Thông tin tài liệu:
CLên:hoàng tỉnh lại, nhìn thấy Mỹ Hương và Hảo trước mặt, bà Dung kêu thét- Đừng hại tôi! Hảo hốt hoảng lên tiếng: - Má sao vậy, con và Mỹ Hương đây mà! Bà nhìn thẳng vào Mỹ Hương vừa xua tay lia lịa: - Cô... cô này mới vừa ở đây... Mỹ Hương phải lên tiếng ngay: - Con chờ anh Hảo tỉnh lại ở nhà con thì đúng vào giờ cơm, ba má con bắt phải ăn rồi mới được đi. Ăn cơm xong là tụi con đi ngay, mới vừa về tới đây thì nghe chị Hai...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn em kiếp sau P4Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU PHẦN 4 2. Nỗi oan C hoàng tỉnh lại, nhìn thấy Mỹ Hương và Hảo trước mặt, bà Dung kêu thétLên: - Đừng hại tôi! Hảo hốt hoảng lên tiếng: - Má sao vậy, con và Mỹ Hương đây mà! Bà nhìn thẳng vào Mỹ Hương vừa xua tay lia lịa: - Cô... cô này mới vừa ở đây... Mỹ Hương phải lên tiếng ngay: - Con chờ anh Hảo tỉnh lại ở nhà con thì đúng vào giờ cơm, ba má con bắtphải ăn rồi mới được đi. Ăn cơm xong là tụi con đi ngay, mới vừa về tới đây thìnghe chị Hai Chanh nói má có khách tới thăm mà lại tiếp trên phòng anh Hảo,nên con mới chạy lên ngay và... thấy má đang nằm ngủ say! Bà Dung chưa tin hẳn nên bật ngồi dậy quay sang Hảo, hỏi bằng giọng sợsệt: - Đã có ai tìm con chưa? Hảo ngơ ngác: - Ai tìm đâu má? - Một cô gái... mà cô ấy lại giống... giống y như cô này. Nghe bà gọi mình là cô, Mỹ Hương kêu lên: - Bộ má không nhận con là con dâu sao! Má... Hảo cũng nói: - Sớm muộn gì thì Mỹ Hương cũng là dâu con của má rồi, má đừng... Bất chợt nhìn thấy chiếc vòng bạc trên cổ tay Hảo, bà kêu lên:www.vuilen.com 53Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU - Chiếc vòng ấy cũng giống hệch như chiếc này! Cô ta cũng có một chiếc... Hảo gắt lên: - Má nói cô nào? Bà Dung phải nói thật: - Có một cô gái đột nhập vô phòng con đây, cô đưa ra một chiếc vòng bạcgiống như chiếc này rồi hỏi má có biết không. Sao khi nghe má nói vừa nhìnthấy nó ở nhà anh chị sui gia thì cô ấy giận dữ, trừng mắt nhìn má rồi còn hămdọa sẽ giết hết người bên nhà... anh chị sui gia nữa! Mỹ Hương hốt hoảng: - Nguy rồi! Điều này có nghĩa là... Cô quay sang nói với Hảo: - Anh ở lại đây lo cho má, em phải chạy về nhà gấp. Cô phóng ra ngoài chạy như bị ma đuổi nhưng dẫu vậy khi về tới nơi thì mọiviệc đã quá trễ. Cả hai ông bà Giáo Thái đã nằm gục trong nhà. Miệng của haingười đều trào máu. Đúng ra trước cảnh như vậy thì Mỹ Hương phải gào khóc và tức tốc báođộng để gọi người cấp cứu. Đằng này cô lại lặng lẽ bỏ đi và biến mất ở khu nhàmồ dòng họ Henri Phạm ngay trong khuôn viên nhà ông Giáo Thái. Nửa giờ sau Hảo cũng có mặt. Anh không thể yên tâm để Mỹ Hương đi mộtmình nên vụt chạy theo. Khi vào nhà anh chẳng còn nhìn thấy cảnh tượng màMỹ Hương mới thấy, có nghĩa cả hai ông bà Giáo Thái đã không còn nằm ở đónữa. Chỉ còn lại hiện trường mấy vết máu... Chưa biết chuyện gì đã xảy ra, Hảo cố tìm kiếm khắp nhà, nhưng chẳng hềthấy bóng dáng ông bà Giáo đâu. Chợt nhìn thấy một chiếc khăn tay màu xanhnằm trên vạc cỏ, Hảo giật mình kêu lên: - Cái này của Mỹ Hương mà? Anh nhặt lên và tự dưng hướng mắt về phía cuối khu vườn. Linh tính báocho Hảo biết có điều gì ở nơi đó... Bước một cách dè dặt về phía đó, Hảo phát hiện ra một dãy nhà xây kiên cốđã cũ, nhưng hình như không phải để ở, mà Ià... nhà mồ. Quả đúng như vậy, khinhìn thấy dòng chữ trên tấm biển “Mộ phần nhà họ Henri Phạm” thì Hảo kêulên:www.vuilen.com 54Tác Giả: Người Khăn Trắng HẸN EM KIẾP SAU - Đây là nơi chôn cất dòng họ của Mỹ Hương! Tò mò, Hảo không ngại khi bước thẳng vào bên trong nhà mồ và giật mìnhkhi nhìn thấy chỉ có hai ngôi mộ xây bằng loại đá gì đó ánh lên màu đỏ phảnchiếu ánh ngọn đèn le lói trên tường đến chói mắt. Điều gây ngạc nhiên nhất đối với Hảo là cả một ngôi nhà mồ to lớn có thểchứa cả vài chục ngôi mộ mà chỉ trơ trọi có hai mộ phần. Phải chăng là nơi chôncất hai người đức cao vọng trọng nhất của dòng họ? Suy đoán không bằng đến gần xem tnực tế, Hảo bước tới phía trước hai ngôimộ và giật mình khi nhìn thấy hai mộ bia rất giống nhau từ hình thức cho tới tênhọ người chết. Mộ bên trái mang tên Mỹ Hạnh còn mộ bên phải là Mỹ Hương. - Sao lại là... Mỹ Hương? Hảo kêu lên kinh ngạc rồi đứng thừ người ra. Một luồng khí lạnh đang chạydọc theo sóng lưng anh, càng lúc càng lạnh hơn khiến Hảo bắt rùng mình. - Trời ơi, chẳng lẽ... Anh cố đọc kỹ dòng chữ ghi ngày tháng năm sinh và một lần nữa kêu lên: - Đúng là cô ấy! Sinh ngày 15.03.1951 và chết ngày l8.06.1971 tức mới chếtchưa đầy hai năm, lúc mới vừa tròn hai mươi tuổi! Hảo nhẩm tính và gần bị choáng, vừa lúc anh đọc thêm mộ bia kế bên củangười tên Mỹ Hạnh. Cô này sinh ngày 15.03.195l và cũng chết ngày l8.06.197ly như của Mỹ Hương. - Họ cùng sinh và cùng chết một ngày! Vậy là... hai chị em song sinh! Hảo rùng mình một lần nữa khi nhớ tới việc sáng nay anh đã trao đổi nụ hônđầu tiên với Mỹ Hương tại khu vườn nhà này! Khi ấy chính Mỹ Hương đã hỏianh một câu mà đúng ra nếu anh tỉnh táo, không bị chìm trong mê muội thì đãhiểu ngay ý ngh ...