Cho đến bây giờ Giang không thể lí giải tại sao anh yêu cô gái đó, cũng không cần hiểu làm gì, cậu chỉ cần biết, cậu đang yêu rất nhiều và cũng được yêu rất nhiều, thế là đủ. Giang không sai khi đặt trọn niềm tin và tình yêu cô gái ảo đó. Nhưng nay là thật, cô tồn tại thật. Và tình yêu là thật. Mời các bạn đọc và cảm nhận câu chuyện.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hãy tin vào sự kỳ diệu của tình yêu Hãy tin vào sự kỳ diệu của tình yêuCho đến bây giờ Giang không thể lí giải tại sao anh yêu cô gái đó, cũng không cầnhiểu làm gì, cậu chỉ cần biết, cậu đang yêu rất nhiều và cũng được yêu rất nhiều,thế là đủ. Giang không sai khi đặt trọn niềm tin và tình yêu cô gái ảo đó. Nhưngnay là thật, cô tồn tại thật. Và tình yêu là thật. Cho đến bây giờ Giang không thể lí giải tại sao anh yêu cô gái đó, cũng không cần hiểu làm gì, cậu chỉ cần biết, cậu đang yêu rất nhiều và cũng được yêu rất nhiều, thế là đủ. Giang không sai khi đặt trọn niềm tin và tình yêu cô gái ảo đó. Nhưng nay là thật, cô tồn tại thật. Và tình yêu là thật.[Trên thế giới này, có bao nhiêu người thì sẽ có bằng ấy cách yêu...]**********Nó chưa bao giờ dám thú nhận rằng nó yêu một người trong thế giới ảo.Nó từng yêu, từng rung động, mối tình đầu đẹp và trong veo, nhưng nhanh chóngchết yểu chỉ đơn giản vì nó là người sống thực tế. Người con trai của nó quá trẻ vàcậu ấy cũng có những ước mơ, cũng như nó vậy. Nên chẳng có lý do gì nó ngăncản khi cậu ấy kiếm được học bổng du học tại Paris hoa lệ. Cậu ấy nói hãy chờ cậuấy về, 4 năm chẳng ngắn nhưng cũng chẳng dài chỉ cần hai đứa có niềm tin. Nóđáp lạnh lùng: Nhưng em không có niềm tin.Vì nó là đứa thực tế, nên nó rất ngán ngẩm việc kết bạn hay làm quen qua chátchít, hoặc qua blog cũng vậy. Nó từng cười giãy giụa khi đọc một bài về tình yêucủa hai kẻ không biết mặt nhau. Họ yêu nhau qua Yahoo, và cũng trao nhau nhữngyêu thương qua Yahoo, nó tự hỏi rằng tại sao lại có những người có thể chấp nhậnmột tình yêu như thế.BUZZ- Cho hỏi ai đấy?- Mình đọc mấy bài của bạn trên blog thấy hay hay nên muốn làm quen.- Tức là bạn không biết mình là ai?- Ừ! Trước thì không biết nhưng sau thì sẽ biết!Một kiểu làm quen cũ rích và quê mùa, nó nhếch môi cười- Nhưng mình không có hứng làm quen với bạn. BibiChắc chắn sẽ là những lời ả ôi, năn nỉ làm quen, nó lại nhếch môi cười và cũng hơitò mò chờ đợi.- Ừ! Vậy xin lỗi làm phiền. BibiNó như đang từ trên độ cao 500m rơi một phát xuống cái đệm kimdan, nó hơi nóngmặt, bởi vì nó luôn cho nó cái quyền cao ngạo trước người khác, nhưng không choai có quyền cao ngạo trước nó. Vậy kẻ này là ai? Mà dám cao ngạo với nó?Nó không đáp lại, nhưng trong lòng hậm hực.- Có vẻ cậu đang ấm ức trước câu nói vừa nãy của mình? - Phải 5 phút sau, cáinick lạ và vô duyên kia mới lại lên tiếng.- Không - Nó lạnh lùng đáp lại.- Thôi đi, đọc vài entry trên blog của cậu mình hiểu cậu, tuy chưa nhiều, nhưng 5%chắc là hơi ít - Kẻ kia lại tiếp lời.- Cậu là kẻ rất vô duyên, tuy mới chát với cậu vài giây, nói là hiểu về cậu thì là nóingoa, nhưng cân lên chắc cũng hiểu được về cậu đến 2 lạng, chưa kể cân điêu.Cái icon mặt mỉm cười từ nick lạ- Uh cũng có vài người nói mình là kẻ vô duyên, phải hiểu mình lắm mới nhận xétđúng như vậy.Gặp đối thủ rồi đây, có vẻ không tầm thường như mình nghĩ, nó say mê đáp trả ckẻvô duyên kia. Đã ba giờ sáng, nó giật mình, không nghĩ rằng chát với kẻ vô duyênvà lạ mặt kia suốt hơn hai tiếng đồng hồ.- Thôi muộn rồi mình đi ngủ đây - Nó cắt đứt cuộc chát chít vô bổ.- Ừ, con gái không nên thức khuya, cậu viết trên blog, nói cậu không phải một côgái đẹp, thức khuya nhiều thì chắc chắn lời cậu nói sẽ có một ngày thành sự thậtMột cái icon tức giận được gửi từ nó.- Mình có thể là một trường hợp ngoại lệ không? Cho mình add nick nhé - Cái nicklạ kia ỷ ôi.- Không- Thôi không sao, dù sao mình cũng nhớ nick của cậu rồi - Cậu ta phán một câuxanh rờn.Đã hơn một tháng trôi qua, không phải chỉ là qua chát chít nữa, hai người trao đổisố điện thoại, những tin nhắn đi rồi đến, không bao giờ cần phân biệt thời gian đêmngày sáng tối. Và cả những cuộc điện thoại dài bất tận. Nói với nhau những chuyệntrên trời dưới biển, nó kể cho người đó nghe về cuộc sống sinh viên khi xa nhà củanó, về gia đình nó, về người bà nội quái gở và người mẹ luôn nhẫn nhịn của nó, nókể về mối tình đầu đẹp và trong veo. Có lẽ không còn quá nhiều khoảng cách giữahai người lạ giờ thành quen. Nó là đứa sống thực tế nhưng cũng có lúc nó viểnvông, con người mà, ai hoàn hảo được, nó chép miệng.Hai người yêu nhau.Trong một đêm mưa rất to, nó vắt vẻo trên ghế được kê sẵn ngoài ban công, tai đeophone, nói chuyện điện thoại với cậu ấy như mọi khi.- Hà Nội đang mưa to lắm, và mình thấy hơi lạnh - Nó phàn nàn trong điện thoại.- Nếu mình đang ở cạnh cậu, cậu có cho mình ôm cậu không?Nó ré lên cười sặc sụa.- Anh yêu em.- Cái gì cơ?- Anh yêu em.Một, hai, rồi ba giây, nó đang đứng một mình, nhưng sao mặt nó nóng ran thế này,và không thể chối bỏ rằng tim nó đang đập ...