Danh mục

Hẹn em kiếp sau P1

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 237.48 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Xe vừa qua khỏi địa phận tỉnh Kompong Thom thì hầu như người nào trênxe cũng ngủ say. Tài xế Thạch An, người Cambốt nhưng nói tiếng Việt khá rành, lên tiếng hỏi: - Có vị nào cần ngừng lại nghỉ ngơi không? Chẳng nghe ai đáp, Thạch An chép miệng: - Ngủ gì mà mau vậy, mới lên xe đây mà... Sở dĩ Thạch An hỏi vậy là bởi phía trước cách chừng hai chục cây số sẽ có một trạm đổ xăng, có thể tranh thủ nghỉ ngơi rồi mới đi tiếp về Siêm Riệp. Mười lăm phút...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn em kiếp sau P1Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU PHẦN 1 HẸN EM KIẾP SAU 1.Chuyến xe oan nghiệt X e vừa qua khỏi địa phận tỉnh Kompong Thom thì hầu như người nào trênxe cũng ngủ say. Tài xế Thạch An, người Cambốt nhưng nói tiếng Việt khárành, lên tiếng hỏi: - Có vị nào cần ngừng lại nghỉ ngơi không? Chẳng nghe ai đáp, Thạch An chép miệng: - Ngủ gì mà mau vậy, mới lên xe đây mà... Sở dĩ Thạch An hỏi vậy là bởi phía trước cách chừng hai chục cây số sẽ cómột trạm đổ xăng, có thể tranh thủ nghỉ ngơi rồi mới đi tiếp về Siêm Riệp. Mười lăm phút sau, dẫu không được ai trả lời nhưng Thạch An vẫn cho xetấp vào một góc trạm xăng, rồi lên tiếng lần nữa: - Ai có đi vệ sinh hay xuống thư giãn một chút thì cứ xuống, có lẽ ta nghỉkhoảng nửa giờ, đợi trời sáng sáng một chút mới đi cho an toàn bởi đoạn đườngphía trước hơi xấu. Anh ta đứng lên đưa tay bật đèn sáng và quay lại nhìn một lượt theo thóiquen trước khi rời xe. - Ủa? Anh ta kêu lên một tiếng lớn khiến cho mấy nhân viên của trạm xăng đangngủ gà ngủ gật bên dưới cũng phải giật mình, hỏi vọng lên: - Chuyện gì vậy? Thạch An la lớn: - Sao khách trên xe đâu hết rồi? Mấy nhân viên cây xăng cười rộ lên: - Khách trên xe anh mà hỏi tụi tui? Trời đất!www.vuilen.com 1Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU Tuy nói vậy nhưng vài người cũng mở cửa xe bước lên xem. Lúc đó họ mớisững sờ: - Mà người đâu hết rồi? Bộ bữa nay dư xăng sao anh chạy xe không tới đâyvậy Thạch An? Thạch An ngơ ngác: - Tui chở đầy xe mà! Nhưng sao lại... Cũng không thấy lơ xe Danh Nơ đâu, Thạch An càng sợ: - Làm sao có chuyện kỳ vầy nè? Các người kia vẫn cười chọc Thạch An: - Thạch An bữa nay sảng rồi! Xách xe không chạy mà hỏi người thì kiếmđâu ra? Thạch An quả quyết: - Tui rời tiệm cơm ở chợ Kompong Thom lúc chín giờ, khi ấy tui còn đếmlại cho đủ số người rồi mới đi mà. Đâu lẽ nào... Anh ta ngơ ngác như người từ trên trời rơi xuống. Trong đời lái xe hơn sáunăm nghề, chưa bao giờ Thạch An gặp trường hợp này. Không tin vào mắt mình, Thạch An đích thân bước dọc theo đường giữa xe,kiểm tra từng hàng ghế cho tới hàng cuối cùng. Các hàng ghế hoàn toàn trống,nhưng hành lý thì còn nguyên. Một người dưới trạm xăng nói: - Hay là anh mơ ngủ rồi lên xe chạy mà bỏ hành khách lại hết ở trạm trướcrồi? Vậy thì chạy trở lại đón người ta đi, chớ giữa khuya này họ lấy xe khác đâumà đi. Dẫu không tin là mình đãng trí đến như vậy, nhưng cuối cùng Thạch Ancũng đành phải làm như vậy. Anh quay đầu xe, vừa chạy được vài trăm thướcthì chợt nghe có tiếng nói phía sau lưng: - Ủa, sao anh chạy trở lại đường cũ? Đang cho xe lăn bánh ngon trớn, Thạch An thắng gấp ngay giữa đường,quay lại ngay và... điếng hồn, bởi trên xe lúc ấy có đầy đủ hành khách! Không tin được hình ảnh trước mắt, Thạch An đứng lên hỏi lớn: - Nãy giờ quý vị ở đâu vậy?www.vuilen.com 2Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU Một hành khách ngồi băng ghế trước ngơ ngác: - Bác tài hỏi kỳ vậy? Tụi tui ở trên xe này chớ đâu! - Nhưng vừa rồi ở trạm xăng tui kiểm tra thì đâu thấy ai? Mọi người cười rộ lên: - Bữa nay bác tài bị mơ ngủ rồi! Thảo nào bác mới quay đầu xe lại phảikhông? Thạch An hoang mang đầu óc, chưa biết phải nói gì thì một giọng nói nhẹnhàng của một cô gái cất lên: - Mấy người chưa vợ đôi khi còn bất thường hơn là người già nữa! Thạch An đã chở đoàn khách này từ Sài Gòn qua Nam Vang, rồi từ NamVang lên đây suốt hai ngày rồi, nên Thạch An nhớ rõ từng người khách một. Kểcả chỗ ngồi của vị khách nữ này cũng không đúng, đó là của một bà cụ. ThạchAn ngập ngừng hỏi: - Hồi tối này cô ngồi đâu? Cô gái choàng chiếc khăn trùm gần kín khuôn mặt, giờ bỗng lột khăn ra,nhìn Thạch An cười: - Anh không nhớ em sao? Thạch An thảng thốt kêu lên: - Mỹ Lệ! Sao em ở đây? Cô gái choàng lại khăn, vẫn cười: - Em đã lên xe ngay từ bến Sài Gòn, có lẽ do em lúc nào cũng choàng khănnên anh nhận không ra chớ em thì đã theo dõi anh từ đầu. Thạch An không thể nào ngờ được, anh vẫn thắc mắc: - Nhưng... chỗ em ngồi đâu phải ở đây? - Đúng rồi! Tối qua em ngồi tít đằng sau, hồi nãy em mới thương lượng vàđược người ngồi ở đây đổi chỗ. Nhưng sao anh lẩm cẩm vậy? - Sao? Anh lẩm cẩm gì? - Thì không thấy hành khách trên xe trong khi họ ngồi đông đủ cả!www.vuilen.com 3Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU Thạch An vẫn quả quyết: - Anh không thể nhìn lầm ...

Tài liệu được xem nhiều: