Danh mục

Hồ sơ ngày tận thế

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 248.73 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

1. - Giáo lý nhà Phật giải thích rất rõ thuyết luân hồi. Đôi dòng mà tôi mang máng nhớ là trước khi đầu thai, linh hồn được dẫn tới con sông và uống một gáo nước để tẩy bộ nhớ. Nhưng có thể, vì một lý do nào đó mà số ít file (bị xóa) vẫn tồn tại dưới dạng “âm bản” (alaya) để rồi tự nó phục hồi một cách sống động...2. Tôi là một nhà văn. Thì đã sao? Phải chân chính. Mà quan trọng nhất là chân chính với tác phẩm. Nghĩa là không viết tầm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hồ sơ ngày tận thế Hồ sơ ngày tận thế TRUYỆN NGẮN CỦA NHUỴ NGUYÊN 1. - Giáo lý nhà Phật giải thích rất rõ thuyết luân hồi. Đôi dòng mà tôi mang máng nhớlà trước khi đầu thai, linh hồn được dẫn tới con sông và uống một gáo nước để tẩy bộnhớ. Nhưng có thể, vì một lý do nào đó mà số ít file (bị xóa) vẫn tồn tại dưới dạng “âmbản” (alaya) để rồi tự nó phục hồi một cách sống động... 2. Tôi là một nhà văn. Thì đã sao? Phải chân chính. Mà quan trọng nhất là chân chính với tác phẩm. Nghĩa là khôngviết tầm phào và hơn thế, không ăn cắp ý tưởng, câu chữ của người khác. Còn tôi, nhữnggì mà bạn sẽ đọc dưới đây, hoàn toàn không phải của tôi, từ câu chữ đến ý tưởng. Nhưngtôi vẫn ký tên mình phía dưới. Vậy, tôi là một kẻ đạo văn. Câu hỏi: Tôi đạo văn của ai? Trả lời: Tôi đạo từ một giấc mơ. Mà không hẳn, tôi đạo từ Tàng Thức. Chẳng là, một đêm nằm ngủ, Tàng Thức tôi hồi sinh câu chuyện dưới đây. Chồmdậy, tôi toát lạnh mồ hôi bởi toàn bộ vẫn tinh khôi trong trí não. Cứ như vừa đọc xongmột mẩu chuyện mà khi đốt nó đi rồi, tất cả vẫn nguyên vẹn... kể cả dấu chấm dấu phẩy. Việc của tôi bây giờ: gọi một ly cà phê đậm, vừa nhấm nháp vừa gõ lại “giấc mơ”.Rồi, tôi sẽ send nó tới bạn. Ok. 3. Vài lời phi lộ: + Tôi không biết câu chuyện xảy ra ở nước nào, xin miễn. + Tôi không nghe chính xác tên của họ, xin miễn. + Họ sử dụng Anh ngữ; những gì nằm trong ngoặc kép mà chúng ta gọi là đối thoại,do tôi tự dịch chỉ cốt lấy nội dung nên rất sơ lược, thô thiển. + Tôi không rõ niên kỷ xảy ra sự kiện... Cô mặc bikini, khoác ngoài tấm vải mỏng, không vào thang máy mà leo cầu thang.Hun hút. Có thể là buổi sáng. Cô chọn cách này để thân hình thon thả ngần ngà được duytrì thay vì những bài thể dục rườm rà. Đến được phòng làm việc của anh, cô gõ cửa. Phảiđợi. Cô ngồi xuống xéo chân, khi đứng lên lại tiếp tục gõ cửa. Khá lâu. Anh bước từ tầngtrên xuống. - Anh thức dậy lúc mấy giờ? - Khoảng ba bốn giờ gì đó? Anh tới đỡ cô, xoay nắm đấm (cửa không khóa), đưa cô vào phòng, gần như dìu. - Anh thấy được gì? - Rất rõ - Nét mặt anh nghiêm trọng - Anh nghĩ phải tìm ra cách để theo dõi chínhxác quy luật chuyển động của vật thể lạ. - Nó đang cách trái đất bao nhiêu thời gian? Anh véo cằm, suy nghĩ. - Rất gần. Chúng ta đang tiến rất nhanh đến Ngày Tận Thế! - Vậy ra ông Giêsu đã nói đúng? - Cũng có thể... - Và chúng ta không còn cơ hội để ngăn chặn vật thể lạ? - Cũng có thể... Nhưng đây là bí mật quốc tế! Chuông reng, anh chạy tới vỗ lên đầu chiếc đồng hồ. Không nhìn cô, anh tiếp tụcmày mò với ống kính thiên văn tháo tung giữa bàn cùng hàng trăm linh kiện khác. 4. Thang máy đưa cô xuống tầng dưới. Cô cởi tấm vải mỏng trên mình, bước vàophòng tắm. Hòa nước ấm. Vòng tay ra phía sau, cô dễ dàng mở móc khóa, corset bungkhỏi vòm ngực căng. Cô vẫn soi mình trong chiếc gương lớn, chỉ hơi nghiêng mình đểcởi nốt chiếc quần lót màu xanh. Không hiểu sao, mỗi lần như vậy, cảm giác nhục dục cứnôn nao xao động, rứt ráy... Ngày Tận Thế ư? Nó sẽ vùi chôn tấm thân này. Tại sao anhkhông tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại để hưởng lạc thú trần gian, mà chúimắt vào mấy cái sáng chế “ngớ ngẩn” hòng nhìn cho được cái gọi là vật thể lạ sẽ đâm vàotrái đất. Cô hiểu anh. Hy vọng anh sẽ hoàn thành bản báo cáo một cách thuyết phục về vậtthể lạ đệ trình lên Thế Giới, tin đó là sự thật rồi cùng tìm cách lái nó đâm vào một hànhtinh khác. Hay Ngày Tận Thế đã điểm, anh biết, “đầu não” của Thế Giới đã biết, và nó là“bí mật quốc tế” nên... may mắn thay - hiếm hoi thay, cô được biết. Ngày Tận Thế, thì tất cả Con Người trên trái đất đều Tận Thế. Cô chỉ cần thực tại,với cơn thèm khát dục vọng trào sôi, như muốn nổ tung cái thân hình anh từng giày vòtrong quãng thời kỳ đầu chung sống... Cô “ơ...” lên; như [bật ra từ] tiềm thức chợt nhiênsống lại trong khoảnh khắc đỉnh cao khoái lạc đã từng. Ngón tay run run của cô trượt dầnxuống bụng dưới... cô chìm trong tiếng nước dội tràn trề, lênh láng. Phòng tắm ngùn ngụthơi. Cô thấy gì từ đôi mắt khép hờ mê muội? Một cặp. Ghép từ hai mảnh cuộc đời. Trần trụi. Lý gì cô lại mường tượng về chúng,giữa lúc chúng đang hành lạc. Mà chúng là ai? Con trai và con dâu của cô. Thước phimquay chậm trong đầu cô, cứ như trong tiền kiếp chúng hoàn toàn xa lạ với cô; và tại kiếpnày, con trai cô chỉ mượn thân xác cô để đầu thai, mượn cái để chui ra làm Người. Contrai cô cũng biết cha mẹ đích thực của nó là vô thủy vô chung trong chiều thời gian thămthẳm đếm ngược. Vòi nước ấm vẫn xối xuống mớp đầu “vết nứt”. Nó đưa cô vút thẳng lên thiên đàngcũng là khoảnh khắc nhấn chìm cô xuống dưới tầng sâu địa n ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: