Danh mục

Hỏa long thần kiếm - Phần 27

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 56.50 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tần Kiệt quắc mắt : - Ai bảo? Lệ Quân ngây thơ, thẳng thắng nói rằng : - Cha đã quên rồi ư? Khi còn dưới hang sâu, cha đã so một chưởng với người ấy. Tần Kiệt thở dài, ầm ừ nói : - Cha tuổi đã cao, lẽ tự nhiên không bằng bọn thanh niên tráng kiện. Nhưng rồi cũng có ngày cha tìm được Tiên chi thảo và Bá vương đảnh để uống, chừng ấy tất nhiên sức mạnh vô địch.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 27 Phần 27Tần Kiệt quắc mắt :- Ai bảo?Lệ Quân ngây thơ, thẳng thắng nói rằng :- Cha đã quên rồi ư? Khi còn dưới hang sâu, cha đã so một chưởng với người ấy.Tần Kiệt thở dài, ầm ừ nói :- Cha tuổi đã cao, lẽ tự nhiên không bằng bọn thanh niên tráng kiện. Nhưng rồi cũngcó ngày cha tìm được Tiên chi thảo và Bá vương đảnh để uống, chừng ấy tất nhiênsức mạnh vô địch.Đường Luân thoáng nghe ba chữ Bá vương đảnh trong lòng hồi hộp, lắng tai nghe rõtừng tiếng một.Đoạn chàng lại nghe Lệ Quân hỏi :- Tiên chi thảo và Bá vương đảnh là gì?Tần Kiệt trả lời thao thao bất tuyệt :- Tiên chi thảo là một loài cỏ sống lâu nhất, và như một vị thuốc quí báu nhất đời.Còn Bá vương đảnh là một thứ thuốc do bản môn Sum La Tử chế tạo.Nghe đâu uống viên thuốc này rồi, sức mạnh có thể cử nổi Thiết đảnh, nhu Bá vươngkhi xưa, vì vậy mà đặt tên là Bá vương đảnh.Sau này, không hiểu tại sao lại thất truyền đi, nghe nói rằng loại thuốc này càng đểlâu chừng nào dược lực càng mạnh chừng ấy...Chắc sư tổ có lưu truyền, cha mà tìm được một viên thì có thể nhờ đó mà tăng gia khílực, trở thành một người sức mạnh vô song trong thiên hạ.Tần Lệ Quân bỗng cắt ngang câu nói bằng một tiếng kêu :- Cha...Tần Kiệt ngắm nhìn cặp mắt sáng rực của con mình, Lệ Quân hỏi :- Mẹ là người xấu nết phải chăng?Tần Kiệt không trả lời nhưng Lệ Quân đã nói :- Cha ơi, con muốn có một người mẹ hiền lành, tốt như cha vậy.Tần Kiệt giựt mình, lâu lắm mới thở dài nói :- Mẹ chỉ có một người, làm sao tìm được một người mẹ thứ hai!Đường Luân không muốn nghe chuyện riêng của cha con người ta nữa, muốn trở vềthuyền của mình.Nào ngờ cúi đầu xuống thì hỡi ơi... chỗ đó là một cái vực sâu thăm thẳm, lúc lên thì dễmà lúc xuống thì thật là thiên nan, vạn nan.Đường Luân muốn phi thân nhảy xuống, nhưng sợ kinh động đến Tần Kiệt, đành phảinén lòng chờ đợi.Chợt nghe Lệ Quân hỏi :- Cha còn nhớ người Chưởng môn của Thiên Độc?Tần Kiệt khẽ giựt mình, Lệ Quân cười nói tiếp :- Người ấy đẹp hở cha?Tần Kiệt là người lớn tuổi, nghe giọng nói của con mình đã nghe thấy tâm trạng củangười thiếu nữ đang độ vào xuân.Ông ta ngắm nhìn thân hình nảy nở của Tần Lệ Quân, mười tám năm trời cách biệtvới người đời, ngày này con của mình đã thành nhân chi mỹ.Ông ta muốn quở trách con mình, nhưng biết Lệ Quân vẫn còn thơ ngây chỉ nói rằng :- Đẹp thì có ích chi? Con còn nhỏ, con chưa hiểu đời, biết bao nhiêu người chỉ có bộmặt đẹp, mà thật ra là một gã đàn ông đốn hèn, lòng dạ hôi tanh, thí dụ như...Nói đến đây, trong thâm tâm của ông dâng lên một nỗi niềm chua xót. Tần Kiệt muốnmang Kim Ngọc Kỳ Hương ra làm thí dụ, nhưng lại sợ Lệ Quân chất vấn đến việcmẹ nàng thành thử phải dừng nơi đây.Lâu lắm ông ta mới sờ lại những vết thẹo trên mặt mình rồi cất giọng :- Thí dụ như cha, hồi còn trẻ là một thanh niên trẻ đẹp, được người đời tặng cho biệthiệu Ngọc Diện Phan An, vậy mà chỉ mười năm sau, phải trở thành một người xấu xínhư thế này...Tần Lệ Quân nói :- Cha tuy xấu nhưng lòng cha tốt!Nghe lời khen ngợi của con, Tần Kiệt thở dài áo não, chợt ông ta giật phắt mình, vìông ta vừa phát giác một bóng mờ kéo dài trên mặt cát.Điều này chứng tỏ có một người ẩn nấp đâu đây?Đường Luân trong lúc sơ ý, không ngờ ánh mặt trời buổi ban mai đã tạo cho mình mộtchiếc bóng quái ác, tố cáo hành tung của mình.Tần Kiệt bất thần thét :- Người anh em kia, hãy chường mặt ra đây!Đường Luân biết tông tích của mình đã bại lộ, dầu có trốn tránh, cũng cầm bằng vôích nên ngang nhiên nhảy xổ ra.Tần Lệ Quân thấy chàng xuất hiện, rú lên một tiếng kinh hoàng, vì bây giờ ĐườngLuân đã ăn mặc theo một kẻ ngư phủ, trên đầu sùm sụp một chiếc nón mê.Vì vậy Lệ Quân nhìn không ra nhưng Ngọc Diện Phan An là một người lão luyệngiang hồ, đã biết ngay kẻ đó là người mình gặp dưới hang sâu.Tần Kiệt gằn giọng hỏi :- Ngươi có phải là người trong phái Thiên Độc?Hai chữ Thiên Độc làm cho Lệ Quân sửng sốt, Đường Luân biết Tần Kiệt đã nhìn ramình, ngoài miệng không trả lời vội, trong trí đang tìm kế thoát thân.Đường Luân vô tình mà lạc bước đến chỗ này, nhưng Tần Kiệt lại cho rằng chàng tacố tình theo đuổi Lệ Quân nên gay gắt nói :- Người trẻ tuổi kia, mi đừng có ý niệm tà dâm, ta là người luống tuổi, ta hiểu thấutâm can của mi.Nói rồi bất thần dựng hai bàn tay lên, tống ra hai chưởng bằng một thế võ Lực CựcHoa Sơn, đánh thẳng vào giữa mặt của Đường Luân.Bất ngờ, Đường Luân đang đứng cheo leo trên ghềnh đá, bị đòn Lực Cực Hoa Sơn tràntới, tầm áp lực to rộng làm cho chàng khó lòng trốn tránh.Tình thế bắt buộc Đường Luân bất đắc dĩ phải chuyển hết sức mạnh ra chọi lại.Vì chuyến đi này mục đích là để thám dọ Thiên La Nham, Đường Luân không muốngieo thù kết oán, nên chẳng dùng hết mười phần sức mạnh.Tuy vậy, kể từ ngày uống Bá Vương đảnh thì khí lực tăng gia, tuy chỉ dùng có sáuphần công lực, mà sức mạnh của hai người giáp nối vào nhau. Sau khi một tiếng“bốp” vang lên, Tần Kiệt gặp phải một t ...

Tài liệu được xem nhiều: