôn mặt xanh xaocủa bà vợ đã chết. Khoảng thời gian sau người ta thấy ông Ba Hoành như một người mộngdu, đi lang thang và không hề để ý gì đến chuyện làm ăn nữa. Ba Hoành suy sụphoàn toàn. Rồi người ta không thấy Ba Hoành đâu nữa. Có người nói ông về quê, cóngười bảo ông đã sang nước khác làm ăn. Cũng có người nói ông đã chết... B a Hoành đã xuất hiện trở lại đầy phong thái, tự tin. Bạn bè hỏi ông điđâu, ông chỉ cười bí mật. Một buổi chiều, ông đi đến nghĩa trang. Với bó hoa lớn trong tay ông đếnthẳng mộ bà vợ. Nhẹ nhàng đặt hoa xuống, ông thì thầm với vợ: - Tôi có lỗi gì thì bà cũng hãy tha thứ cho tôi. Tôi xin lỗi bà, dù gì cũng làvợ chồng bao nhiêu năm. Sao bà ác với tôi quá vậy? Thật tình thì tôi khôngmuốn làm phiền bà, nhưng bà lại gây khó cho tôi nên tôi đành phải… Ba Hoành đốt mấy nén nhang: - Thôi thì mấy cây nhang này là lời tạ tội của tôi và tôi xin lỗi bà, mongbà hiểu cho tôi... Ba Hoành vén tay áo nhìn đồng hồ. Mới sáu giờ bốn mươi. Còn hai mươiphút nữa mới đến giờ Tuất, giờ thầy đã dặn. Ông yên lặng chờ đợi. Bỗng Ba Hoành có cảm tưởng như có ai đang nhìn mình, ông quay lại.www.vuilen.com ...