Danh mục

Hai tư giờ để sống, hai tư giờ để yêu và cả cuộc đời để thất bại

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 100.09 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp.Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở(nếu có tiền!). Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy, tại sao có những người sau này ra đời rất hạnh phúc thành đạt, có người giàu sớm, có người cả đời chỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầm chỗ? *** Phép chia của tám giờ vàng ngọc."Tôi đã đi làm mười bảy năm, chuyển qua năm sáu công sở và nhảy việc gấp đôi chừng đó...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hai tư giờ để sống, hai tư giờ để yêu và cả cuộc đời để thất bạiHai tư giờ để sống, hai tư giờ để yêu và cả cuộc đời để thất bạiChúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học mộtlớp.Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùngăn phở(nếu có tiền!). Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quáncà phê gà gật. Vậy, tại sao có những người sau này ra đời rấthạnh phúc thành đạt, có người giàu sớm, có người cả đờichỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầm chỗ? ***Phép chia của tám giờ vàng ngọcTôi đã đi làm mười bảy năm, chuyển qua năm sáu công sở vànhảy việc gấp đôi chừng đó nghề.Rốt cuộc ba năm nay, tôi là mộtbà nội trợ ở Hà Nội, là một freelance thực sự còn nghiệp dư hơncả nghiệp dư. Và mỗi ngày cố gắng lắm cũng chỉ làm việc đượckhông quá hai tiếng đồng hồ.Thế mà có người nói với tôi, hai tiếng đồng hồ mỗi ngày ấy, emkhông chỉ kiếm ra tiền nuôi được cả gia đình đùm đề, còn xâydựng được thương hiệu cá nhân, thực hiện cả chục cuốn sáchmột năm, và tạo những điều thú vị nhỏ cho bản thân cũng nhưnhững người không quen. Điều ấy một người làm việc tám tiếngmột ngày trong giờ hành chính hầu như không phải ai cũng làmđược. Thậm chí, họ làm việc tám tiếng chỉ đủkiếm tiền sống. Còncả đời họ lẫn vào đám đông. Cũng không mang cái gì có ý nghĩacho ai cả.Tôi suy nghĩ mãi về cuộc trò chuyện đó. Hẳn nhiên, người đốidiện có vẻ tán thưởng quá đà! Tôi tin bản thân tôi không hề giỏihơn ai, có vô số người khác xuất sắc trong đời sống. Nhưngphép tính hiệu suất cho mỗi giờ làm việc trong lời khen đó có mộtđiều cốt lõi, chính là nỗi băn khoăn suốt từ khi tôi bắt đầu nhậntháng lương đầu tiên ở báo Hoa Học Trò, ngày vừa tròn 20 tuổi:Điều gì làm nên thành công của một con người?Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp. Chúngta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở (nếu cótiền!). Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy,tại sao có những người rất hạnh phúc thành đạt, có người giàusớm, có người cả đời chỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầmchỗ?Tại sao có người yêu nghề và người chỉ nhăm nhe nhảy việc?Mỗi khi có ai rủ đi đâu, làm việc gì, nhờ vả nọ kia, rủ đi học ngoạingữ, hỏi vì sao đã lâu không thấy mặt? Câu trả lời đầu môi củachúng ta luôn là: Tớ bận lắm, dạo này tớ rất bận!Nhưng, bận rộn không phải lý do cho mọi vấn đề. Bạn có biết,Newton, Anhxtanh hay thậm chí những họa sĩ vừa mở triển lãm,những bà mẹ hạnh phúc bên con, những người thành công haythất bại trên đường đời, họ cũng chỉ có 24 giờ trong một ngày đểsống?Bạn làm gì vào lúc... ngoài giờ làm?Ngoài tám giờ vàng ngọc, ai cũng được nghỉ. Bạn có biết, cuộcđời bạn thành đạt hay thất bại lại được quyết định bởi chínhkhoảng thời gian nghỉ ngơi, từ 8-10 giờ tối mỗi ngày không?Hiển nhiên, làm việc và học tập vào sáng và chiều đã mang lạicho bạn bằng cấp, công việc, thu nhập, một cái tên chức danh rấtkêu trên danh thiếp, thậm chí một CV cực đẹp. Còn sau giờ làm,chúng ta thường sẽ dành thời gian để... ăn!Ăn với bố mẹ. Ăn tối với bạn bè và lê la quán xá thêm tiếng đồnghồ nữa. Ăn với người yêu, về nhà với con, đi làm rồi thì đi ăn vớisếp. Có người bạn tôi thổ lộ, ban ngày anh ta có thể vắng mặt ởcơ quan, sếp họp mà không gọi anh ta cũng không cảm thấy làmsao cả. Thế nhưng nếu đi ăn buổi tối, tiếp khách tối mà sếpkhông gọi, anh ta cảm thấy mình mất giá trị vô cùng!Nếu trót lên làm sếp nhỏ, những bữa giao tiếp, những cuộc gặpgỡ buổi tối càng nhiều hơn, quán bia cũng mở cửa ngày càngkhuya. Có những khi tôi nghĩ, các anh đàn ông đi uống bia và tiếpkhách thực chất là kéo dài ngày làm việc ra thêm một ca nữa,chứ đâu phải vui thú hay có lợi gì cho chính bản thân họ?Thường sau ăn, chúng ta sẽ làm những việc vụn vặt! Khoảng 8-10 giờ tối sẽ được bạn lần lượt dành cho việc: Học tiếng Anhtrong một vài năm, học thêm bằng cấp phụ trong vài năm, tán gáitrong một vài năm, giao tiếp thù tạc trong 2-3 năm, chẳng hạn.Rồi sau đó, có thể sẽ có thú vui, hay một kênh thể thao ngốn hếtnhững tối của chúng ta.Tôi từng thấy, có người bị mắc chứng nghiện ti-vi. Cứ đi làm về làbật ti-vi rồi để đó, phải có tiếng ti-vi thì mới yên tâm. Mặc dù mắtkhông hề ngó đến ti-vi, và đến trước khi đi ngủ, hỏi hôm nay ti-viphát cái gì, họ đã hoàn toàn quên mất. Não của họ hoàn toàn ngủyên trong khoảng thời gian này.Vào lúc bạn dành khoảng thời gian cá nhân 8-10 giờ tối chonhững việc vụn vặt, đọc sách, yêu đương, làm những thú vuinửa vời, cuộc đời bạn sẽ là tập hợp của một chuỗi nhữngthứ vụn vặt ấy. Bao giờ thì bạn phát hiện thấy say mê và sởtrường, niềm đam mê mãnh liệt của bạn từ trong nhữngchuỗi hoạt động vụn vặt ấy?Hay bạn nghĩ, chỉ cần biết mỗi thứ một tí là đã đủ cho đời mình?Tám giờ tối, bạn làm gì, sẽ quyết định bạn là ai trong đờinày?Tôi tin điều ấy!Ít nhất, t ...

Tài liệu được xem nhiều: