Danh mục

Hoa Diên Vĩ

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 134.61 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (13 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lời mở Có một cây, không thân, chỉ là những cánh lá màu xanh thẳm, dài, mềm, không vươn thẳng đứng mà cong rũ. Từ giữa cánh lá, một đường gân như xương sống chạy dọc lên đến đỉnh lá. Đây là một họ địa lan. Cây phát triển trong môi trường im mát, thoáng khí, không chịu nổi ánh nắng mặt trời chói chang. Một hôm nào, người ta tình cờ phát hiện thấy từ trong gân lá, trức ra một túi nhỏ, khởi đầu là chóp nhọn, cứ thế, thời gian trôi, từ túi ấy lộ ra một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Diên Vĩ Hoa Diên VĩLời mởCó một cây, không thân, chỉ là những cánh lá màu xanh thẳm, dài, mềm, không vươnthẳng đứng mà cong rũ. Từ giữa cánh lá, một đường gân như xương sống chạy dọc lênđến đỉnh lá. Đây là một họ địa lan. Cây phát triển trong môi trường im mát, thoáng khí,không chịu nổi ánh nắng mặt trời chói chang.Một hôm nào, người ta tình cờ phát hiện thấy từ trong gân lá, trức ra một túi nhỏ, khởiđầu là chóp nhọn, cứ thế, thời gian trôi, từ túi ấy lộ ra một bông hoa, bé nhỏ, màu tim tím.Không ai ngờ rằng, sáng hôm sau, hoa nở xòe ra 3 cánh mà nửa cánh ngoài là vàng nhạtnửa cánh trong là nâu.Từ trung tâm của nhụy hoa lại khoe thêm 3 cánh nâu, xanh, uốncong, chồng lên, so le với 3 cánh dưới, tạo thành một mô típ độc đáo, đẹp lạ lùng. Ngườita gọi đó là hoa Diên vĩ.Sự phát hiện hoa là một bất ngờ. Tôi ngẩn người: Hoa đẹp quá!.Tôi thích thú theo dõi. Nhưng bạn ơi! Buổi chiều, hoàng hôn chưa xuống, tia nắng cuốingày vẫn còn. Vậy mà hoa đã rũ, chỉ còn lại là một dúm màu tím, vàng héo úa. Tôi buồnlắm.Vẻ đẹp mong manh quá! ngắn ngủi quá!Như hạnh phúc em đã dành cho tôi, chóng đến rồi chóng đi.Như tình yêu em dành cho tôi chỉ là khoảnh khắc rồi hư vô choáng ngợp:Ngày một lần rạng đôngRồi hoàng hôn bằng bẵngEm một lần yêu tôiRồi mai làm khách lạTim một lần rung chuôngRồi đứt giây vĩnh viễnTôi một lần hôn emRồi xa nhau mãi mãi…(Trần Dạ Lữ)1Long là cháu nội ba đời của Hoài Quốc công Võ Tánh.Hưng thích ngôi nhà của Long, tọa lạc trên đường Võ Tánh, nhìn thẳng, có thể thấy đượccầu Đông Ba.Đó là một đền thờ nhỏ nhưng có vườn rộng bát ngát, với những tàng cây tõa bóng mát,những cây vú sữa, cây đào, cây nhãn, khế, …xa xa nhìn đằng trước là đất ruộng thuộchương hỏa họ Võ.Thỉnh thoảng những chiều mùa hè Longvà các bạn thường rủ nhau rađá banh tại đây.Hưng thích những cây vú sữa trong vườn nhà Long.Mùa hè trời nóng bỏng, được leo lên một trong những cây vú sữa là điều tuyệt vời nhấtđối với Hưng.Những trái vú sữa treo lủng lẳng, ẩn nấp dưới những ngọn lá nhưng vẫn không che kínhết mình, nó phơi bày ra làn da bóng láng như có bôi một chút mỹ phẩm làm bóng da củanhững cô gái, trông hấp dẫn vô cùng. Khi Hưng bứt được trái vú sữa, Hưng gọi bạn:- Ê! Long vì răng lại đặt tên là vú sữa mi?- Vì hắn giống cái vú của mấy đứa con gái. Ê mi nhớ phải bóp nhẹ để khi nút, sữa mới ranhiều, ngọt lắm mi.Hưng cười hăng hắc:- Nghe mi nói hấp dẫn như rứa.Sau khi ăn trên cây cho đã, Hưng hái một số trái nữa. Sợ quăng xuống dể bị vỡ, Hưng thảxuống giếng nghe tõm. Long hỏi:- Răng mi không bỏ vào túi lại thả xuống giếng?- Bỏ vào túi sẽ vỡ, chảy sửa ướt quần mi.Long cười khúc kích:- Ừ hí!Hưng thích khu vườn này. Cứ mỗi chiều, Hưng thường lên nhà bạn, hai đứa ra ngoàivườn ngồi học cạnh thành giếng, thỉnh thoảng những trái đào rụng lộp bộp. Vui nhất là baLong, buổi trưa, trời nóng, ông ra tắm giếng. Ông cởi hết áo quần, phơi chim tồng ngồng,cứ thế ông dùng gàu múc nước giếng dội thoải mái.Phủ thờ nhà Long có hàng rào ngăn cách dãy nhà dành cho công chức, ở đó có sân rộngvà lối đi quanh các phòng. Một số giáo sư, công chức ở đây đã lâu ngày như thầy Vang,cô Phượng dạy trường Hàm Nghi, ông Năm, họa sĩ chồng cô Phượng, …Buổi tối, có khi Long rủ Hưng qua nhà thầy Vang xem các giáo sư chơi bài xì lác. Tại đócó Sương, cô bé giúp việc cho thầy Năm, duyên dáng xinh đẹp rất bắt mắt. Sương có máitóc mềm đen mượt vừa ngang vai. Khuôn mặt trắng ngần, làm nổi cặp mắt đen láy vớihàng lông mi cong, môi sương mọng đỏ gợi tình. Long lân la đến hỏi chuyện, ba lơn,bông đùa. Hưng biết là Long thích con bé này rồi, nên thường đi tránh để hai đứa tròchuyện thoải mái.Một lần, mãi xem chơi bài đến khuya, hai đứa ra về, đi ngang qua phòng nhà họa sĩ Năm,hai đứa đứng khựng lại. Mắt Hưng như đổ sao, dưới ánh sáng đèn mờ, không đóng cửasổ, chắc vì trời quá nóng, ông Năm và cô Phượng, hai người trần truồng như nhộng, quấnlấy nhau. Hai chân Hưng như ríu lại, không muốn rời.- Đi thôi mi ơi, coi chừng có người thấy tụi mình! Long thì thầm.Hai đứa rời nhà tập thể tiếc rẽ. Hưng nói nhỏ bên tai Long:- Tau khó chịu quá mi ơi!Tuổi thơ của Hưng trãi những tháng ngày ngọt đắng với những thèm khát vô cớ, nhữngbóng tối và ánh sáng đuổi bắt nhau trong từng giấc ngủ.Có những thời kì ở đó là sự nghịch ngợm cùng chúng bạn với những trò chơi, bất chấpnguy hiểm, xông xáo đạt kì được mục đích, thích thú được làm người thắng cuộc. Nhưngkhi đạt được rồi, chinh phục được rồi thì phát hiện ra rằng cũng chẳng có gì. Buồn, chán.Và rồi, những ngày ham hố học để quyết thi đỗ bằng diplome, rồi bằng tú tài bán. Tất cảnhư một thách thức cho cái tôi đầy hiếu thắng và nhất là nếu anh chưa thi đỗ thì chưa…chưa có bồ.Tuổi dậy thì với những mơ mộng, ước muốn dâng trào khó phân định được nguồn gốc,giải thích được nguyên nhân.Khi Hưng nhớ, nhớ người ấy một cách mơ hồ thì Hưng nghe đâu đây một sự thôi thúckhó định vị, xu ...

Tài liệu được xem nhiều: