Danh mục

Hoa Hồng Sớm Nở

Số trang: 181      Loại file: pdf      Dung lượng: 599.14 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sau hai lần bấm chuông, An Hạ hồi hộp đứng chờ. Cô thắc thỏm nhìn giàn hoa giấy màu tím vươn cao trên vòm cổng rồi nhón chân cố nhìn vào sân. Số nhà và cảnh vật nơi đây đúng như lời Diệp Trúc đã tả trong thư. Chắc Hạ không nhầm lẫn, nhưng lỡ cô bé đi đâu vắng hai ba ngày thì cô sẽ xoay trở ra sao giữa thành phố lạ không một người thân này. Trước khi đến đây, An Hạ đã viết thư cho Trúc biết. Lẽ ra cô phải chờ con bé hồi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Hồng Sớm NởHoa Hồng Sớm Nở Trần Thị Bảo Châu Hoa Hồng Sớm Nở Tác giả: Trần Thị Bảo Châu Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/181 http://motsach.infoHoa Hồng Sớm Nở Trần Thị Bảo Châu Chương 1 -Sau hai lần bấm chuông, An Hạ hồi hộp đứng chờ. Cô thắc thỏm nhìn giàn hoa giấy màu tímvươn cao trên vòm cổng rồi nhón chân cố nhìn vào sân. Số nhà và cảnh vật nơi đây đúng nhưlời Diệp Trúc đã tả trong thư. Chắc Hạ không nhầm lẫn, nhưng lỡ cô bé đi đâu vắng hai ba ngàythì cô sẽ xoay trở ra sao giữa thành phố lạ không một người thân này.Trước khi đến đây, An Hạ đã viết thư cho Trúc biết. Lẽ ra cô phải chờ con bé hồi âm, nhưng côđã không chờ được. Mọi việc xảy ra đến dồn dập, tàn nhẫn đến mức An Hạ phải đi ngay. Bâygiờ không biết còn điều bất hạnh nào đón chờ nữa đây.Đang lo lắng nghĩ suy, Hạ bỗng nghe tiếng mở cổng. Diệp Trúc ló đầu ra với ánh mắt đầy ngạcnhiên lẫn mừng rỡ.- Trời ơi! An Hạ! Vậy mà tao tưởng...Không nói hết câu, Trúc nhào ra ôm chầm lấy bạn, miệng tíu tít:- Đồ quỷ! Lên mà không báo để tao ra bến xe đónCử chỉ thân mật của Trúc làm Hạ thấy an tâm, cô ngập ngừng:- Chuyến đi này ngoài dự tính của tao, làm sao báo cho mày được.Trúc nhíu mày:- Có chuyện gì à?An Hạ cúi mặt làm thinh, Trúc khép cổng lại hất hàm:- Vào nhà rồi nói.Ngồi xuống salon, An Hạ bối rối mở lời:- Mày cho tao ở tạm vài ngày chứ?- Ôi trời! Chuyện này mày khỏi bận tâm. Từ lâu tao đã có ý đó mà, chỉ tại mày không nỡ xa nhàthôi. Bây giờ cứ ở đây với ta tới chừng nào cũng được. Nhưng tại sao mày lên đây đột ngột vậy?An Hạ bỗng rùng mình vì câu hỏi của Diệp Trúc, cô vén mấy lọn tóc loà xoà trước trán sangmột bên.- Tao giận ba mình không biết thương con... lúc nào cũng chỉ ăn nhậu...Giọng Trúc nhẹ tênh:- Bác trai lúc nào chả thế, sao bây giờ mày mới giận?Thấy Hạ im lặng, Trúc hỏi tiếp:Trang 2/181 http://motsach.infoHoa Hồng Sớm Nở Trần Thị Bảo Châu- Mấy hôm nay Tiến có về dưới không?Hạ yếu ớt:- Có...- Hy vọng mày không bỏ nhà vì hắn.An Hạ nói thật nhanh:- Tao đi vì muốn tìm một việc làm nuôi thân như đã viết trong thư cho mày trước đây. Một phầncũng vì không chịu nổi ba mình, chớ đâu phải vì Tiến.Diệp Trúc gật gù:- Tao tin mày, nghỉ chút đi, tao làm nước cho uống.An Hạ gượng cười, cô tựa lưng vào salon và nhắm mắt đón nhận cảm giác êm ái, dễ chịu đếnvới mình. Suốt cả buổi ngồi xe đò, với bao nhiêu lo lắng trong đầu, tới lúc này Hạ mới thấy nhẹnhõm.Ít ra An Hạ cũng có một chỗ ở để yên tâm đi kiếm việc làm. Chỉ cần có việc làm thôi, cô sẽ...Tiếng dép Diệp Trúc vang lên giúp Hạ thoát khỏi suy nghĩ mông lung. Con bé ngồi xuống giọngthân mật.- Uống đi nhỏ! Phải tập tự nhiên, thoải mái kiểu dân thành phố. Nếu cứ giữ vẻ rụt rè nhút nhátdưới quê thì không hoà nhập được đâu.Ly nước lạnh giúp Hạ tươi tỉnh, cô nói:- Có gì mày cứ bảo, dần dần tao cũng phải quen thôi. Cuộc sống ở đâu chắc cũng khắc nghiệtnhư nhau.Trúc nheo mắt:- Mày nói như đã từng lăn lộn với đời lắm không bằng. Đừng nghĩ cuộc đời như gia đình màynghe.An Hạ im lặng, nét mặt cô sa sầm xuống. Biết bạn phật ý, Trúc giả lả.- Tao đùa thôi. Cứ thong thả ít hôm tao sẽ tìm việc cho. Đừng lo cho mệt.- Nghe nói khó tìm việc lắm phải không?Diệp Trúc cao giọng:- Khó hay dễ tuỳ vào sự quen biết của mình. Mày sẽ làm cho ông anh bà con của tao.An Hạ nghe nhẹ nhõm cả người:- Mà làm gì vậy Trúc?Trúc nhún vai:Trang 3/181 http://motsach.infoHoa Hồng Sớm Nở Trần Thị Bảo Châu- Chưa biết, nhưng tao sẽ ra lệnh cho ảnh sắp xếp một công việc tương đối nhẹ nhàng cho mày.- Vậy chỗ anh mày sản xuất cái gì?- Linh kiện điện tử cho tivi, radio.Diệp Trúc nhìn bạn mỉm cười:- Nói thì nghe... oai vậy nhưng những linh kiện này không có gì ghê gớm đâu.Ánh mắt đầy tự tin của Trúc làm An Hạ yên lòng, nhưng cô vẫn nói:- Anh mày là người thế nào?Diệp Trúc hóm hỉnh:- Thế nào là sao? Mày muốn biết ảnh đẹp hay xấu, già hay trẻ hả?An Hạ vội lắc đầu:- Tao muốn hỏi tính tình ảnh kia.Diệp Trúc lém lỉnh:- Anh ta thì dễ thương hết sẩy rồi. Các cô nhân viên trong công ty mê ông chủ trẻ như điếu đổ.Coi chừng trái tim... tỉnh lẻ của mày đập lộn xộn khi làm việc dưới quyền ổng đó.Đập vào vai Trúc một cái, Hạ nói:- Quỷ sứ! Tao chưa dám nghĩ đến chuyện đó đâu. Bây giờ lo kiếm sống cái đã.Diệp Trúc cười:- Tình yêu kỳ cục lắm, cần gì phải nghĩ đến. Nó muố ...

Tài liệu được xem nhiều: