Danh mục

Hãy cắm nụ hoa vào mọt bình khô nuóc

Số trang: 17      Loại file: pdf      Dung lượng: 202.64 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 20,000 VND Tải xuống file đầy đủ (17 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Yêu anh, nhưng anh sẽ làm khổ rồi giết chết em đấy, anh có biết không? Và sau đó anh của em cũng không còn như bây giờ được nữa.” Nụ hoa nũng nịu nói với tôi giọng buồn buồn. Tôi đã quen với những lời nhõng nhẽo, giận dỗi này của nàng, nên chỉ nhè nhẹ nghiêng ngón tay
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hãy cắm nụ hoa vào mọt bình khô nuócHãy cắm nụ hoa vào mọt bình khô nuócYêu anh, nhưng anh sẽ làm khổ rồi giết chết em đấy, anh có biết không?Và sau đó anh của em cũng không còn như bây giờ được nữa.”Nụ hoa nũng nịu nói với tôi giọng buồn buồn. Tôi đã quen với những lờinhõng nhẽo, giận dỗi này của nàng, nên chỉ nhè nhẹ nghiêng ngón taychỏ vuốt dọc theo những đài hoa còn ôm khum khum theo dọc thân thể,nàng vẻ chừng được an ủi hoặc theo do thói quen được vuốt ve mà imlặng, nghiêng nghiêng chịu lời từng cái chạm nhẹ của tôi. Tôi biết cáchđối xử với nàng những lúc đặc biệt như thế này, và có lẽ cũng vì thế mànàng yêu tôi. Nàng yêu tôi thật chứ? Cũng chẳng rõ vì dù sao nàng cũngchỉ là một nụ hoa. Tôi thủ thỉ với nàng:“Sao em yêu của anh nói thế? Anh cũng mong em có một người chồngtử tế và hợp với em ấy. Một ngọn gió thông minh chẳng hạn. Nhưngđừng lấy một con bướm hay con ong nào nhé.”Nàng ngả cả nụ hoa lên ngón tay chỏ của tôi đang dừng lại đỡ phía dướivà thôi đung đưa, giọng nàng nghẹn ngào:“Vâng, nếu em sống được em cũng muốn lấy một ngọn gió. Anh ấy sẽmang những hạt phấn của em đi thật xa. Những hạt phấn nhỏ xíu, emthích chúng lắm.”Rồi như thường lệ, nàng sẽ gạt nước mắt và quay lại an ủi tôi, để tôiđừng buồn khi tôi không còn nàng bên cạnh. Nàng luôn lo ngại rằng tôiyêu nàng đặc biệt hơn tất cả những bông hoa khác trong vườn và saunàng tôi hẳn sẽ không còn yêu ai nữa. Nàng tin tưởng một cách ngây thơmãnh liệt rằng nàng là người duy nhất mang lại tình yêu thực sự cho tôi.Nàng bé bỏng nhất trong tất cả đám hoa trong vườn lại nhạy cảm nênthường nhõng nhẽo, tủi thân. Tôi yêu nàng, nhưng đến như nàng miêu tảthì chưa đến nỗi. Những bông hoa bé bỏng xinh xắn thường hay viễntưởng về bản thân và cuộc đời như vậy. Và cuộc đời của nàng thì lại quángắn ngủi để nhận ra những điều đó. Nàng còn trẻ và ngây thơ quá.Nhưng tôi yêu nàng như vậy, đỏng đảnh và nhẹ dạ, nhanh khóc nhanhcười. Tôi biết chắc chỉ ngay bây giờ thôi nàng sẽ quay sang nhìn tôi, hémiệng cười và véo von một bài hát nào đó mà như nàng kể là học đượctừ bà ngoại, cọ cọ nụ hoa mát rượi vào ngón tay khô ráp để làm tôi vui.Hi sinh và bao dung là những đặc tính đẹp của loài hoa, dù cho nàng trẻtuổi và ích kỷ. Còn nếu nàng muốn tiếp tục gặm nhấm nỗi buồn củamình, nàng sẽ giả vờ khép hờ đôi mắt giả vờ ngủ đuổi khéo tôi ra chỗnhững bông hoa khác và chỉ cần tôi đi khỏi, nàng nhắm chặt mi mắt vào,những giọt nước mắt sẽ trào thành dòng trên khuôn mặt bầu bĩnh hờndỗi.Nhưng lần này nàng không dễ dàng bị khuất phục như thường lệ, nàngquay lại, dịu dàng nhìn vào mắt tôi rồi nói giọng ngọt lịm, nàng vẫndùng khi muốn nũng nịu xin điều gì:“Anh này, anh hứa sẽ làm cho em phải không?”Tôi mỉm cười đồng tình,không một ai có thể làm khác trong những khi thế này. “Em thấy yếulắm, em sẽ chết trước khi nở mất thôi, em biết rõ điều ấy mà, nên... “Tôi ngắt lời:“Thôi nào, em bé của anh. Em còn rất trẻ và xinh đẹp. Tại sao cứ nghĩđến cái chết thế? Em nhìn xuống tán lá của em mà xem, nhìn cả cuốnghoa nữa... Em bé bỏng hơn những bông hoa khác nhưng anh luôn chămsóc em đặc biệt rồi cơ mà?”“Không...”nàng nói và một dòng nước mắt trong veo trào ra từ đôi mắtlong lanh chỉ đợi một căn cớ nhỏ xíu sẽ biến cả vườn hoa thành một biểnhồ mặn chát. “Anh không bao giờ muốn hay chịu hiểu và làm cho emnhững điều em muốn. Em không cần điều ấy...”Vậy là nàng hoa của tôilại bắt đầu bài than thở dài hàng chục phút theo thói quen của nàng.Nàng kể lể những tội lỗi của tôi mà chỉ nghe thôi thì cũng kinh khủngkhông kém những kẻ chuyên trèo vườn bẻ hoa rồi đưa chân dẫm. Tôi đãquá quen với bài kể tội ấy, dù sao tôi cũng không quá phiền lòng khinghe nàng kể lể như vậy. Giọng nàng êm ái thủ thỉ và không gì đẹp hơnnhững giọt nước mắt long lanh trên những nụ hoa trắng buồn rầu. Kể lể,khóc lóc dằn dỗi là một đặc tính chỉ có ở những bông hoa. Nàng vẫn tiếptục bài thuyết trình của mình còn tôi ngắm nàng và suy nghĩ xem liệunàng có bị sâu bệnh gì không mà luôn nghĩ tới cái chết, cũng có thể làtính nhõng nhẽo, đòi hỏi được chăm sóc, chiều chuộng một cách quáđáng của một nụ hoa muốn được yêu thương.“Anh chỉ mong muốn em buồn khổ rồi chết héo đi để mình sung sướngthôi, trong khi em yêu anh như thế nào. Em chết đi thì ai yêu anh nữa,rồi anh cũng sẽ khổ. Em biết làm sao bây giờ...”Nàng kết thúc bài diễnvăn như vậy.“Em yêu, em biết là không phải như vậy. Mà em yêu của anh hay nóinhiều lắm ý, hay mắng mỏ anh vô cớ lắm.”Tôi nói vừa đưa ngón tay gạt khô những giọt nước mắt còn đọng trên nụhoa và nhỏ cả xuống tán lá xanh phía dưới. Trút được cơn hờn dỗi, nụhoa tươi tỉnh và nhẹ nhõm hơn. Có lúc ngắm những bông hoa khóc lóctôi có cảm tưởng dường như khóc là một nhu cầu của những bông hoanày, chẳng có căn cớ gì chúng cũng khóc, đơn giản chỉ để xả bớt nướctrong những cánh hoa, như một kiểu gội mình, để sau đó trở nên nhẹnhàng hơn, mềm mại và tinh sạch hơn. Và nụ hoa này của tôi lại đặc biệtmong manh như vậy.“Anh biết là em không muốn như thế, vậy anh sẽ làm cho em mà, phảikhông anh? Vì anh yêu em mà. Anh hứa với em đi...”“Ừ, anh hứa với em mà, em yêu.”Và nàng bắt đầu nói, nàng nói như đã chuẩn bị hàng trăm lần rồi, khônghề vấp váp hay run rẩy bất chấp mong muốn rồ dại của nàng. Thậm chí,nàng còn áp má vào mu bàn tay tôi như muốn an ủi mỗi khi tôi nhíu màytỏ vẻ không đồng ý. Nàng thủ thỉ dịu dàng như thế này:“Em sẽ chết trước khi nở và chẳng còn thời gian ở bên anh nữa. Vì thế,em muốn được ở bên cạnh anh. Sáng sớm mai hãy tách em ra khỏi câyhoa mà kèm theo cành lá nữa anh nhé. Anh tách ở đúng đốt cây, nơi màcả nhành hoa vươn ra ấy, tất cả bọn chúng đều thuộc về em. Như vậycuống hoa sẽ rất dài và nhiều lá, mà chỉ có mỗi một mình em là nụ hoamàu trắng xanh ở cuối. Hãy cắm em vào một bình khô không nước vàđặt lên trên chiếc bàn đen hình tròn cạnh cửa sổ trong phòng đọc sách.Và ...

Tài liệu được xem nhiều: