Danh mục

Hỏa long thần kiếm - Phần 55

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 59.00 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nay tứ bề vắng lặng không một người nào để ý đến mình, Trần Như Phong lắng tai nghe ngóng. Quả thật trong vòng chu vi mười trượng vuông không một hơi thở. Và ông ta yên chí, bắt đầu vận dụng môn Kim thiền thoát xác, lần lượt gỡ những mối dây chằng chịt khắp châu thân. Độ chừng tàn một nén hương thì ông ta gở ra gần hết, chỉ còn vài ba mối vướng lại mà thôi. Chính vào lúc đại công sắp thành, ông ta chợt giật mình vì nghe rõ ràng có tiếng động khẽ,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 55 Phần 55Nay tứ bề vắng lặng không một người nào để ý đến mình, Trần Như Phong lắng tainghe ngóng. Quả thật trong vòng chu vi mười trượng vuông không một hơi thở.Và ông ta yên chí, bắt đầu vận dụng môn Kim thiền thoát xác, lần lượt gỡ những mốidây chằng chịt khắp châu thân.Độ chừng tàn một nén hương thì ông ta gở ra gần hết, chỉ còn vài ba mối vướng lạimà thôi. Chính vào lúc đại công sắp thành, ông ta chợt giật mình vì nghe rõ ràng cótiếng động khẽ, có người từ xa đi tới.Không dám tháo thứ, Trần Như Phong vội vàng nằm yên và kéo những mối dây phủngang qua thân mình, chờ xem động tĩnh.Không bao lâu tiếng chân người nổi lên càng lúc nghe càng rõ, rồi cửa phòng đá nặngnề xịch mở, có hai tên giặc tay cầm một ngọn đèn lồng nho nhỏ để soi đường.Chúng lách mình bước vào phòng, tiến lần về phía Trần Như Phong.Thấy những mối dây trên mình đã sút ra gần hết, đây là cơ hội nghìn năm một thưở,nếu không chộp lấy để họ phát giác ra thì thật là một điều tai hại.Trần Như Phong hớp một hơi dài dưỡng khí, dồn sức mạnh vào cánh tay, bất ngờvùng lên, quật khối đá trúng giữa hai tên giặc làm bọn chúng kinh hoàng báo động.Thừa lúc xôn xao đó, Trần Như Phong chỉ dùng có hai gót chân của mình liên tiếp xửba bốn thế Di Hình Hoán Bộ lòn ra ngoài bằng một thân pháp vô cùng khéo léo nhưngbất ngờ gặp Trương Phi Thiên.Trương Phi Thiên vừa phát chưởng ra bỗng thấy chiếc lồng đèn xoay nhanh lông lốc,chiếu thẳng vào giữa mặt mình, biết ngay đó là thế dương Đông kích Tây. Không hềnào núng, ông ta tiếp tục buông sức mạnh ra ào ạt.Một bàn chân và một bàn tay của Trương Phi Thiên yểm trợ lẫn nhau, từ cánh tả ồ ạttuông sang trái. Khí thế của nó thật giống như cái tên, dường như một áng mây mờgiăng ngang đầu núi.Vạn bất đắc dĩ, Trần Như Phong vận dụng hết khí lực của mình quát lên một tiếng,thò hai bàn tay ra, chọi thẳng vào thế công của đối phương.Hai luồng sức mạnh giáp mối vào nhau, vang lên một tiếng rợn người. Thân hình củaTrần Như Phong không có điểm tựa, như một con diều đứt dây, quay lông lốc giữakhoảng không rồi lại là đà rơi xuống.Khi thân hình của lão còn cách mặt đất chừng ba thước thì Trương Phi Thiên lại bồithêm một đòn Vân Hoành Tần Tĩnh.Trần Như Phong rú lên một tiếng kinh hoàng, lại cũng như lần trước, ông ta liềumạng dùng sức mạnh chọi lại sức mạnh. Và hai người lại tiếp tục va chạm vào nhauqua hai luồng sức mạnh kinh hồn.Thêm một lần nữa, Trần Như Phong lại trúng đòn bay bỗng trở lên, quay lông lốctrông thật buồn cười, và Trương Phi Thiên lần lần trụ hình đình bộ sẵn sàng chờ đợiđối phương rơi xuống một lần nữa.Đã lãnh qua hai bài học, lần này trong khi Trần Như Phong bay bổng trở lên, ông ta kịpthời suy nghĩ sáng suốt để ứng biến với tình thế mới.Nhưng vốn là một người gian ngoan xảo quyệt, đang lơ lửng giửa từng không TrầnNhư Phong lại kêu lên một tiếng thất thanh như người trúng phải đòn độc để rồi là đàrơi xuống.Trương Phi Thiên tuổi tuy già, nhưng tánh tình tinh nghịch như trẻ con, thấy Trần NhưPhong có vẻ buồn cười như vậy, lại tiếp tục buông ra một đòn Vân Hoành Tần Lĩnh,có ý muốn đẩy bắn ông ta lên một lần nữa.Nào ngờ... lần này Trần Như Phong không dùng sức mạnh chọi sức mạnh như lầntrước. Trong một giây phút ngắn ngủi quay cuồng trên khoảng không, ông ta đã tính racách đối phó.Vì vậy mà khi hai luồng sức mạnh vừa giáp nối vào nhau, ông ta nương vào đó để chothân hình của mình dừng lại một chút, rồi nhanh như chớp, ông ta tung ra một đòn HắcHổ Thâu Tâm, từ bên trên thò xuống móc vào giữa ngực của Trương Phi Thiên mộtđòn dữ dội.Trương Phi Thiên giựt mình kinh hãi, không ngờ đối phương lại dùng thế võ của mìnhđể trừ mình.Vốn là viên giám đốc của một Đại tiêu cục nên Trần Như Phong am tường võ côngcủa các môn phái. Nãy giờ thấy lão già này liên tục sử dụng mấy đòn của phái ThiếuLâm, ông ta quyết định bất thình lình dùng võ công của hắn tấn công hắn.Và kết quả thật là mãn nguyện, vì Trương Phi Thiên trong phút bất ngờ đã không biếtcách nào đối phó, chỉ còn có cách tức tốc bắn lùi ra ba bước, mới thoát khỏi bàn tayhiểm hóc của Trần Như Phong.Chỉ lùi có ba bước đó là Trần Như Phong đã kịp thời chiếm được đất đứng, ngangnhiên rơi trở về mặt đất thủ một thế La Hán Triều Nguyên, ngắm nhìn Trương PhiThiên nở một nụ cười tinh nghịch.Thì ra thế La Hán Triều Nguyên cũng là một thế võ của Thiếu Lâm, làm cho TrươngPhi Thiên phải bàng hoàng ngơ ngác.Vào giữa lúc hai tay cao thủ đang ghìm nhau như hai con hổ giành mồi thì Đường Luânlại lâm vào trọng địa.Thần trí của chàng đang mơ màng, bất giác cảm thấy một luồng gió mát rười rượilướt nhanh qua cơ thể chàng.Cảm xúc thật là kỳ dị, Đường Luân rởn óc, mơ màng nhướng mắt lên, bất giác hồnphi phách tán vì lúc bấy giờ chàng đang nằm trên giường và Cao Nguyệt đang lỏa lồthân thể nằm bên cạnh mình chàng.Nàng ta đang thè lưỡi ra, liếm khắp mặt mày cơ thể của chàng, đem đến cho ĐườngLuân một thứ cảm giác cực kỳ đê mê.C ...

Tài liệu được xem nhiều: