Dưới ánh đèn tranh tối tranh sáng, hiện ra một bóng người tóc xỏa ngang vai, hình thù quái dị, mặc một chiếc áo màu trắng.Đường Luân tay nắm chuôi gươm, thối lui một bước, sẵn sàng nghênh chiến.Cái thây ma kia bỗng nổi lên một tiếng cười rùng rợn, bước ra khỏi màn. Đường Luân toát mồ hôi lạnh, nạt :- Mi là ai?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 10 Phần 10Dưới ánh đèn tranh tối tranh sáng, hiện ra một bóng người tóc xỏa ngang vai,hình thù quái dị, mặc một chiếc áo màu trắng.Đường Luân tay nắm chuôi gươm, thối lui một bước, sẵn sàng nghênh chiến.Cái thây ma kia bỗng nổi lên một tiếng cười rùng rợn, bước ra khỏi màn. ĐườngLuân toát mồ hôi lạnh, nạt :- Mi là ai?Xác chết lanh lảnh trả lời :- Ta là ai? Ta là... là ma quỉ!Lúc bấy giờ ánh đèn lần lần sáng lên. Đường Luân nhìn kỹ thấy người trướcmặt mình là một thiếu nữ mặc áo màu trắng, nhưng gương mặt nhợt nhạt nhưxác chết.Đèn dần dần sáng thêm lên, thiếu nữ bỗng buông ra một chuỗi cười rùng rợn, gỡchiếc nạ xuống nhanh như chớp. Đường Luân giựt mình đánh thót. Thì ra đó làmột nữ lang xinh đẹp tuyệt vời...Nàng có hai đường mi cong vút, một sóng mũi dọc dừa nằm trên một khuôn mặttrái soan đều đặn. Nhưng đôi mắt của nàng thật lạnh lùng khôn tả. Đôi môi táimét đem đến cho nàng một vẻ đẹp lạnh lùng đanh đá, thoáng nhìn qua làm chongười ta lấy làm kính nể.Đường Luân liếc mắt nhìn trên mặt đất, thở phào một hơi nhẹ nhõm vì chàngnhìn thấy chiếc bóng của nữ lang kéo dài trên mặt đất.Thiếu nữ áo trắng dường như đọc thấu tâm tư của Đường Luân, ha hả cả cười :- Ma thì không có bóng, có bóng thì chẳng phải là ma, ha ha... ha ha ha...Đường Luân ngẩng đầu lên, im lìm lặng lẽ.Nữ lang đưa tay vén cao bức màn, nói với Đường Luân :- Này, mi xem!Đường Luân nhóng cổ nhìn vào, càng thêm hãi hùng kinh dị vì bên trong bày laliệt không biết bao nhiêu là bạc vàng, ngọc ngà châu báu...Thiếu nữ nhìn ánh mắt kinh dị của Đường Luân, buông ra một tiếng cười nhamhiểm, đoạn nói :- Hãy nhìn ta!Đường Luân quay sang nhìn thiếu nữ, thấy nàng đang tỏ ra một bộ điệu cực kỳkhiêu dâm quyến rũ. Nàng hỏi một câu đầy tình tứ :- Mi xem ta đẹp không?Cặp mắt lạnh lùng của nàng ngắm nhìn Đường Luân một cách khiêu khích. Tà áotrắng của nàng phất lên, bày ra phân nửa thể xác cực kỳ diễm lệ của nàng qualàn da trắng muốt.Hai bàn tay Đường Luân toát đầy mồ hôi lạnh. Chàng không ngờ cái vẻ đẹp tinhma quỉ quái của người thiếu nữ này lại quyến rũ con người đến thế.Thiếu nữ áo trắng từ từ tiến đến bên Đường Luân, nói một câu say sưa đầykhiêu khích :- Giữa cảnh đêm khuya canh vắng, ở một nơi tĩnh mịch như vậy, trước mắtngười có vô số tiền tài của cải, và một người đẹp tuyệt trần, ngươi có chắc có ýmuốn chiếm hữu phải chăng?Đường Luân thần sắc uy nghi, nạt :- Đứng lại!Thiếu nữ áo trắng không màng đến lời nói của Đường Luân, vẫn từ từ tiến tớibằng một cử chỉ cực kỳ quyến rũ. Nàng nói như rót vào tai của Đường Luân :- Bạc vàng và người đẹp ở đây hoàn toàn thuộc về mi, tại sao mi chẳng hưởng?Đường Luân bước xéo ra một bước, cau mày gắt gỏng :- Ta thường nghe yêu ma quỉ quái hay hiện hình thành người đẹp, và giả tạo bạcvàng để gạt gẩm người lương thiện.Thiếu nữ áo trắng đưa cánh tay trắng muốt của mình ra nói rằng :- Mi sợ? Mi hoài nghi? Mi sờ thử mà xem, đây có phải là xương thịt của ngườidương thế chăng?Đường Luân quắc mắt, nhìn chằm chặp vào thiếu nữ, nói :- Ta còn nghe người ta nói rằng, lũ tà ma quỉ quái đó có trăm phương ngàn kế,nhưng gặp kẻ đại trượng phu thì hoàn toàn vô công hiệu. Ta nay chẳng phải đạitrượng phu nhưng cũng dám xưng là một người sắt đá.Nói đoạn, nghiêm sắc mắt tuốt thanh Hỏa Long thần kiếm kê vào cánh tay ngọcngà kia. Thiếu nữ giựt mình, rút tay về thối lui mấy bước.Đôi mắt của nàng dán chặt vào Đường Luân, gương mặt từ từ đổi sang lạnhlùng đanh đá. Nàng cười sắt lạnh :- Hay cho con người sắt đá! Ba người ngoài kia có phải đều do mi giết?Đường Luân giựt mình, hậm hực :- Hừ! “người” à? Ta cứ ngỡ chúng là ma chứ?Thiếu nữ áo trắng lại cười, dịu giọng :- Người sắt đá thật có thủ đoạn giết người chẳng gớm tay. Trừ ra giết người, micó muốn ăn thịt người không?Đường Luân không rõ ngụ ý trong câu hỏi đó, nghiêm sắc mắt trả lời :- Ăn được cũng ăn.Thiếu nữ cười khanh khách, lẩm bẩm :- Mùi vị của thịt người ngon nhất trần gian. Không những ăn vào có nhiều chấtbổ, mà lại có thể diệt trừ nhân tính, phải không hử?Thiếu nữ lại cất giọng nói :- Cửu thiên ma âm của ta không thể làm cho mi tâm tư xao xuyến, mi thật là sắtđá.Bây giờ tìm cách diệt trừ nhân tính của mi, thì sẽ trở thành một nhân vật lý tưởngcủa Vô Hồn tông.Dứt lời, thiếu nữ áo trắng nhẹ nhàng lướt tới. Từ trong ống tay áo của nàng, cómột cánh tay nõn nà xinh đẹp thò ra chộp vào giữa ngực Đường Luân.Trong trí của chàng vùng nảy ra năm chữ Tiên hạ thủ vi cường, bất thình lình nạtlên một tiếng :- Đỡ!Tiếng đỡ chưa dứt thì lưỡi Hỏa Long thần kiếm bay tới rào rào như chớp giăng,sấm nổ, đâm một đường thật là độc ác vào dưới nách của đối phương.Chàng đinh ninh rằng chỉ một đòn thì có thể hạ người này, nào ngờ mũi gươmlại đâm vào bức màn vang lên một tiếng như xé lụa.Đường Luân giật mình, hoành thân trở bộ, róc ngược về sau lưng một kiếmnhanh như điện, đồng thời bay mình ra xa hơn một trượng, đứng trên một cỗquan tài s ...