Bà bác gởi cho tôi một món quà, cái váy đầm cũ con gái bà không mặc nữa, tấm váy tuy cũ nhưng với chất vải dày bóng màu hồng nhạt, những nền -dăng ten sặc sỡ, vẫn đầy vẻ quyến rũ . Bởi từ bé đến lớn, tôi không có một tấm váy nào, chuyện mặc quần áo con trai do anh tôi thải ra khiến tôi trở thành mục tiêu châm chọc của thằng Hoàng lém, thằng bạn cùng lớp
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Lưu Ly Bên Hồ Hoa Lưu Ly Bên Hồ Tác giả: Ngô Thế ChiBà bác gởi cho tôi một món quà, cái váy đầm cũ con gái bà không mặc nữa, tấm váy tuycũ nhưng với chất vải dày bóng màu hồng nhạt, những nền -dăng ten sặc sỡ, vẫn đầy vẻquyến rũ . Bởi từ bé đến lớn, tôi không có một tấm váy nào, chuyện mặc quần áo con traido anh tôi thải ra khiến tôi trở thành mục tiêu châm chọc của thằng Hoàng lém, thằng bạncùng lớp . Nó suốt ngày bảo tôi phải cắt bím tóc, rồi rủ tôi đá bóng, đá cầu với nó . Nhiềukhi phát khóc, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng, tôi biết, mua một tấm áo mới cho tôi thì cảnhà đứt bữa . Hơn nữa, thằng Hoàng cũng chẳng hơn gì tôi, từ thời diện quần áo cũ củachị . Nhưng tôi không nỡ nói ra điều đó . Nó trêu tôi thì có bọn con gái bênh tôi, chứ tôitrêu nó thì bọn con trai sẽ cười nó đến Tết .Tôi diện tấm áo mới lòng háo hức của 1 cô bé mười lăm tuổi . Thằng Hoàng sẽ không thểtrêu chọc tôi được nữa . Nhưng ngày lần đầu tiên, mặc tấm váy tôi đã hiểu ngay rằng:thằng Hoàng thì vẫn là thằng Hoàng, dù tôi mặc đồ con trai hay con gái thì nói vẫn chọctôi như thường . Lúc tôi bước vào lớp, tất cả sững sờ , rồi bọn con gái xúm lại khen tấmváy đẹp hợp với tôi . Ấy thế mà giờ ra chơi thằng Hoàng đã vẩy thật lực cái bút mực tímvào tấm váy tôi bao công là giặt . Một đường dài những vẩy mực đậm đặc vắt chéo pháisau thân váy . Tôi oà khóc . Tối ấy tội lại vừa khóc vừa giặt lại tấm váy, nhưng đâu vẫnhoàn đó, những vẫy mực tím bám chặt vào sợi vải . Tôi đành cất nó vào tận đáy ngănkéo, trong lòng bao tiếc nuối, hờn giận .Hôm sau, lại đến lớp trong bồ quần áo của ông anh trai, tôi thấy 1 điều kỳ lạ nhất trênđời, thằng Hoàng phía sau không trêu tôi nữa, nó im lặng, mà im lặng hoài .......Tôi có 1 công việc được giao vào mùa hè, chăm sóc vườn hoa, và sáng sáng chèo thuyềnđi đưa hoa cho những ngôi biệt thự bên kia hồ . Tôi làm việc này rất cần mẫn vì bộ sáchgiáo khoa năm sau của mấy anh em tôi phụ thuộc vào nó . Cho đến giữa mùa hè, tôi thấyngồi nhà nghỉ nhỏ bé, giản dị nhất ở cuối bãi đã có ng` ở . Tôi quyết định đến đó hỏi xemng` ta có đặt mua bông không .Khi đưa hoa cho tất cả khách quen tôi chèo thuyền về ngôi nhà ấy . Sương mù trên mặthồ chưa tan hết tôi trèo qua lan can phía sau nhà, đang định gõ cửa, thì dừng lại . Có ai đóđang ngồi bên cây dương cầm và chơi 1 bản nhạc êm đềm , nghe như tiếng sóng vỗ khekhẽ vào mạn thuyền . Dần dần, tôi quên mất là mình đang nghe trộm, tỳ trán vào khungcửa, lắng tai nghe, mơ thấy 1 dòng sông êm đềm dài vô tận, trăng trong, 1 con thuyềnlặng lẽ trôi .......Tiếng nhạc tắt lúc nào tôi cũng không hay, giật mình vì có tiếng ngườigọi ngay sau lưng- Này, em !Tôi quay phắt lại, ngẩng đầu lên, rồi trái tim 15 tuổi của tôi đập rối loạn, 1 chàng traithành phố, anh cao, hơi gầy, mái tóc đen bồng bềnh, gương mặt đẹp, thông minh .- Em xin lỗi - Tôi lắp bắp - Em quên mất, em mải nghe !- Nhưng anh không chơi nữa mà .- Vâng, nhưng hình như em vẫn nghe thấy, đâu đây !Chàng trai ngạc nhiên cúi nhìn tôi, em nhỏ 15 tuổi, ánh mắt cười lấp lánh trong đáy mắt .Tôi đã lấy lại được bình tĩnh, vội nói về mục đích mình đến đây:- Em vẫn đi đưa hoa cho mọi người ở đây, anh có muốn sáng sáng em mang cho anh mộtbó hoa không ?- Em có những hoa gì ?- Chủ yếu là hoa hồng, mọi người ở đây thường thích hoa đó .- Anh không thích hoa hồng, em có hoa thạch thảo phải không ?Anh chỉ bó hoa còn lại trên thuyền, đấy là những bông hoa của tôi . Tôi thích loài hoa đóvà trồng 1 luống nhỏ ở góc vườn . Sáng sáng, xong công việc, tôi vừa thong thả chèo vừarải hoa xuống mặt hồ, đó là 1 nghi lễ của tôi, tôi tin nó sẽ mang lại những điều tốt lành .Nhưng sao anh lại gọi chúng là hoa thạch thảo ?- Nó là hoa lưu ly chứ ?- Lưu ly à ?- Vâng, đừng quên em, forgetmenot ! - Nói xong, tôi ngượng đỏ mặt , im bặt .Anh mỉm cười gỡ bí cho tôi:- Cái tên rất đẹp, sáng mai mang cho anh nhé ! À, mà em tên gì nhỉ ?- Tên em à ? Lưu Ly !- Lưu Ly! - Anh đọc lại cái tên, lắng nghe nó rồi mỉm cười - Mai nhé, Lưu Ly .__________________**************************************************TRUM YEU GAI , CHET VI GAISONG DE YEU , CHET VI YEUTrả Lời Với Trích Dẫn #2Old 04-26-2005, 08:26 AMvui_la_chinh vui_la_chinh is offlineSenior MemberTham gia ngày: Feb 2005Nơi Cư Ngụ: Trum Yeu GaiBài gởi: 4,697Send a message via Yahoo to vui_la_chinhDefaultTừ đó, mỗi buổi sáng đối với tôi là niềm hạnh phúc . Anh và tôi ngồi cạnh nhau trênthành lan can lát đá, ngắm bình minh trên mặt hồ . Anh lắng nghe tôi và luôn luôn mỉmcười . Tôi thích cặp mắt anh nhìn tôi, nó trong trẻo, dịu dàng . Anh lắng nghe tôi như lắngnghe một người trưởng thành, chứ không phải như nghe 1 con bé 15 tuổi, như nhữngngười lớn khác thường làm . Nhừng chuyện vui buồn ở lớp, ở nhà, những nỗi lo, nhữngước mơ, những niềm ham thích, tôi vượt qua sự rụt rè, nhút nhát của c ...