Nhà tui không nuôi bò, chỉ có một bầy heo với một bầy trâu. Đứng trong nhà dòm ra thì chuồng trâu ở phía tay trái, chuồng heo ở phía tay mặt. Ở xứ này, mùa mưa là muỗi kêu như sáo thổi, trâu hay heo gì cũng phải giăng mùng cho nó ngủ. Đầu canh năm, bà nhà kêu tui thức dậy, mở chuồng lùa trâu ra ruộng cày.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Heo đi càyHeo đi càyNhà tui không nuôi bò, chỉ có một bầy heo với một bầy trâu. Đứng trong nhà dòmra thì chuồng trâu ở phía tay trái, chuồng heo ở phía tay mặt. Ở xứ này, mùa mưa làmuỗi kêu như sáo thổi, trâu hay heo gì cũng phải giăng mùng cho nó ngủ.Đầu canh năm, bà nhà kêu tui thức dậy, mở chuồng lùa trâu ra ruộng cày. Tui chỉđể ý một điều là lúc ngủ phải quay đầu vô vách để khi giật mình đứng lên, đi ngayra mở chuồng trâu phía tay trái, rồi lùa đi.Giống trâu ở nhà tui là giống trâu phồn rất to con và mạnh: vai ngang, bụng eothắt, mông to... Hôm đó, hừng đông, tui lùa hai con trâu phồn ra ruộng, gách áchcày. Nhưng không hiểu sao hai con trâu hôm ấy chúng lại cày hăng quá, bước đi àoào nhanh vô cùng. Khoảnh đất một mẫu tây, cặp trâu đã cày khoảng được gần mộtnửa thì mặt trời ló mọc. Cặp trâu bắt đầu đi chậm lại, tui cứ cầm cày, mặt ngóxuống đường cày, miệng la: Ví! Thá!..., tay thì quất roi tới tới. Nhưng lạ đời,chẳng những hai con trâu không chịu nghe ví, thá gì mà miệng cứ thở hồng hộc,bước đi lệch bệch...Cày thêm một lúc nữa, hai con nằm ì ra. Tui nổi giận đánh mỗi con một roi thậtmạnh. Nó la một tiếc éc. Đến chừng nhìn kỹ lại tui mới bật ngửa ra... Hồi khuya,vì vợ tui sửa lại cái chõng ngủ ngược đầu, trước khi đi ngủ tui quên để ý. Đếnchừng nghe bả kêu, ba sờ ba sết bật dậy, tui cứ đi ngay ra mà mở chuồng phía taytrái như hằng bữa. Ai ngờ mở lộn nhằm chuồng heo.Hố toCó một người, suốt ngày lang thang tìm cách lừa dối người khác để kiếm ăn. Mộthôm, anh ta lang thang đi qua một nhà đang có đám tang, anh ta mừng thầm: cóchỗ kiếm ăn rồi!Anh ta vào nhà đang có đám tang, chẳng chào hỏi ai, chẳng nói chẳng rằng, quỳbên quan tài rồi khóc. Mọi người không biết anh ta là ai, quan hệ thế nào với ngườichết. Anh ta vừa khóc vừa nói:- Mọi người không biết chứ, tôi và ông đây là bạn thân lắm đấy. Mới có mấy thángkhông gặp lại, vậy mà ông đã ra đi mãi mãi rồi, thật là bất hạnh. May sao, tình cờtôi có chút việc đi qua đây mới biết tin này, chẳng kịp mua vàng hương, lễ phẩmđến cúng lễ. Lòng thành thương ông, tôi khóc bày tỏ tình bằng hữu với nhau.Người nhà nghe anh ta nói, cảm động lắm, giữ anh ta lại ăn cơm uống rượu no say.Trên đường về nhà, anh ta gặp người bạn nghèo. Người bạn nghèo thấy anh ta nosay như vậy, hỏi:- Người anh em ơi, hôm nay ăn uống ở đâu mà no say vậy?Anh ta kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện vừa qua cho anh bạn nghèo nghe. Anhbạn nghèo nảy ra ý cũng làm theo như vậy. Hôm sau, anh ta tìm một nhà có đámma, làm như anh bạn hôm qua kể, khóc than thảm thiết. Người nhà tang chủ hỏianh ta về quan hệ với người chết. Anh vừa khóc vừa kể:- Người nằm đó là người thân thiết nhất của đời tôi. Hai chúng tôi đã từng ăn cùngmâm, ngủ cùng nhà, như hình với bóng.Anh ta chưa nói hết lời thì bị người nhà tang chủ đánh cho một trận nên thân. Sauhỏi ra mới biết, người chết là con dâu của gia đình này.