Danh mục

Hắn Và Tôi...

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 93.25 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chúng tôi sinh ra và lớn lên bên nhau, với tôi hắn vừa là bạn vừa là người thân trong gia đình...Nhà hắn cạnh nhà tôi, cùng tuổi, học chung lớp, hai đứa có nhiều sở thích giống nhau, vậy nên hai đứa rất thân với nhau.Bất cứ chuyện gì chúng tôi cũng kể cho nhau nghe, hắn luôn bên cạnh tôi nên tôi nhận ra còn có một điều gì đó hơn cả tình bạn mỗi khi ánh mắt hắn nhìn tôi. Song, mỗi khi như thế tôi lại nhéo mình, tỉnh lại và nhủ thầm: “làm gì có”....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hắn Và Tôi...Hắn Và Tôi...Chúng tôi sinh ra và lớn lên bên nhau, với tôi hắn vừa là bạn vừa là người thântrong gia đình...Nhà hắn cạnh nhà tôi, cùng tuổi, học chung lớp, hai đứa có nhiều sở thích giốngnhau, vậy nên hai đứa rất thân với nhau.Bất cứ chuyện gì chúng tôi cũng kể cho nhau nghe, hắn luôn bên cạnh tôi nên tôinhận ra còn có một điều gì đó hơn cả tình bạn mỗi khi ánh mắt hắn nhìn tôi. Song,mỗi khi như thế tôi lại nhéo mình, tỉnh lại và nhủ thầm: “làm gì có”. Thi thoảngkhông gặp hắn tôi cũng thấy nhơ nhớ, gặp hắn lúc nào tôi cũng phì cười vì sự hàihước bẩm sinh của hắn.Hắn không giấu tôi điều gì, thậm chí có những cô nàng thích hắn, hắn cũng đem kểtuốt luốt cho tôi nghe. Tuy nhiên, có một điều gì đó mà cứ muốn bắt đầu hắn lạingập ngừng, rồi lại thôi, bảo: ”Khi nào tiện tui kể bà nghe chuyện này, bí mậtlắm”.Chúng tôi vào đại học, không có nhiều thời gian để tỉ tê, tán dóc như ngày trước.Tôi đã biết yêu, người ấy lớn hơn tôi 2 tuổi, tuy anh không hiểu tôi bằng hắn,không nhường tôi như hắn nhưng tôi yêu anh say đắm. Biết chuyện hắn đã chúcmừng tôi và không quên dặn như thể mẹ dặn con gái: “Bà đó nghe, cẩn thận kẻochọn sai người là khổ cả đời đó cô nương”. “Xí, tui đâu phải là con nít đâu…”.Tình yêu của tôi cứ lớn dần theo cấp số nhân. Ở anh tôi như khám phá về một thếgiới mới mẻ, anh thật sự là luồng sinh khí mới thổi vào trái tim tôi. Bên anh tôiluôn cảm thấy thú vị, được là chính mình, anh tạo cho tôi hết ngạc nhiên này đếnngạc nhiên khác, chẳng như gã bạn nhàm chán kia. Dần dần anh đã chiếm hết chỗđứng của những người bạn, tôi chỉ còn biết đến anh và anh mà thôi, còn hắn thì…Dịp Tết năm nào về quê cũng gặp hắn nhưng năm học cuối cùng về quê thấy hắn,tôi lại dửng dưng. Từ đằng xa, hắn hớn hở vẫy gọi song tôi chỉ đáp lại bằng nụcười xã giao. “Bà à nghen! Làm tui cụt hứng, gặp bà tui mừng như vớ được vàngcòn bà thì nhìn tui như gặp kẻ gian”. “Ai biểu ông lớn rồi mà còn í ới như con nít!Hèn gì hổng có người yêu”Hắn chẳng nói gì, chỉ buồn buồn nhìn tôi. Tết năm ấy tôi chỉ nghĩ đến anh, hắn đọcđược suy nghĩ của tôi hay sao mà chẳng thèm rủ tôi đi chơi Tết gì cả. Mà thôi, kệhắn!Tết xong, chúng tôi lao vào làm luận văn, tôi thật sự hạnh phúc khi luận văn tốtnghiệp của mình đạt điểm 10 và hơn cả hạnh phúc khi chính ngày hôm ấy anh đãngỏ lời cầu hôn với tôi.Giờ đây khi tôi đã có chồng có con thì gã bạn thân ấy vẫn độc hành. Nghe mẹ hắnnói hắn cũng có vài ba mối tình nhưng vẫn chưa chọn được ý trung nhân. Thángsau hắn sẽ đi tu nghiệp ở nước ngoài. Nghĩ đến hắn tự nhiên tôi vừa thấy vui lạixen chút buồn vẩn vơ.Hôm nay là sinh nhật tôi, theo thông lệ, hắn gửi tặng bài hát qua tổng đài 1080,nhưng không hiểu sao năm nay lại chọn bài “Hương thầm” và kèm lời nhắn: Ngàyấy mình còn một điều chưa nói với nhỏ, giờ thì mình không muốn giữ cho riêngnữa. Nhỏ ạ, “Anh yêu em không phải vì hoa mai trắng mà là vì màu trắng hoamai”, nhỏ có hiểu câu nói ấy không?.Tự dưng nước mắt tôi chực trào, lẽ nào hắn… Tại sao đến giờ này hắn mới nói vớitôi và nói trong hoàn cảnh này?Tôi không biết hắn có đọc được những dòng chữ này không, nhưng thực lòng tôimuốn nói với hắn: “Xin lỗi nhiều, gã khờ ạ - trái tim có lý lẽ của riêng nó, cònchúng ta – mãi mãi vẫn là bạn thân, phải không chàng ngốc”.

Tài liệu được xem nhiều: