Danh mục

Hỏa long thần kiếm - Phần 52

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 60.00 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Gia nhập Hiệp Nghĩa tông mười mấy năm trường, ngày hôm nay Đường Luân mới thấy sư thúc mình trổ hết chân tài ra để cho chàng thưởng thức. Hơn hai mươi hiệp trôi qua trong bầu không khí nặng nề, u uất, trong gian phòng cơn gió dậy vì vèo, ngọn đèn cơ hồ tắt phụt và viện binh của bọn lâu la ở bên ngoài có lẽ đã được tăng cường nên khi Đường Luân liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, đã thấy lố nhố rất nhiều người đang giương mắt trông vào...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 52 Phần 52Gia nhập Hiệp Nghĩa tông mười mấy năm trường, ngày hôm nay Đường Luân mớithấy sư thúc mình trổ hết chân tài ra để cho chàng thưởng thức.Hơn hai mươi hiệp trôi qua trong bầu không khí nặng nề, u uất, trong gian phòng cơngió dậy vì vèo, ngọn đèn cơ hồ tắt phụt và viện binh của bọn lâu la ở bên ngoài có lẽđã được tăng cường nên khi Đường Luân liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, đã thấy lố nhố rấtnhiều người đang giương mắt trông vào.Trần Như Phong biết kéo dài chừng nào, càng bất lợi cho mình chừng nấy, vì vậy màbỗng nghe ông ta cất lên một tiếng hú thật dài, rồi thân hình ông ta vụt chạy nhanhthoăn thoắt chứ không đứng yên như ban nãy.Hiệp Nghĩa tông được danh vang làng võ là nhờ môn khinh công mà nổi tiếng. Mônkhinh công ấy bây giờ được Trần Như Phong biểu diễn một cách thần tình.Cao Yến thấy thân hình của lão già này nhanh như một vệt khói mờ chạy vòng chungquanh Cao Minh để rồi thỉnh thoảng thừa cơ tấn công những đòn quái dị.Cao Minh nằm trong tình thế bị bắt buộc phải trụ hình một chỗ để rồi tung ra bốnphương tám hướng những đường đao bén nhằm phá vỡ những thế công của Trần NhưPhong.Cuộc chiến đến bây giờ lại bước sang một giai đoạn khác, giai đoạn Trần Như Phongcông nhiều mà thủ ít, bắt được Cao Minh phải nằm trong cái thế công ít mà thủ nhiều.Đao qua kiếm lại, hai người lại giao chiến cùng nhau thêm hai mươi hiệp nữa, lúc bấygiờ Trần Như Phong gần như nổi cáu nên bao nhiêu công lực thảy đều tiết ra, dùngtoàn những thế võ độc đáo để tấn công đối thủ liên miên bất tuyệt.Cao Minh thấy đối thủ của mình nhanh như một con vượn tung tăng bay nhảy khắpnhà, thoạt đồng, thoạt tây, khi tả khi hữu, lúc trên lúc dưới, đòn lạ tuôn ra triền miênbất tuyệt, sẵn sàng tấn công những chỗ yếu của mình.Lần lần Cao Minh cảm thấy mình đang đi về thế thủ để rồi cuối cùng phải thua sútđối phương rõ rệt.Đường Ngũ Long đao không còn bén nhọn như trước nữa, hơi thở của chàng bắt đầumệt nhọc. Còn Trần Như Phong thì đôi mắt sáng ngời, thái độ hài hước của ông ngàythường bây giờ không còn nữa, mà thay vào bằng sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.Thanh Hỏa Long thần kiếm bay múa khắp gian phòng như một con hỏa long uốn khúc,ngoe nguẩy quấn chặc chung quanh mình của Cao Minh.Đang cơn hỗn chiến, bất thình lình Cao Yến thét lên một tiếng lóng lanh lảnh, sautiếng lóng đó Cao Minh liên tiếp sử dụng bảy thế liên hoàn chém vùn vụt ra bảyđường đao thật là khéo léo.Bảy đường đao này khí thế mạnh như bảy lưỡi búa, thi nhau giáng vào bảy đại huyệttrên mình Trần Như Phong làm cho đợt tấn công bất thình lình gặp phải trở ngại.Khi đường đao thứ bảy vù vù phạt ngang yết hầu, thì Trần Như Phong lanh lẹ xuốngmột cái Bán tọa tấn, vì vậy mà thân hình chiêu ông ta sụt xuống năm tất, nhường cholưỡi đao kinh hoàng kia lướt qua búi tóc của ông, trông thật vô cùng khủng khiếp.Cao Minh thật là lợi hại, thừa lúc đối phương đang kẹt trong cái Bán tọa tấn, thân hìnhchới với, hắn ta lập tức tung ra một đá thôi sơn. Ngọn đá này đi theo đường vòng cầu,ban đầu chiếu thẳng vào Đan điền để rồi lần lần tấn công những bộ phận từ Đanđiền trở lên chí huyệt Hoa Cái.Một đá mà uy hiếp chín đại huyệt trên mặt tiền của Trần Như Phong, một tay dàycông luyện tập, tưởng không thể nào thi triển được.Nằm trong tình trạng bất thường như thế, Trần Như Phong bất đắc dĩ phải liên tiếpxử một thế Thiết Bản Kiều, ngã ngửa người ra, nhường cho ngọn cước thôi sơn củađối phương bay vù ù qua.Gót giầy của Cao Minh lướt ngang một cách thần tốc, chỉ còn cách sống mũi của TrầnNhư Phong trong đường tơ kẽ tóc mà thôi.Trần Như Phong ngỡ là đối phương tiếp tục tấn công nên vừa cắn răng, xử một đònKim Ngư Vượt Lãng thì thân hình của Cao Minh mượn thế đá kinh hồn bắn vút rangoài song cửa sổ.Mặc dầu thân lâm trọng địa mà Đường Luân vẫn buông ra một chuỗi cười khoái trá,ngụ ý đầy mai mỉa. Chàng trao đổi với sư thúc của mình một nụ cười quái gở, ngầmkhen cho ông ta đã đắc thắng khải hoàn.Trần Như Phong trao cho Đường Luân một cái nhìn tinh quái, ngụ ý bảo chàng hãythừa cơ hội này mà thoát ra khỏi phòng.Vì vậy mà Trần Như Phong giả vờ thét :- Loài chuột nhắt, trốn chỗ nào cho thoát, để cho ta theo tặng cho mi một đòn ThiênPhong chưởng.Nói chưa dứt, ông ta chống gươm bào thành giường, bay mình ra phía cửa sổ, lén đưatay sẽ ngoắc Đường Luân, ra dấu bảo chàng đi theo.Thân hình của Trần Như Phong cất khỏi mặt đất, bay vù về phía cửa sổ bằng một tốcđộ cực nhanh không thể tả. Nào ngờ cách cửa sổ chừng năm thước có một chiếc bóngmờ từ bên trên rơi xuống, bộ điệu mạnh mẽ như Phi tướng quân từ trên trời rơi xuốngcản ngăn lối đi.Nhướng mắt nhìn lên, thấy đó chẳng phải ai xa lạ, chính là bà Cao Yến.Cao Yến chỉ trỗ ra một đòn khinh công mà cũng đủ làm cho Đường Luân và Trần NhưPhong giật mình kinh hãi.Bà ta buông tiếng cười kinh rợn :- Mi đừng mong lấy vải thưa che mắt thánh, muốn thoát khỏi nơi này, trừ khi mi là kẻba đầu sáu tay.Câu nói vừa dứt, bà ta tức khắc xuống một cái tấn chữ Đinh, đánh xả vào mặt củaTrần Như Phong một chưởng kinh hồn.Một luồng gió lạnh lốc lên, Trần Như Phong vừa dợm chống trả thì bên cạnh mìnhbay xéo ra một người. Chiếc bóng mờ đó vừa thoáng bay ngang trước mặt thì mộttiếng bùng kinh rợn vang lên.Thì ra đó là Đường Luân, chàng đã sử dụng một thế Phi Bằng Vạn Dặm, lướt tới đểđỡ đòn dùm cho Trần Như Phong và cũng để thử xem thực lực của Cao Yến.Hai bàn tay của hai đối thủ vừa va chạm vào nhau thì cả hai đều giựt mình vì rằng từlòng bàn tay của đối phương có một luồng sức mạnh tuôn ra thực là đáng khiếp.Cao Yến loạng choạng thối lui một bước, còn Đường Luân mượn sức của bà ta màlộn mèo một vòng giữa không trung rồi mới lấy được thăng bằng rơi xuống đất.Những tưởng rằng mình có thể yên lòng rơi xuống, nào ngờ gót chân của Đường Luânchỉ còn cách mặt đất chừng hai tấc thì một luồng sức mạnh ào ào tràn tới.Qúa kinh hoàng, Đường Luân vung cánh tay tả ra để bảo vệ tiền tâm còn cánh tay hữuthì thủ sẵn ...

Tài liệu được xem nhiều: