Vậy là Lan đã đến quá chậm. Vì thời tiết xấu, chuyến máy bay Boing 747 của hãng hàng không Pháp từ Pari đi Hà Nội đã phải hoãn lại mất 5 giờ đồng hồ. Hà Nội vừa qua cơn bão, không khí mát lạnh hơi nước. Cây cối tả tơi và mặt mọi người vẫn còn vương nét bàng hoàng. Như sau này bà được biết thì có tới hơn một trăm cây sấu và xà cừ thuộc dạng cổ thụ đã bị đổ trong trận bão này....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn duyên Hẹn duyên Nguyễn Thị Anh ThưVậy là Lan đã đến quá chậm. Vì thời tiết xấu, chuyến máy bay Boing 747 của hãng hàngkhông Pháp từ Pari đi Hà Nội đã phải hoãn lại mất 5 giờ đồng hồ. Hà Nội vừa qua cơnbão, không khí mát lạnh hơi nước. Cây cối tả tơi và mặt mọi người vẫn còn vương nétbàng hoàng. Như sau này bà được biết thì có tới hơn một trăm cây sấu và xà cừ thuộcdạng cổ thụ đã bị đổ trong trận bão này. Và cả Hiệp nữa, người đàn ông đáng kể nhất,khoảng trời xanh kỳ diệu nhất trong cơn bão lốc đời bà đã ra đi. Ông đã không thể chờđợi bà thêm được hai giờ nữa trong số năm giờ mà số phận tàn nhẫn lại gieo rắc thêm lênmối tình của họ....Nửa thế kỷ trước, bà là một cô hàng xén, mười sáu tuổi xinh đẹp, duyên dáng nổi tiếngtháo vát, đảm đang. Một tay cô với một gánh hàng nuôi nấng một bà mẹ ốm yếu với mộtđàn em nhỏ dại. Hiệp là con bà giáo goá hàng xóm. Bạn bè từ thuở ấu thơ, nên duyên baogiờ chẳng rõ. Hai người đàn bà goá coi hai trẻ như con một nhà, những mong ngày mộtngày hai chúng nên gia thất. Những ngày đi học, Hiệp thường gánh hàng hộ Lan ra phốhuyện. Lan thường chăm chút quần áo, sách vở cho anh. Công việc nặng nhọc cần có bàntay đàn ông đều có chàng trai khoẻ mạnh đứng ra xốc vác. Bạn bè Hiệp thường gọi đùaLan là chị giáo. Trong số những người hay trêu chọc nhất phải nói tới Bình. Bình cùnghọc một lớp với Hiệp, và là con một địa chủ giàu có trong vùng.Cuộc đời tưởng cứ êm đẹp mãi nếu bỗng không có tai ương đổ ập xuống đời họ. Mậtthám Pháp ập vào lớp khám xét bắt Hiệp mang đi vì trong cặp sách của anh có truyền đơnCộng sản. Anh bị giam trong xà lim cấm cố không được gặp thân nhân vì là phần tử nguyhiểm. Bình, người bạn học cùng lớp không ngờ lại rất hết lòng với Hiệp, chẳng quản liênlụy, Bình tìm mọi cách tiếp tế cho Hiệp, lại đút lót bọn tay chân để Lan được nhìn thấyHiệp trong vài phút. Bình đã tự nguyện trở thành bạn chí thiết của Hiệp và trở thànhngười thân cận trong gia đình hai bà goá không nơi nương tựa. Rồi nghe nói Hiệp bịchuyển đi nhà giam Hoả Lò ở tận Hà Nội. Bình cũng biệt tăm. Hai tháng sau, Bình trở về,gày rộc, hốc hác báo tin: Anh tổ chức vượt ngục cho Hiệp. Cuộc vượt ngục thành công,nhưng không may Hiệp bị thương quá nặng đã hi sinh trên tay anh bên một bờ sông giápbiên giới Cao Miên. Lúc hấp hối, Hiệp đã trối trăng gửi gấm mẹ già và Lan cho Bìnhchăm sóc Bình đã thề sẽ cống hiến trọn đời mình cho sự sống và hạnh phúc của Lan. Lanchỉ tin khi Bình chìa ra cho cô xem một mảnh vải bẩn thỉu được xé ra từ vạt áo trên đó cómấy chữ bằng màu nguệch ngoạc Rất yêu em! Bình giúp anh! Cô đau đớn khóc ngấttừng cơn. Trước tin dữ, mẹ Hiệp lặng lẽ qua đời. Bình đứng lên làm đám cho bà rất chuđáo như thể Bình chính là con trai bà, và nghiễm nhiên tự coi mình là vị hôn phu mời củaLan. Lan chỉ còn biết khóc ròng trước ý nguyện của người đã khuất. Nhưng cũng phải hainăm sau, cô mới chính thức trở thành vợ của Bình sau bao nhiêu giàng buộc về kinh tế,ơn huệ cũng như lời thúc giục, trách móc của Bình.Tháng l0 - 1954, khi đứa con đầu lòng của hai người bị chết yểu vừa được 5 tháng, mộtcô em họ đi dân công hoả tuyến nhắn về ... anh Hiệp vẫn còn sống. Anh hiện là tiểuđoàn trưởng một tiểu đoàn quân chủ lực. Nhưng anh đang bị thương rất nặng, chưa tỉnh.Bác sĩ chưa cho ai gặp. Em vội đi theo đoàn không đợi được. Chị lên ngay. Địa chỉ: Trạmquân y Thái Bình.Không một lời để lại cho gia đình, ngay trưa hôm đó cô bỏ đi tìm Hiệp. Lan hiểu rằng cómột điều kinh khủng gì đó đã xảy ra trong cuộc tình tay ba giữa Hiệp - cô - Bình. Cô cầnbiết sự thật. Sau một tuần lặn lội cô đã tìm được anh. Anh vừa qua cơn hiểm nghèo. Thậtkhông tả xiết nỗi xúc động, vui mừng của anh khi được gặp Lan. Cô không nỡ đập tanniềm hạnh phúc của anh. Anh vẫn không hề biết gì về chuyện cô đã có chồng. Em biếtkhông, chính thằng Bình, cái thằng con nhà Trùm Khoát, học cùng lớp với anh, đã tố giácanh với bọn mật thám. Cuộc vây bắt ở lớp học là do nó chỉ điểm. Chính nó đã bỏ truyềnđơn vào cặp của anh. Những tờ truyền đơn ấy anh đã đi rải hết từ đêm. Nó nhặt lại rồinhét vào cặp sách của anh. Anh không ngờ.... Choáng váng cả người, Lan đau đớn vôcùng. ... Lại cũng chính nó đã mua chuộc bọn mật thám để bọn chúng đánh chết anh.Nhưng tụi đao phủ chỉ tra tấn anh tàn nhẫn đến mức phải chở đi nhà thương Phủ Doãn. ởđó tổ chức của ta đã cứu được anh ra vùng tự do. Sau khi lành vết thương, anh được trêncử đi học một khoá huấn luyện ở Côn Minh, Trung Quốc mất ba năm. Vì bí mật quân sựanh không được phép liên lạc với gia đình.... Bàng hoàng trước sự thật nghiệt ngã, ngayđêm đó, Lan lặng lẽ bỏ về sau khi để lại một bức thư trình bày mọi việc và ngàn lần xinanh tha thứ.....Em không còn xứng đáng với anh. Em đã trở thành vợ một tên phản bội, chỉ điểm, vợcủa kẻ thù của anh và giờ đây cũng chính là kẻ thù của em. Em chẳng còn mặt mũi nàođể nhìn lại nguời em yêu dấu, người mà em tôn thờ. Hãy coi như em ...