Thông tin tài liệu:
Một thời gian sau...Thạch An đã trở về được nhà sau đúng một tuần sống trôi dạt cùng những người nhập cư trên Biển Hồ. Việc đầu tiên của Thạch An là ghé lại Kompong Thom để hỏi thăm tin tức về chiếc xe. Người nơi đó xác nhận: - Cách đây khoảng chục ngày có một chiếc xe chở khách bất thần lao xuống sông, nghe nói có một số người nhảy ra khỏi và sống sót, còn lại đa số đều chết theo xe. Nhưng mới hôm qua, khi người ta trục được chiếc xe lên thì không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn em kiếp sau P2Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU PHẦN 2 2.Cô gái bị đem bán M ột thời gian sau... Thạch An đã trở về được nhà sau đúng một tuần sống trôi dạt cùng nhữngngười nhập cư trên Biển Hồ. Việc đầu tiên của Thạch An là ghé lại KompongThom để hỏi thăm tin tức về chiếc xe. Người nơi đó xác nhận: - Cách đây khoảng chục ngày có một chiếc xe chở khách bất thần lao xuốngsông, nghe nói có một số người nhảy ra khỏi và sống sót, còn lại đa số đều chếttheo xe. Nhưng mới hôm qua, khi người ta trục được chiếc xe lên thì không tìmthấy cái xác nào trong đó! Nhớ lại hiện tượng mọi hành khách biến mất đêm hôm đó, Thạch An thảngthốt: - Hay đúng là họ đã biến mất trước đó? Vả chăng Mỹ Lệ cũng đã xuống khỏixe rồi mà? Nhớ lại chiếc khăn choàng, Thạch An reo lên: - Phải rồi, tục choàng khăn ở xứ Chùa Tháp này thì cô gái nào cũng giốngnhau cả. Có thể người chết không phải là Mỹ Lệ chăng? Với tâm trạng nửa nghi nửa ngờ như thế, Thạch An trở về nhà. Cô vợ SamSam Sơ Ri của Thạch An vừa mừng lại vừa tức giận khi gặp lại mặt chồng: - Anh đi đâu mà biệt tăm biệt tích cả chục ngày nay vậy? Có phải đi theo connào ở Siêm Riệp không? Thạch An kể lại chuyện mình đã trải qua thì chẳng những không tin, mà tráilại Sam Sam Sơ Ri còn lồng lộn lên: - Đúng như vậy rồi! Anh nói xe bị tai nạn, vậy sao người đi chung với anhtrở về đây an toàn ngay sau hôm đó, có nghe họ nói xe bị tai nạn gì đâu! Thạch An cố cãi, nhưng khi Hiệp, cậu phụ lái xe cho anh xuất hiện thì mọiviệc đảo lộn hết. Anh ta thuật lại: - Khi anh ngủ thì em lái, nhưng sau đó em phát hiện trên xe không có hànhkhách, giống như trước đó anh đã gặp phải. Em ngừng xe lại tìm hoài khôngthấy anh, trong lúc đang loay hoay thì bỗng chiếc xe tự nhiên trôi từ từ, rồi tuộtwww.vuilen.com 14Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAUluôn xuống sông! Em ở lại đó nhờ người giúp trục chiếc xe lên nhưng khôngđược nên vội trở về đây báo tin. Không gặp anh em nghĩ chắc là anh đi đâu đó,chớ chắc chắn anh không có trong xe lúc nó rớt xuống sông. Sam Sam SơRi càng được nước làm căng thêm: - Anh tưởng lâu nay giấu kín rồi tui không biết hay sao? Anh và con đó... Cô ta nói tới đó chợt ngừng lại khi bà mẹ bước ra. Hình như bà ta nháy mắtra hiệu gì đó khiến cô nàng phải bỏ ngang cơn giận. Tuy nhiên vẫn còn ấm ức,nên cô quay vào nhà trong mà sắc mặt còn đằng đằng sát khí. Thạch An ngơngác: - Có chuyện gì vậy mẹ! Bà Kham Sô xua tay: - Ôi, đàn bà ghen bóng ghen gió đó mà! - Nhưng... chưa bao giờ SơRi lại có thái độ như hồi nãy! Con muốn biết làcon đã làm gì nên tội mà cô ấy đối với con tệ quá. Chuyện con vắng nhà vừa rồiđúng là con bị tai nạn mà. Tai nạn ấy cho tới giờ phút này con cũng chưa biếtthực hư ra sao nữa. Mẹ đã từng biết Biển Hồ chưa? Con đã bị trôi giạt ra đótrong mấy ngày qua! Bà Kham Sô nhìn sửng chàng rể: - Con nói đã ra tới Biển Hồ? - Dạ, con bị ngủ mê trên xe, đến khi tỉnh dậy thì thấy đang bị trôi trên BiểnHố, may mà gặp được người cứu. Bà chép miệng: - Con nói toàn chuyện gì đâu không, đến mẹ còn không tin nổi, nói gì conSơRi. Thạch An vò đầu bứt tóc: - Con có nói gì cũng chẳng ai tin, vậy ai muốn nghĩ gì cũng được! Anh bỏ ra ngoài khu vườn bên cạnh nhà, nơi có ngôi nhà mát mà thường khiThạch An vẫn ra đó ngồi mỗi khi cần thư giãn. Bà Kham Sô cũng hơi bực vớithái độ của chàng rể, nhưng chưa tiện nói ra. Bà bước ra cửa định đi chợ thì chợtcó một người từ bên kia đường bước qua, trông thấy bà người đó đã kêu lên: - Bà Kham Sô, tôi tìm bà từ hai hôm nay rồi!www.vuilen.com 15Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU Nhìn sửng người khách không mời, lúc đầu bà Kham Sô còn chưa nhận ra,nhưng sau đó bà hơi lúng túng: - Có phải cô là... là.... - Tôi là Sáu Đen ở Sài Gòn nè! Lúc ấy bà Kham Sô mới sững sờ: - Cô Sáu đây sao? Mà... mà sao cô tới đây? Bà Kham Sô có vẻ không tự nhiên, nhìn trước ngó sau rồi lôi tuột khách vàotrong nhà. Sáu Đen lên tiếng trước: - Có chuyện cấp bách nên tui phải tìm lên bà ngay, không tuân theo lời bàdặn, xin bà thông cảm. Bà Kham Sô hạ thấp giọng: - Có gì nói nhỏ nhỏ... Sáu Đen có lẽ quen ăn nói bổ bả nên vẫn giữ giọng điệu như trước đó: - Chuyện đó tui làm xong cả nửa năm nay rồi, tưởng là êm. Nào ngờ vừa rồicon Mỹ Lệ lại hiện về làm dữ lắm! Câu nói đó lọt ra bên ngoài, Thạch An nghe được, anh giật thót người, nhưngkịp kiềm chế, cố lắng tai nghe kỹ hơn... Bên trong nhà hình như bà Kham Sô không còn hạn chế lời nói của kháchđược, nên mặc cho Sáu Đen tiếp tục: - Con nhỏ đó thành ma rồi! Mà ngh ...