Danh mục

Hỏa long thần kiếm - Phần 56

Số trang: 5      Loại file: doc      Dung lượng: 54.00 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (5 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trần Như Phong nhìn quanh quất, cặp mắt của ông ta đảo khắp phòng để tìm thanh Hỏa Long thần kiếm. Bỗng trên mặt ông ta hiện ra một nét mừng khôn tả, vì ông thấy nơi giữa phòng có đặt một đỉnh đồng to tướng, trong ấy đựng đầy một loại thuốc màu đỏ như son. Nơi giữa đỉnh đồng, chuôi thanh Hỏa Long thần kiếm ló lên phân nửa.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hỏa long thần kiếm - Phần 56 Phần 56Trần Như Phong nhìn quanh quất, cặp mắt của ông ta đảo khắp phòng để tìm thanhHỏa Long thần kiếm.Bỗng trên mặt ông ta hiện ra một nét mừng khôn tả, vì ông thấy nơi giữa phòng có đặtmột đỉnh đồng to tướng, trong ấy đựng đầy một loại thuốc màu đỏ như son. Nơi giữađỉnh đồng, chuôi thanh Hỏa Long thần kiếm ló lên phân nửa.Thì ra Cao Yến sở dĩ thèm thanh kiếm quí này chỉ vì bà ta muốn được nó, để mang vềluyện thuốc, vì cứ theo truyền thuyết thì thanh kiếm này được rèn đúc bằng một loạithép cực kỳ quí báu. Hơi thép này có thể hòa với một thứ thuốc mà chữa bịnh hủi rấttài tình.Trần Như Phong cẩn thận thò tay ra nắm lấy chuôi gươm lôi ra khỏi đỉnh đồng. Thấylưỡi gươm bấy giờ tỏa ánh sáng ngời, vì được nấu chung với một loại thuốc nên ánhthép càng thêm rực rỡ.Thần kiếm qua tay, Trần Như Phong lại đảo mắt tìm xem vỏ kiếm, nhìn khắp gianphòng mà chẳng thấy.Ông ta sực nhớ, vội dùng lưỡi gươm khuấy mạnh tận đáy đỉnh đồng, có tiếng vachạm vào nhau dưới đáy, ông ta vội dùng gươm vớt vật ấy lên.Quả thật không ngoài sự ước đoán của Trần Như Phong, vật ấy chính là vỏ lưỡi HỏaLong thần kiếm.Xé một vạt áo của mình ra để lau sạch chất thuốc trên gươm, Trần Như Phong cẩnthận mang nó vào lưng, rồi sẽ lén bước trở ra ngoài.Đường Luân nãy giờ đứng bên ngoài phập phồng thấp thỏm, chợt trông thấy TrầnNhư Phong trở ra, bên lưng có thanh Hỏa Long thần kiếm, bất giác lòng mừng khấpkhởi.Trần Như Phong ra dấu, bảo Trương Phi Thiên chỉ đường dẫn lối trở ra ngoài dưới sựchỉ dẫn bằng cặp mắt, hai người lại trổ ra theo một con đường hầm hôi tanh u ám.Khi đến trước một cánh cửa đen ngòm, Đường Luân vừa mở một cánh cửa ra thì bênngoài gió lạnh ùa vào, ngoài kia màn đêm thăm thẳm, lấm tấm ngàn sao.Thì ra con đường này ăn sâu đến một khu rừng chồi gần đó.Trần Như Phong bảo đặt nạn nhân xuống đất, ông ta lại dùng chỉ lực của mình, sửakhớp xương của Trương Phi Thiên lại một lần chót, đoạn thò tay vào túi móc ra mộtlọ thuốc.Trần Như Phong vừa đổ thuốc ra thì một mùi thơm sực nức tràn lan khắp con đườnghầm hôi hám. Ông ta thò tay hai ngón tay vào đó móc hết thuốc ra, rồi dùng một thủpháp nhanh như gió, bôi hết lọ thuốc vào thân thể của Trương Phi Thiên.Nạn nhân nghe thấy thuốc đi đến đâu thì mát rượi đến đó, đem đến cho cơ thể củahắn cảm giác thật là thoải mái.Thuốc bôi khắp vết thương rồi, Trần Như Phong lại điểm thêm một loạt vào nhữngyếu huyệt trên toàn thân của Trương Phi Thiên, đoạn phụ nhĩ vào tai hắn :- Phiền mi nằm tại đây chờ đồng bọn đến giải cứu!Nói đoạn nắm tay áo của Đường Luân, trổ thuật phi hành đi nhanh như giông gió, thoátkhỏi đường hầm tối om mà dấn thân vào khoảng trời cao đất rộng. Đường Luân Kịch Chiến Thiên La Tứ PhongBị kẹt trong đường hầm không biết bao lâu, bây giờ được trở về với tự do thì trời đãtối.Trên vòm trời xanh thẳm đầy sao có một vầng trăng tròn vành vạnh, tỏa ánh sáng bàngbạc khắp không gian, cảnh trí thật là xinh đẹp!Hai người chạy thẳng một mạch, bất giác nghe sóng vỗ dào dạt, trước mặt mở ra mộtvùng bao la trời nước.Gần bên bờ, có một chiếc thuyền to lớn, bên trên dựng ba chiếc cột buồm to tướng,trước mũi thuyền có đặt một chiếc đầu lâu khổng lồ, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.Đường Luân giật mình vì chàng không ngờ mình lại phát giác chiếc thuyền Địa Ngụcmôn tại nơi đây.Chàng nghĩ thầm :- Hay là Đa Tâm thánh kinh đã bị Thiên La giáo chủ, Kim Ngọc Kỳ Hương và Thất HảiBá Vương lấy được? Bọn họ đỗ thuyền nơi đây làm gì?Trăm nghìn câu hỏi quay cuồng trong trí, chàng lại nghĩ đến sự lâm nguy của cha conBích Cơ Ma Nữ.Trần Như Phong cười ha hả :- Ta biết sư phụ mi sẽ xuất hiện nơi đây, chốc nữa mi đừng vội ra mặt, hãy để lão tasốt ruột...Dứt lời, ông ta thấy Đường Luân trầm ngâm trả lời, vội cười híp mắt, vỗ vai chàngmà bảo :- Thằng nhỏ... mi đang nghĩ gì?Đường Luân ấp úng :- Không... chẳng nghĩ gì...Trần Như Phong cười tinh nghịch :- Ta biết mi đang nghĩ đến người đẹp Bích Cơ.Đường Luân hổ thẹn, đánh trống lảng :- Sư thúc chớ đùa!Trần Như Phong cười híp mắt, bảo thẳng vào mặt của Đường Luân :- Nếu mi khôn, hãy thừa cơ hội này mà cướp lấy con Bích Cơ Ma Nữ, rồi cướp cảthanh Hỏa Long thần kiếm... trong tay có báu kiếm, bên lưng có người đẹp thì còn thúvị nào bằng.Đường Luân giật mình nói :- Báu kiếm không thể cướp vì tôi hứa với Nga Mi nữ sẽ trao thanh gươm này cho MộDung Kim...Câu nói chưa dứt, chợt Trần Như Phong cau mày nhìn thẳng về phía trước, vì ông tađang bắt gặp một chiếc bóng người thoáng nhẹ qua.Ông tự nói với mình :- Trời... cớ sao nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo lại đến...Ông vỗ vai Đường Luân một cái thật mạnh, bảo rằng :- Ngày xưa... ta có học món đòn phép của Trương Thiên Sư, có thể làm cho mi thỏamãn những điều mi ước muốn...Đường Luân ngơ ngác chẳng hiểu ý ông ta muốn nói gì, còn đang bần thần thì TrầnNhư Phong đưa tay trỏ về phía trước, nạt lên một tiếng nho nhỏ :- Mi xem!Đường Luân trông theo ngón t ...

Tài liệu được xem nhiều: