Danh mục

Hãy để em được sinh con

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 107.32 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Anh à, anh cứ để em được sinh con đi, em hứa sẽ không bỏ rơi hai bố con anh đâu. Em tham lam lắm, em tham cả với thần chết, em sẽ chiến đấu với thần chết và chắc chắn thần chết sẽ phải thua em thôi… Nhớ… một nỗi nhớ không đặt được thành tên….
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hãy để em được sinh conHãy để em được sinh conAnh à, anh cứ để em được sinh con đi, em hứa sẽ không bỏ rơi hai bố conanh đâu. Em tham lam lắm, em tham cả với thần chết, em sẽ chiến đấu vớithần chết và chắc chắn thần chết sẽ phải thua em thôi…Nhớ… một nỗi nhớ không đặt được thành tên…..Nhớ anh thật nhiều dù chongày nào em cũng được anh ôm trong vòng tay ấm áp. Em luôn tự hào vớibạn bè rằng mình là người đàn bà hạnh phúc khi bên em có một người đànông hết lòng như anh.Em từng buồn thật nhiều khi thấy rằng cuộc đời không công bằng với em,em không có được những điều mà một người phụ nữ bình thường ai cũng có.Em lúc nào cũng yếu đuối mỏng manh, sống bằng cây bút và những trangsách, không thể làm những công việc nặng nhọc dù đó chỉ là những thứ mànhững người phụ nữ khác họ cho là tầm thường. Em không thể tự mình đi xemáy, không thể tự mình lang thang trên phố, không thể tự mình bước lênmột chiếc xe buýt để đi đâu đó…Bất kỳ việc gì em muốn làm cũng bị hạn chế bởi em không thể tự mình đi.Dù em không phải là kẻ tàn tật tới mức không có một đôi chân hay mù đôimắt, em có tất cả những thứ đó nhưng chúng lại không hoàn hảo, đôi chânquá ngắn và một trái tim quá mong manh đã hạn chế của em tất cả. Nhưnganh đã đến bên em và bù đắp cho em tất cả những điều đó. Anh đã đưa em đitới bất kỳ nơi nào mà em muốn, dù ước muốn ấy chỉ trong lòng em thôi,không khi nào em phải nói ra nhưng anh biết hết.Nhiều khi em tự hỏi tại sao anh yêu em…Đó là một câu hỏi ngu ngốc, dẫubiết là như thế nhưng em vẫn muốn hỏi bởi anh là một người đàn ông hoànhảo, không chỉ trong mắt em mà trong mắt mọi người xung quanh. Mộtngười đàn ông 1m70 khỏe mạnh đẹp trai, con một trong một gia đình giagiáo nề nếp, một chàng trai Hà Nội gốc nguyên chất. Một thầy giáo với côngviệc ổn định ở một trường chuẩn quốc gia… Tất cả những điều đó tạo nên ởanh một sức hút kỳ lạ và là một niềm mơ ước của nhiều cô gái.Nhưng 6 năm rồi từ khi quen em, một khoảng thời gian không dài nhưng đủđể anh hoàn thiện mình từ một chàng sinh viên ngây thơ trưởng thành là mộtngười đàn ông hoàn hảo như hôm nay, anh đã luôn bên em, từng ngày từngngày chiều theo mọi sở thích ngớ ngẩn của em, luôn mỉm cười chiều theonhững mè nheo của em…. Tất cả những điều đó đã làm em thay đổi suynghĩ – cuộc đời này thật công bằng đấy chứ.Em không thấy bất công với em nữa anh à. Vì nếu để đánh đổi tất cả nhữngthứ mà những người phụ nữ bình thường khác có được để ngày nào cũng rúcvào ngực anh ấm áp và bình yên thì em cũng chấp nhận một cách vui vẻ.Ngày xưa khi chưa bước chân về nhà anh em sợ lắm. Sợ như một nỗi ámảnh kinh hoàng cả trong những giấc mơ. Đã có lúc em nghĩ hay chúng mìnhchia tay nhau để em không phải đối mặt với gia đình anh, để không bị giađình anh nhìn em bằng một con mắt vừa coi thường vừa thương hại. Đã cólúc em tự đặt mình vào địa vị của mẹ anh khi mà bà đã dành cả cuộc đời chocậu con trai duy nhất, để kết quả đạt được sau hơn 20 năm là một cậu contrai hoàn hảo để bà luôn được ngẩng mặt lên mà tự hào.Thế mà gì đây, cậu con trai quý tử đang đưa về cho mẹ một cô con dâu trongtương lai chỉ cao có 1m40, một cô gái mang khuôn mặt già dặn của mộtngười phụ nữ nhưng lại mang một thân hình của một học sinh lớp 5, đi bêncon trai mẹ như một chiếc đũa cả đặt cạnh một chiếc đũa ăn cơm. Dù chohọc thức tương ứng nhau nhưng càng nhìn thì sẽ chỉ càng thấy buồn vì saocô con dâu nhỏ bé thế, mong manh và rồi cháu mẹ sau này sẽ ra sao, liệu côcon dâu nhỏ bé ấy sẽ làm được gì, sẽ sinh đẻ ra sao, lại còn là gái nhà quênữa.Dù em cũng là con nhà gia giáo nhưng cách Hà Nội những 200 cây số ở mộtvùng rừng núi mênh mông mà mẹ chỉ biết đến qua sách báo. Ôi mênh mông,cái gì cũng mênh mông và mong manh kinh khủng. Và em sợ em sợ đôi mắtcủa mẹ anh, sợ nỗi buồn của bà, sợ sự thất vọng của bà biết nhường nào.Nhưng quả thật số phận đã lại mỉm cười với em thêm một lần nữa, thay vàocái nhìn bất ngờ và thất vọng, mẹ anh đã đón em như đón một đứa con gái đixa về thăm mẹ trong lần gặp đầu tiên. Mẹ tươi cười, vui vẻ và vô tư tâm sựdạy bảo em như dạy một đứa con gái, mẹ làm như thể em đã từng tồn tạitrong nhà anh trong suốt những năm tháng qua chứ không phải là lần đầutiên bước về, và mẹ coi như chuyện em nhỏ bé mong manh thế là chuyện mẹđã biết từ lâu lắm rồi. Trong mắt mẹ không có chút gì là ngạc nhiên….Em đã bật khóc, khóc từ trong tim khóc ra và không biết từ lúc nào nữa emđã mở lòng mình tâm sự với mẹ anh như chính mẹ em vậy. Bên bà em cảmnhận được sự bình yên ấm áp chứ không có chút gì là thương hại hay coithường. Mọi nỗi sợ hãi trong em tan biến, giờ mỗi khi về nhà anh em háohức vui vẻ như về chính nhà bố mẹ mình….Thời gian trôi qua và giờ đây đến anh cũng phải ghen tỵ với em vì khôngbiết tự khi nào bố mẹ anh coi em đương nhiên như một đứa con gái trongnhà khi cái gì cũng được chia đều cho cả anh và em. Chúng mình tự dưnggiống như hai anh em ruột, khi chí chóe lừa việc nhà cho nhau bị mẹ mắng,khi em mách ...

Tài liệu được xem nhiều: