Danh mục

Hỏa long thần kiếm - Phần 53

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 60.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thấy sư thúc của mình lầm nguy, Đường Luân dùng vỏ kiếm tung ra một đòn Kim Cang kiếm pháp, uy hiếp vào hậu tâm của đối phương. Nào ngờ đòn của chàng chỉ tung ra một nửa thì Cao Yến lại dùng thế đá lạnh lùng ban nãy đá nghịch trở về phía sau. Đường Luân vừa nghe tiếng gió, thì mũi giầy của Cao Yến đã kề sát Uyển mạch của mình. Tuy gót chân của bà ta chưa chạm đến nhưng mà luồng sức mạnh đã tràn sang, làm cho cánh tay của chàng thình lình tê...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 53 Phần 53Thấy sư thúc của mình lầm nguy, Đường Luân dùng vỏ kiếm tung ra một đòn KimCang kiếm pháp, uy hiếp vào hậu tâm của đối phương. Nào ngờ đòn của chàng chỉtung ra một nửa thì Cao Yến lại dùng thế đá lạnh lùng ban nãy đá nghịch trở về phíasau.Đường Luân vừa nghe tiếng gió, thì mũi giầy của Cao Yến đã kề sát Uyển mạch củamình. Tuy gót chân của bà ta chưa chạm đến nhưng mà luồng sức mạnh đã tràn sang,làm cho cánh tay của chàng thình lình tê buốt.Năm ngón tay rã rời.... và vỏ lưỡi Hỏa Long thần kiếm tuột khỏi bàn tay của chàng rơiđánh xoảng trên mặt đất.Chính vào lúc đó thì gió lạ lại nổi lên, và vẫn cái thế đá nghịch lạnh lùng, Cao Yếnliên tiếp tung ra bảy cước liên hoàn. Đường Luân tránh khỏi đá thứ nhất, đá thứ nhì đãtràn tới liên miên bất tuyệt, như nước đổ trên nguồn.Liên tiếp tránh được sáu đá trong tình trạng hết sức hiểm nghèo, Đường Luân bị đẩytrôi dạt vào một xó không đường trốn tránh, những tưởng phen này mình phải bị đèbẹp trước một lối tấn công ồ ạt đó.Nào ngờ, vì Đường Luân bị dụ vào xó tường nên Cao Yến mất đi cái thế tiền hậu thọđịch, nhanh như một đường tên, bà bắn vụt ra ngoài khung cửa sổ.Sau lưng bà, Trần Như Phong và Đường Luân tức tốc nhảy bổ theo, múa hát bài tẩumã nhưng cũng như lần trước, thân hình của hai người vừa đến khung cửa sổ thì từbên ngoài vô số phi đao, phi chùy, tên nhọn bay tới ào ào như mưa bấc, tạo thành mộtbức tường đồng vách sắt cản hẳn lối thoát của hai người.Vung ống tay áo thành một hình tròn để ngăn đợt ám khí tấn công bất thần đó, và TrầnNhư Phong cùng Đường Luân bị bắt buộc phải bay ngược trở về.Khi bốn chân của Đường Luân và Trần Như Phong vừa chấm đất thì ba bề bốn bêntiếng vang động ầm ầm nổi lên không ngớt. Từ bên trên, nhưng chiếc song sắt khổnglồ được buông xuống, trong chớp mắt hai người đã bị nhốt vào trong một chiếc lồngsắt khổng lồ!Trong lúc đó, có những chuỗi cười kinh rợn của Cao Yến từ bên ngoài cửa sổ theo giólạnh đưa vào.Tiếng ầm ầm vừa ngớt, những tưởng rằng như thế là xong, nào ngờ một tràng tiếngđộng lại vang lên đinh tai nhức óc, đáng sợ gấp mấy lần ban nãy, và cả một gianphòng từ từ sụt xuống. Khung cửa sổ bên ngoài lần lần bị mé đất trồi lên che khuất.Trong phòng bóng tối âm u dày đặc, một mùi hôi xông lên, nồng nặc và một gianphòng khổng lồ đó cứ từ từ tụt xuống, tụt xuống... tụt xuống mãi.Ước lượng xuống chừng hơn ba mươi trượng rồi gian phòng dần dần ngưng lại, vàbốn bề vắng lặng, không một tiếng động, không một ánh sáng, hai người có cảmtưởng như đi lần vào huyệt đạo.Tiếng động vừa im, chợt bên hông tường một tiếng cắc khẽ vang lên, nơi ấy vùng mởra một cánh cửa sổ bằng bàn tay.Từ trong cánh cửa bé tí tẹo đó bỗng một luồng khí xanh rờn xông ra, trong chớp mắtmùi hương báy ngát tỏa khắp gian phòng. Hai người vừa ngửi nhằm mùi hương đó,bỗng nghe tinh thần của mình dễ chịu, thoải mái vô cùng, và hai người bắt đầu thiuthiu ngủ.Ngủ đi không biết bao lâu, Đường Luân mơ màng thức giấc, mở bừng mắt ra. Chàngquờ quạng tìm vỏ thanh Hỏa Long thần kiếm nhưng chẳng thấy tăm hơi của nó đâucả.Và bây giờ, chàng mới phát giác mình đang nằm trong một gian phòng yên tịnh, trongphòng bài trí cực kỳ tráng lệ, tất cả những vật trần thiết đều do những danh thủ tự đờiĐường, đời Tống xa xưa.Còn đang bàng hoàng kinh dị, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân người nổilên ròn rã, Đường Luân vội vàng nhảy tọt lên giường, giả vờ nằm ngủ.Một mùi hương thoang thoảng qua mũi chàng và có một tiếng người khoát màn bướcvào.Sẽ lén hé mắt nhìn xem, chàng trông thấy lờ mờ có một bóng giai nhân đang đứng bêngiường, mở mắt nhìn chàng.Vẫn giả vờ ngủ mê man, bất giác người ấy thò một cánh tay đặt lên trên trán mình,chàng nghe thấy một thứ cảm giác mát rượi truyền sang cơ thể.Bên tai nghe người ấy lẩm bẩm :- Đã tỉnh?Vốn biết mình đã sa chân vào hắc điếm, Đường Luân biết người này không phải cólòng tốt, vả lại chàng nhớ rõ khi chàng cùng với Trần Như Phong kẹt trong gian phòngcó song sắt và gian phòng từ từ tụt xuống lòng đất, rồi một làn hương thoang thoảngxông ra, và chàng dần dần mê mang đi. Như vậy rõ ràng là mình bị đánh thuốc mê.Chàng định thừa cơ hội này, bắt người đẹp bên giường để tra gạn cho rõ nguồn cơn.Ý định vừa nãy ra trong trí là Đường Luân tức tốc vung bàn tay tả ra, nhanh như mộttia điện chớp, trổ một đòn Song Long Xuất Hải, móc thẳng vào cặp mắt diễm lệ củađối phương.Xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị, đòn của Đường Luân thật là cay độc, làm cho nàng thiếunữ vô danh kia, khẽ rú lên một tiếng kinh hoàng, những động tác của nàng nhanhkhông thể tả. Nàng khẽ xử nửa thế Ngọc Nữ Triều Thiên, ngẩng gương mặt ngọcnhìn lên phía trên, là thoát khỏi hai ngón tay sắt thép của chàng.Nhưng đòn của Đường Luân nào chỉ có bấy nhiêu mà thôi, vừa điểm trật, Đường Luânđã biến chỉ thành trảo, mượn cái đà đó mà chộp vào huyệt Hầu Đầu của nàng ta.Bàn tay đã kề sát vào mặt, cách huyệt Hầu Đầu chỉ hai tấc vì vậy ...

Tài liệu được xem nhiều: