![Phân tích tư tưởng của nhân dân qua đoạn thơ: Những người vợ nhớ chồng… Những cuộc đời đã hóa sông núi ta trong Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm](https://timtailieu.net/upload/document/136415/phan-tich-tu-tuong-cua-nhan-dan-qua-doan-tho-039-039-nhung-nguoi-vo-nho-chong-nhung-cuoc-doi-da-hoa-song-nui-ta-039-039-trong-dat-nuoc-cua-nguyen-khoa-136415.jpg)
Hẹn em ngày đó
Số trang: 5
Loại file: pdf
Dung lượng: 203.30 KB
Lượt xem: 9
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Hạnh phúc với anh là thấy em cười mỗi thoáng hạnh phúc, thấy em khóc trên bờ vai anh mỗi lúc em buồn và gọi tên anh trong những giấc mơ.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn em ngày đóHẹn em ngày đóHạnh phúc với anh là thấy em cười mỗi thoáng hạnh phúc, thấy emkhóc trên bờ vai anh mỗi lúc em buồn và gọi tên anh trong những giấcmơ. Em vẫn thế, vẫn là cô gái của ngày xưa, của những mùa lá rụngửng vàng gốc bàng, trắng xoá một màu xưa, ngút hương phả trong giócuốn. Em vẫn là cô gái của mà anh vẫn riêng dành tình cảm, nó sẽ vẫnđẹp như lúc ban đầu nếu sau này em không yếu lòng dành tình cảm chiahai, san sẻ yêu thương, đánh mất anh trong những cuộc vui, vòng taycủa một ai đó không phải là anh. ***Em không đủ dũng cảm để giữ lấy tình yêu ấy, theo đuổi tình yêu vì hạnhphúc của hai ta. Hay bởi anh vô tình buông tay em trong hành trình dài rộngphía trước của hai đứa. Em yêu anh hay chỉ yêu thứ tình cảm được nhận từanh, cũng không còn quá quan trọng, bởi con đường phía trước đủ rộng vàdài để em hiểu hết ý nghĩa của thương yêu - dù với bất kì ai chăng nữa. Anhkhông níu kéo, bởi biết cố giữ lấy em bên cạnh càng làm em rời xa anh,thêm đau khổ cho cả hai. Con đường tình yêu không đủ rộng dài để ta sánhbước cùng nhau trên hành trình kiếm tìm chốn bình yên, tìm cho nhau chỗdựa tinh thần mỗi khi ai đó sao nhãng đi vì những điều không cần thiết chonhau.Con đường ấy, nơi ta vẫn tay trong tay cùng dạo bước trong những chiều gióthổi, những chiều lang thang giữa những phố đông người. Trong cơn gió vôthức, em hồn nhiên tươi cười, vui đùa như tính cách trẻ con của em, véo tayanh như nhắc nhở: Anh là của riêng em.Trong cảm thức bất chợt, anh tỉnh giấc mộng. Bởi em đã từ biệt anh-ngườivẫn đưa đón em mỗi chiều thênh thang, mỗi ngày mưa ta trú tạm trongnhững mảnh tường gạch đỏ vụn lở. Những chiều xưa cũ cứ cựa quậy đánhthức con tim yêu, như gợi nhắc lại trong anh những kỉ niệm nhạt nhoà theonhững năm tháng vắng em, trong mỗi khoảng trời chúng ta có mặt. Em giờkhông còn là của em ngày xưa đó.Em ngược đường, ngược nắng để yêu anhNgược phố tan tầm, ngược chiều gió thổiNgược lòng mình tìm về nông nổiLãng du đi vô định cánh chim trời.Những dòng tin nhắn rồi cũng thôi vụng về nhắc nhớ, inh ỏi, thôi vỗ về, hôhoán cho những chiều mưa rả rích, lạnh lòng trong những cuộc nhớ khôngtên. Rồi em cũng quên đi những tin nhắn mang tên anh, em cũng thôi khờkhạo bảo anh sao lâu trả lời tin nhắn như vậy? Phải chăng em sợ phải chờđợi, phải trông ngóng hoài trong khi em vẫn cứ lăm lăm trong tay nhữngphím điện thoại để hồi âm với anh những yêu thương nhanh nhất có thể. Cònanh vẫn cứ tỏ ra vô tâm, vẫn lạnh lùng trong vô cớ tin nhắn ngắt quãng,dường như đó đã trở thành một thói quen như đã ăn sâu trong anh.Anh muốn em đợi anh trong những phút anh cần em đợi chờ, và như níu kéoem trong những phút giây tin nhắn không còn gì để nói, đôi lúc lại chỉ là làmcho tròn nghĩa vụ của một người thương: Uhm! Anh chúc em ngủ ngon,Anh nhớ em nhiều, Anh yêu gâu con của anh nhất,... Phải chăng tin nhắntrong anh, trong em đã dần nhạt phai vi những đợi chờ lâu lắm những chiaxa? Em không còn đủ thì giờ cũng như lòng kiên nhẫn để trả lời những yêuthương vỡ lỡ, những thương yêu mỗi tối anh mù đầu vì những chuyệnkhông đâu. Có lẽ là như vậy?Em giờ còn chút gì để nhớ, để níu kéo những hạnh phúc bên anh khi hìnhdung khác đã chiếm lấy trái tim không thuộc về anh?Hôm nay, anh một mình bơ vơ trên con đường ấy, vẫn ngược chiều gió thổi,lạc lõng giữa phố không mùa kiếm tìm một một hình dung mới không phảilà em. Như để gợi nhớ lại những kỉ niệm xưa cũ của một thời ta đã sống vìnhững đam mê, những cuộc đời vì nhau.Em trở về với đúng nghĩa trái tim em. Em rồi cũng trở về với người thươngthật sự, về với yêu thương sâu đậm, với niềm vui tròn đầy, viên mãn, về vớingười mình không dành tình cảm chia hai. Và anh cũng nên quên em đi, góighém những kỉ niệm bạc màu đi để tìm đến với hạnh phúc không em. Vậycòn lí do gì để em ở bên cạnh anh mỗi ngày, còn gì cho nhau khi thói quenkhông được duy trì đều đặn, cảm xúc thôi thúc ép, cồn cào?Em rời xa anh như chính cuộc đời anh không rõ, cuộc đời em hé mở nhữngthương yêu vồ vập, muốn dấn tới nhưng không có nơi anh. Anh và em cầncho nhau những lối đi riêng, cho nhau những khoảng trời mà ở đó chúng talà của riêng một ai kia, là cuộc sống mang tên: Lời cuối cho hạnh phúc đíchthực.----------Rồi một ngày nào đó, hành trình của mỗi đứa mỏi mệt, chúng ta sẽ ngồilại với nhau và mỉm cười mãn nguyện với hạnh phúc riêng mình.Hẹn em ngày đó.... ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hẹn em ngày đóHẹn em ngày đóHạnh phúc với anh là thấy em cười mỗi thoáng hạnh phúc, thấy emkhóc trên bờ vai anh mỗi lúc em buồn và gọi tên anh trong những giấcmơ. Em vẫn thế, vẫn là cô gái của ngày xưa, của những mùa lá rụngửng vàng gốc bàng, trắng xoá một màu xưa, ngút hương phả trong giócuốn. Em vẫn là cô gái của mà anh vẫn riêng dành tình cảm, nó sẽ vẫnđẹp như lúc ban đầu nếu sau này em không yếu lòng dành tình cảm chiahai, san sẻ yêu thương, đánh mất anh trong những cuộc vui, vòng taycủa một ai đó không phải là anh. ***Em không đủ dũng cảm để giữ lấy tình yêu ấy, theo đuổi tình yêu vì hạnhphúc của hai ta. Hay bởi anh vô tình buông tay em trong hành trình dài rộngphía trước của hai đứa. Em yêu anh hay chỉ yêu thứ tình cảm được nhận từanh, cũng không còn quá quan trọng, bởi con đường phía trước đủ rộng vàdài để em hiểu hết ý nghĩa của thương yêu - dù với bất kì ai chăng nữa. Anhkhông níu kéo, bởi biết cố giữ lấy em bên cạnh càng làm em rời xa anh,thêm đau khổ cho cả hai. Con đường tình yêu không đủ rộng dài để ta sánhbước cùng nhau trên hành trình kiếm tìm chốn bình yên, tìm cho nhau chỗdựa tinh thần mỗi khi ai đó sao nhãng đi vì những điều không cần thiết chonhau.Con đường ấy, nơi ta vẫn tay trong tay cùng dạo bước trong những chiều gióthổi, những chiều lang thang giữa những phố đông người. Trong cơn gió vôthức, em hồn nhiên tươi cười, vui đùa như tính cách trẻ con của em, véo tayanh như nhắc nhở: Anh là của riêng em.Trong cảm thức bất chợt, anh tỉnh giấc mộng. Bởi em đã từ biệt anh-ngườivẫn đưa đón em mỗi chiều thênh thang, mỗi ngày mưa ta trú tạm trongnhững mảnh tường gạch đỏ vụn lở. Những chiều xưa cũ cứ cựa quậy đánhthức con tim yêu, như gợi nhắc lại trong anh những kỉ niệm nhạt nhoà theonhững năm tháng vắng em, trong mỗi khoảng trời chúng ta có mặt. Em giờkhông còn là của em ngày xưa đó.Em ngược đường, ngược nắng để yêu anhNgược phố tan tầm, ngược chiều gió thổiNgược lòng mình tìm về nông nổiLãng du đi vô định cánh chim trời.Những dòng tin nhắn rồi cũng thôi vụng về nhắc nhớ, inh ỏi, thôi vỗ về, hôhoán cho những chiều mưa rả rích, lạnh lòng trong những cuộc nhớ khôngtên. Rồi em cũng quên đi những tin nhắn mang tên anh, em cũng thôi khờkhạo bảo anh sao lâu trả lời tin nhắn như vậy? Phải chăng em sợ phải chờđợi, phải trông ngóng hoài trong khi em vẫn cứ lăm lăm trong tay nhữngphím điện thoại để hồi âm với anh những yêu thương nhanh nhất có thể. Cònanh vẫn cứ tỏ ra vô tâm, vẫn lạnh lùng trong vô cớ tin nhắn ngắt quãng,dường như đó đã trở thành một thói quen như đã ăn sâu trong anh.Anh muốn em đợi anh trong những phút anh cần em đợi chờ, và như níu kéoem trong những phút giây tin nhắn không còn gì để nói, đôi lúc lại chỉ là làmcho tròn nghĩa vụ của một người thương: Uhm! Anh chúc em ngủ ngon,Anh nhớ em nhiều, Anh yêu gâu con của anh nhất,... Phải chăng tin nhắntrong anh, trong em đã dần nhạt phai vi những đợi chờ lâu lắm những chiaxa? Em không còn đủ thì giờ cũng như lòng kiên nhẫn để trả lời những yêuthương vỡ lỡ, những thương yêu mỗi tối anh mù đầu vì những chuyệnkhông đâu. Có lẽ là như vậy?Em giờ còn chút gì để nhớ, để níu kéo những hạnh phúc bên anh khi hìnhdung khác đã chiếm lấy trái tim không thuộc về anh?Hôm nay, anh một mình bơ vơ trên con đường ấy, vẫn ngược chiều gió thổi,lạc lõng giữa phố không mùa kiếm tìm một một hình dung mới không phảilà em. Như để gợi nhớ lại những kỉ niệm xưa cũ của một thời ta đã sống vìnhững đam mê, những cuộc đời vì nhau.Em trở về với đúng nghĩa trái tim em. Em rồi cũng trở về với người thươngthật sự, về với yêu thương sâu đậm, với niềm vui tròn đầy, viên mãn, về vớingười mình không dành tình cảm chia hai. Và anh cũng nên quên em đi, góighém những kỉ niệm bạc màu đi để tìm đến với hạnh phúc không em. Vậycòn lí do gì để em ở bên cạnh anh mỗi ngày, còn gì cho nhau khi thói quenkhông được duy trì đều đặn, cảm xúc thôi thúc ép, cồn cào?Em rời xa anh như chính cuộc đời anh không rõ, cuộc đời em hé mở nhữngthương yêu vồ vập, muốn dấn tới nhưng không có nơi anh. Anh và em cầncho nhau những lối đi riêng, cho nhau những khoảng trời mà ở đó chúng talà của riêng một ai kia, là cuộc sống mang tên: Lời cuối cho hạnh phúc đíchthực.----------Rồi một ngày nào đó, hành trình của mỗi đứa mỏi mệt, chúng ta sẽ ngồilại với nhau và mỉm cười mãn nguyện với hạnh phúc riêng mình.Hẹn em ngày đó.... ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Hẹn em ngày đó khái niệm thể loại đề tài nghiên cứu nghiên cứu khoa học ngôn ngữ học nghiên cứu ngoại ngữTài liệu liên quan:
-
Đề tài nghiên cứu khoa học: Kỹ năng quản lý thời gian của sinh viên trường Đại học Nội vụ Hà Nội
80 trang 1607 4 0 -
Đề cương môn: Dẫn luận ngôn ngữ học - PGS.TS Vũ Đức Nghiệu
11 trang 620 2 0 -
Tiểu luận: Phương pháp Nghiên cứu Khoa học trong kinh doanh
27 trang 509 0 0 -
57 trang 354 0 0
-
33 trang 345 0 0
-
Tiểu luận môn Phương Pháp Nghiên Cứu Khoa Học Thiên văn vô tuyến
105 trang 287 0 0 -
Phương pháp nghiên cứu trong kinh doanh
82 trang 280 0 0 -
95 trang 277 1 0
-
Đề tài Xây dựng hệ thống quản lý nhân sự đại học Dân Lập
46 trang 260 0 0 -
29 trang 239 0 0