Danh mục

Hoa Hồng Trên Thảm Cỏ Hoang

Số trang: 128      Loại file: pdf      Dung lượng: 525.79 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tú Văn vừa xem xong tiểu thuyết "Hãy ngủ yên tình yêu" của nữ sĩ Quỳnh Dao. Cô thấy mình sao giống nhân vật chính tên Tử Lăng của bà ghê! Tuy không yêu Sở Liêm, người yêu của chị mình để lâm vào cuộc tình tay ba không lối thoát, nhưng hiện thời tâm trạng của cô và Tử Lăng giống hệt nhau. Đồng là đôi vịt trời xấu xí đầu thai vào một gia đình thiên nga vọng tộc. Mơ mộng, u buồn giữa đời thường để bị xem là gàn dở, vô tích sự trước mặt mọi...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Hồng Trên Thảm Cỏ HoangHoa Hồng Trên Thảm Cỏ Hoang Hạ Thu Hoa Hồng Trên Thảm Cỏ Hoang Tác giả: Hạ Thu Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/128 http://motsach.infoHoa Hồng Trên Thảm Cỏ Hoang Hạ Thu Chương 1 -Tú Văn vừa xem xong tiểu thuyết Hãy ngủ yên tình yêu của nữ sĩ Quỳnh Dao. Cô thấy mìnhsao giống nhân vật chính tên Tử Lăng của bà ghê!Tuy không yêu Sở Liêm, người yêu của chị mình để lâm vào cuộc tình tay ba không lối thoát,nhưng hiện thời tâm trạng của cô và Tử Lăng giống hệt nhau.Đồng là đôi vịt trời xấu xí đầu thai vào một gia đình thiên nga vọng tộc. Mơ mộng, u buồn giữađời thường để bị xem là gàn dở, vô tích sự trước mặt mọi người.Mẹ vừa mới nói cô là con ăn bám rồi vui vẻ khoác tay chị Linh Nhi ra Shop thời trang. Cha thìho xù xụ trên lầu, tối ngày chỉ biết ôm cái tivi và ống thuốc lào, chẳng bao giờ thèm quan tâmđến con cái, gia đình. Chắc ông nghĩ với mấy chục cây vàng của nội để lại kia, đủ để ông nuôimấy mẹ con cô suốt đời.Lật quyển nhật ký ra, Tú Văn không hiểu sao mình lại ganh tị với Tử Lăng, cô ta dù sao cũngsướng hơn mình. Bà Quỳnh Dao đã khéo chọn cho cô ta một Văn Phàm đẹp trai, nho nhã. Vừatừng trải vừa hiểu cô ta như vậy.Còn mình... chống tay lên cằm, hướng mắt qua ô cửa. Tú Văn thầm hỏi đến bao giờ mới đượcgiải thoát đây? Sao cô ước ao, thèm muốn được trở thành con én nhỏ giữa trời cao kia quá.Thong dong, tự tại theo ý của mình, chẳng bị ai bắt buộc.Cuối cùng rồi Tử Lăng kia cũng đạt thành sở nguyện. Sau bao sóng gió cuộc đời cô cũng tìmđược tình yêu hạnh phúc và sự nghiệp cho mình. Từ chú vịt trời đen đủi, vụt lột xác công chúathiên nga đẹp nhất bầu trời. Liều rồi mình có giống được Tử Lăng hay không?Chấm một dấu hỏi to vào giữa trang phật kí, Tú Văn tự cười mình. Lại lãng mạn phi thực tế nữarồi. Làm sao mà giống được? Cô quên Tử Lăng là nhân vật của Quỳnh Dao, chỉ có trong tiểuthuyết rồi ư?Trong đầu cô... cô chỉ là một con bé rất tầm thường giữa cuộc đời. Tương lai, sự nghiệp của côvẫn còn đang mịt mù trước mặt. Có phải tiểu thuyết đâu mà định sẵn được phần kết thật nhẹnhàng, đẹp lòng người đọc?Tú Văn à, đừng mơ mộng nữa, mãi mãi mày sẽ là con cú nhỏ bị nhốt trong lồng, rồi chết lặngthầm trong sự cô đơn chẳng người biết đến.Không!Tú Văn chợt hét lên, cô chẳng cam lòng đầu hàng số phận. Cô chợt muốn tìm gặp nữ sĩ QuỳnhDao, nhờ bà viết tiếng phần tiếp theo của cuộc đời mình. Như Tử Lăng kia vụt thoát kiếp vịttrời, làm thiên nga sải cách bay tìm về khung trời mình yêu thích. oOoKhông có bà Quỳnh Dao, không có một văn sĩ nổi tiếng nào ở gần đểy cậy nhờ, Tú Văn quyếtTrang 2/128 http://motsach.infoHoa Hồng Trên Thảm Cỏ Hoang Hạ Thuđịnh, tự cô sẽ viết tiếp cuộc đời mình. Bằng cách làm một cuộc phiên lưu vào cuộc sống.Sáng nay sau khi nghe mẹ dứt khoát lập trường, một hai nếu không theo ngành du lịnh của chịChi, thì phải học y làm bác sĩ. Tu Văn đã biết sẽ phãi làm gì để tự cứu lấy mình.Bác sĩ là một ngành cao quý. Tú Văn biết và tôn trọng nghề này lắm, nhưng tôn trọng và bộpchộp nông nổi Tú Văn hiểu mình không thể là bác sĩ. Không bỏ quên dao kéo trong bụng bệnhnhân, cô cũng giết họ chết bởi cho nhầm tên thuốc mất.Chờ cho bóng mẹ khuất xa xa cuối con đường, Tú Văn lập tức khoắc chiếc túi lên vai. Trèo quacửa sộ, men theo đường ống thông hơi, đu toòng teng như một chú thạch sùng, cô tụt dầnxuống đất.Có thể mở cửa rào, đường đường chính chính, ung dung bưới ra, nhưng Tú Văn không thíchthế. Trèo qua cửa sổ ở độ cao gần hai mươi mét như vậy, trong trạng thái lửng lơ, cô thấy thú vịhơn.Đã bảo trốn nhà đi, ít ra cũng cho mình chút cảm giác hồi hộp, căng thẳng chứ? Người đi đườngnhìn cô với vẻ lạ lùng lắm. Nhưng nhằm nhò gì, Tú Văn này không sơ đâu.Các túi vải nhẹ bỗng trên vai, Tú Văn bước thong dong qua lộ. Mắt hất cao, nhún nhẩy theo mỗibứa đi, cô thở thật sâu như lần đầu được thưởng thức không khí tự do ngoài trời vậy.- Coi cô ta kìa, bụi ghê chưa?- Trông cũng hay hay đó chứ?Có hai gã thanh niên đi ngược chiều, thấy Tú Văn vừa đi vừa ăn trái chuối chiên, quay nhìnnhau rồi gật đầu bàn tán. Họ nói to đến nỗi cô cũng có thể nghe. Nhung vẫn phớt lờ. Tú Vănkhông thèm quan tâm đến.Đây đâu phải lần đầu cô ra đường với cái quần Jean rách tua rua cho người ta bàn tán, xì xào?Đã lâu rồi, như trở thành phong cách, Tú Văn luôn thích mặc duy nhất loại quần Jean bạchphếch bó sát vào người và áo thun rộng thùng thình ...

Tài liệu được xem nhiều: