Hoa Thủy Tinh Mong Manh - Tập 1
Số trang: 98
Loại file: pdf
Dung lượng: 519.23 KB
Lượt xem: 14
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Người đàn ông có mái tóc muối tiêu hỏi cô nhân viên phòng bán vé: Thưa cô!: - Chú hỏi gì ạ ? tôi muốn hỏi chuyến bay từ Pháp về đây mấy giờ hả cô ? - À ! Chuyến bay . số đó về phi trường Tân Sơn Nhất vào lúc mười một giờ mười lăm, nếu không có sự thấy đổi vào phút cuối: - Cám ơn cô ! "Bây giờ là mười giỡ rưỡi, còn gần một giờ nữa". người đàn ông lẩm bẩm song lại hỏi tiếp: - Thế thì mấy giờ có chuyến bay...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Thủy Tinh Mong Manh - Tập 1vietmessenger.com Dạ Thủy Hoa Thủy Tinh Mong Manh Tập 1Người đàn ông có mái tóc muối tiêu hỏi cô nhân viên phòng bán vé:Thưa cô!:- Chú hỏi gì ạ ?tôi muốn hỏi chuyến bay từ Pháp về đây mấy giờ hả cô ?- À ! Chuyến bay . số đó về phi trường Tân Sơn Nhất vào lúc mười một giờ mười lăm, nếukhông có sự thấy đổi vào phút cuối:- Cám ơn cô !Bây giờ là mười giỡ rưỡi, còn gần một giờ nữa. người đàn ông lẩm bẩm song lại hỏi tiếp:- Thế thì mấy giờ có chuyến bay từ đây lên đã lạt hả cô ?- Chú có thể mua vé chuyến bay lúc một giờ .vậy cô choi tôi mua hai vé chuyến bay đó :- Vâng ! thưa chú vé đây:- một lần nữa cám ơn cô :- Dạ không có chi.Lấy vé xong, người đàn ông ra ngồi ở ghế trong phòng chờ đợi . Ngoài sân, nắng đã lên màugay gắt, mồ hôi của ông đổ lấm tấm trên trán . Đã quen sống vùng cao nguyên, nên ông hơi khóchịu khi gặp khí hậu ở sài gòn . Mới xuống đây có hơn ba tiếng đồng hồ, ông đã thấy nhớ đã lạtrồi, ông chợt mỉm cười vì ý nghĩ đó:- Bất chợt ông nghe trên loa thông báo chuyến bay số . khởi hành từ pháp đã đáp xuống phitrường Tân Sơn Nhất, nhìn đồng hồ đeo tay, mười một giờmười lăm phút đúng ! Ông hài lòng vìsự chính xác của chuyến bay . Ông đứng lên nhìn qua tấm kính, hành khách đang làm thủ tục .Ông cố tìm trong số đông đó, bóng dáng quen thuộc và ông đã thấy một cô gái với mái tóc xõabung đang nhìn ra phía phòng làm thủ tục . cô gái k hongthấy người thân nên nét mặt có hơibuồn . ông khẽ lắc đầu . Trong số hai người con gái của ông Tâm, ông thương nhất cô gái lớnnày hơn cả, vì ở cô có nét bộc trực thẳng thắn hơn cô em :- Và ông gọi khi cô gái đã bước ra bên ngoài:Cô Thủy ! Cô Thủy:- cô gái quay lại, đôi mắt hơi xếch của cô mở to mừng rỡ thế n hưng liền đóc cô cau mày, vẻ lolắng hiện ra trong câu hỏi:Chú Tứ ! Ba cháu sao không đi đón cháu, có gì xảy ra hả chú ?- người đàn ông ten Tứ cúi người nhấc va li giùm cô gái rồi nói với vẻ ấp úng:À . Ông Tâm có . hơi mệt nên nhờ tôi thấy ông đi đón cô :- cô gái thở ra:vậy mà cháu ngỡ ..Cô ngỡ gì ?- Vớ vẩn về một giấc mơ thôi chú:- Ông Tứ vẫn không thôi tò mò:Cô có thể kể cho tôi nghe về giấc mơ đó của cô không ?- :- Từ thuở Thủycó thói quen với người quản lý của gia đình cô tâm sự, bởi ngoài cha cô ra, mẹcô có vẻ như tìm cách xa lánh cô . Bà thương Song Thanh , em gái của cô hơn , cô nhớ rõ làmột khi cô đem điều ấy hoi cha cô , ông gạt đi và cho là cô khéo tưởng tượng:- cô không kể cho tôi nghe à ?- Mãi suy nghĩ nên Thủyquên trả lời câu hỏi của ông Tứ, vì thế khi ông đặt va li của cô xuống đấtvà cả hai ngồi ở phòng chờ đợi chuyện bay trở về đã lạt, cô mới nói:- Khi nhận được thư của ba cháu nói rằng cháu nên trở về sau ba năm du học, tự dưng đêm đócháu nằm mơ thấy một con rắn ở đâu bò đến quấn cổ cháu, và ba chau đã lôi con rắn ấy ranhưng chính ông lại bị nó cắn vào tay:- Băng Thủy ! Đó chỉ là giấc mơ:- Cháu chỉ biết nó là mơ vào lúc tỉnh dậy.Vì thế khi gặp tôi cô đã hỏi về ông Tâm ?- Vâng ! Bởi cho đến bây giờ cháu vẫn nổi gai ốc khi kể cho chú nghe về giấc mơ đó, mà ba củacháu không sao hết phải không chú ?- Lần này, lời thông báo của cô xướng ngôn viên trên loa phóng thanhd dà chấm dứt câu chuyệncủa hai người và giúp ông Tứ tránh câu trả lời đó thật đúng lúc:- Hành khách mua vé đi chuyến bay số . vào lúc một giờ để đến đã lạt, yeu cầu chuẩn bị hành lý,chỉ còn mười lăm phút nữa máy bay sẽ cất cánh www.vietlove.com:- Chúng ta đi thôi cô :- Băng Thủy bước theo ông Tứ và chính cô cũng quên mất câu hỏi của mình chưa được trả lời:- Ông Tâm ngồi trên chiếc xe lăn đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ treo tường với vẻ sốt ruột dùkhông nói . Chợt có tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống, ông không quay lại nhưng cũng biếtđó là ai:- Con không ngủ trưa hả Song Thanh :- Cô gái mặt chiếc đầm trắng với mái tóc cột cao đi đến gần rồi đặt tay lên sau thành chiếc xe lănhỏi ngược lại :Sao ba biết là con khi ba không nhìn lại ?- Ba có cách nhận biết tiếng chân đi của những ai để phân biệt mà:- Ba tài ghê . Mà ba đừng nhìn đồng hồ nữa có được không ?người đàn ông tự trách mình sơ ý để con gái ông thấy đuo cvẻ trông chờ cau mình nên im lặng.Con nghĩ rằng chị ấy sẽ về ngay bây giờ thôi, đã qúa hai giờ rồi còn gì . Lẽ ra con nên đi đón chịấy, hiềm nỗi mẹ lại đau đầu:- Đã có chú Tứ rồi, con không nên tự trách nữa . Dù sao con cũng cần có mặt ở nhà để mẹ concó nhờ gì không ?- Từ phi trường Liên Khương về đến đây bao lâu hả ba ?người đàn ông chưa kịp trả lời con gái thì đã nghe tiếng sủa mừng rỡ của con Lucky và ngayđó cánh cửa chính mở ra . Băng Thủy cùng ông Tứ bước vô . Thế nhưng Băng Thủy không saochạy ùa tới ôm cổ cha mừng rỡ như cô đã nghĩ, mà ngược lại đôi chân cô như bị chôn cứng,chiếc xe lăn với người cha là điều ngoài su(c tưởng tượng của cô :- Băng Thủy ! Con không mừng khi trở về sao ?Băng Thủy giật bắn người khi ngh egiọng nói thật nhẹ nhàng của người đàn bà với dáng vẻthanh thoát đang đứng trên cầu thang nhìn xuống .Mẹ !:- người đàn bà lúc này đã đứng sau lưng chiếc xe lăn và Băng Thủy thấy Song Thanh, em gáinàng hoàn toàn giống bà như đúc:- Con lại chào ba con đi chứ .người đàn ông này giờ im lặng nay lên tiếng, giọng ông khàn đục:Băng Thủy ! Con hãy vào trong htay áo nghỉ ngơi đi . Cha con ta sẽ gặp nhau vào bữa cơmchiều:- Cúi đầu bước nhanh vào phòng trong để giấu cảm xúc, Băng Thủy vâng một tiếng thật nhỏ rồibước ngang qua mẹ nàng . một nụ cười bí hiểm nở trên môi người đàn bà mà chắng tai thấyngoại trừ Song Thanh, cô gái đang đứng cạnh mẹ mình.o0o- Chú Tứ ! Ba của cháu vì sao bị liệt ?tôi cũng không rõ lắm, chỉ có nghe ông kêu đau đầu và rồi qua mấy hôm, sau một cơn nóng sốtông không đứng lên được nữa:- với một người hay đi lại như ba cháu điều đó sẽ là cực hình . Nhưng chẳng hiểu sao lại khôngai viết thư cho cháu biết ?- Ông ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Thủy Tinh Mong Manh - Tập 1vietmessenger.com Dạ Thủy Hoa Thủy Tinh Mong Manh Tập 1Người đàn ông có mái tóc muối tiêu hỏi cô nhân viên phòng bán vé:Thưa cô!:- Chú hỏi gì ạ ?tôi muốn hỏi chuyến bay từ Pháp về đây mấy giờ hả cô ?- À ! Chuyến bay . số đó về phi trường Tân Sơn Nhất vào lúc mười một giờ mười lăm, nếukhông có sự thấy đổi vào phút cuối:- Cám ơn cô !Bây giờ là mười giỡ rưỡi, còn gần một giờ nữa. người đàn ông lẩm bẩm song lại hỏi tiếp:- Thế thì mấy giờ có chuyến bay từ đây lên đã lạt hả cô ?- Chú có thể mua vé chuyến bay lúc một giờ .vậy cô choi tôi mua hai vé chuyến bay đó :- Vâng ! thưa chú vé đây:- một lần nữa cám ơn cô :- Dạ không có chi.Lấy vé xong, người đàn ông ra ngồi ở ghế trong phòng chờ đợi . Ngoài sân, nắng đã lên màugay gắt, mồ hôi của ông đổ lấm tấm trên trán . Đã quen sống vùng cao nguyên, nên ông hơi khóchịu khi gặp khí hậu ở sài gòn . Mới xuống đây có hơn ba tiếng đồng hồ, ông đã thấy nhớ đã lạtrồi, ông chợt mỉm cười vì ý nghĩ đó:- Bất chợt ông nghe trên loa thông báo chuyến bay số . khởi hành từ pháp đã đáp xuống phitrường Tân Sơn Nhất, nhìn đồng hồ đeo tay, mười một giờmười lăm phút đúng ! Ông hài lòng vìsự chính xác của chuyến bay . Ông đứng lên nhìn qua tấm kính, hành khách đang làm thủ tục .Ông cố tìm trong số đông đó, bóng dáng quen thuộc và ông đã thấy một cô gái với mái tóc xõabung đang nhìn ra phía phòng làm thủ tục . cô gái k hongthấy người thân nên nét mặt có hơibuồn . ông khẽ lắc đầu . Trong số hai người con gái của ông Tâm, ông thương nhất cô gái lớnnày hơn cả, vì ở cô có nét bộc trực thẳng thắn hơn cô em :- Và ông gọi khi cô gái đã bước ra bên ngoài:Cô Thủy ! Cô Thủy:- cô gái quay lại, đôi mắt hơi xếch của cô mở to mừng rỡ thế n hưng liền đóc cô cau mày, vẻ lolắng hiện ra trong câu hỏi:Chú Tứ ! Ba cháu sao không đi đón cháu, có gì xảy ra hả chú ?- người đàn ông ten Tứ cúi người nhấc va li giùm cô gái rồi nói với vẻ ấp úng:À . Ông Tâm có . hơi mệt nên nhờ tôi thấy ông đi đón cô :- cô gái thở ra:vậy mà cháu ngỡ ..Cô ngỡ gì ?- Vớ vẩn về một giấc mơ thôi chú:- Ông Tứ vẫn không thôi tò mò:Cô có thể kể cho tôi nghe về giấc mơ đó của cô không ?- :- Từ thuở Thủycó thói quen với người quản lý của gia đình cô tâm sự, bởi ngoài cha cô ra, mẹcô có vẻ như tìm cách xa lánh cô . Bà thương Song Thanh , em gái của cô hơn , cô nhớ rõ làmột khi cô đem điều ấy hoi cha cô , ông gạt đi và cho là cô khéo tưởng tượng:- cô không kể cho tôi nghe à ?- Mãi suy nghĩ nên Thủyquên trả lời câu hỏi của ông Tứ, vì thế khi ông đặt va li của cô xuống đấtvà cả hai ngồi ở phòng chờ đợi chuyện bay trở về đã lạt, cô mới nói:- Khi nhận được thư của ba cháu nói rằng cháu nên trở về sau ba năm du học, tự dưng đêm đócháu nằm mơ thấy một con rắn ở đâu bò đến quấn cổ cháu, và ba chau đã lôi con rắn ấy ranhưng chính ông lại bị nó cắn vào tay:- Băng Thủy ! Đó chỉ là giấc mơ:- Cháu chỉ biết nó là mơ vào lúc tỉnh dậy.Vì thế khi gặp tôi cô đã hỏi về ông Tâm ?- Vâng ! Bởi cho đến bây giờ cháu vẫn nổi gai ốc khi kể cho chú nghe về giấc mơ đó, mà ba củacháu không sao hết phải không chú ?- Lần này, lời thông báo của cô xướng ngôn viên trên loa phóng thanhd dà chấm dứt câu chuyệncủa hai người và giúp ông Tứ tránh câu trả lời đó thật đúng lúc:- Hành khách mua vé đi chuyến bay số . vào lúc một giờ để đến đã lạt, yeu cầu chuẩn bị hành lý,chỉ còn mười lăm phút nữa máy bay sẽ cất cánh www.vietlove.com:- Chúng ta đi thôi cô :- Băng Thủy bước theo ông Tứ và chính cô cũng quên mất câu hỏi của mình chưa được trả lời:- Ông Tâm ngồi trên chiếc xe lăn đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ treo tường với vẻ sốt ruột dùkhông nói . Chợt có tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống, ông không quay lại nhưng cũng biếtđó là ai:- Con không ngủ trưa hả Song Thanh :- Cô gái mặt chiếc đầm trắng với mái tóc cột cao đi đến gần rồi đặt tay lên sau thành chiếc xe lănhỏi ngược lại :Sao ba biết là con khi ba không nhìn lại ?- Ba có cách nhận biết tiếng chân đi của những ai để phân biệt mà:- Ba tài ghê . Mà ba đừng nhìn đồng hồ nữa có được không ?người đàn ông tự trách mình sơ ý để con gái ông thấy đuo cvẻ trông chờ cau mình nên im lặng.Con nghĩ rằng chị ấy sẽ về ngay bây giờ thôi, đã qúa hai giờ rồi còn gì . Lẽ ra con nên đi đón chịấy, hiềm nỗi mẹ lại đau đầu:- Đã có chú Tứ rồi, con không nên tự trách nữa . Dù sao con cũng cần có mặt ở nhà để mẹ concó nhờ gì không ?- Từ phi trường Liên Khương về đến đây bao lâu hả ba ?người đàn ông chưa kịp trả lời con gái thì đã nghe tiếng sủa mừng rỡ của con Lucky và ngayđó cánh cửa chính mở ra . Băng Thủy cùng ông Tứ bước vô . Thế nhưng Băng Thủy không saochạy ùa tới ôm cổ cha mừng rỡ như cô đã nghĩ, mà ngược lại đôi chân cô như bị chôn cứng,chiếc xe lăn với người cha là điều ngoài su(c tưởng tượng của cô :- Băng Thủy ! Con không mừng khi trở về sao ?Băng Thủy giật bắn người khi ngh egiọng nói thật nhẹ nhàng của người đàn bà với dáng vẻthanh thoát đang đứng trên cầu thang nhìn xuống .Mẹ !:- người đàn bà lúc này đã đứng sau lưng chiếc xe lăn và Băng Thủy thấy Song Thanh, em gáinàng hoàn toàn giống bà như đúc:- Con lại chào ba con đi chứ .người đàn ông này giờ im lặng nay lên tiếng, giọng ông khàn đục:Băng Thủy ! Con hãy vào trong htay áo nghỉ ngơi đi . Cha con ta sẽ gặp nhau vào bữa cơmchiều:- Cúi đầu bước nhanh vào phòng trong để giấu cảm xúc, Băng Thủy vâng một tiếng thật nhỏ rồibước ngang qua mẹ nàng . một nụ cười bí hiểm nở trên môi người đàn bà mà chắng tai thấyngoại trừ Song Thanh, cô gái đang đứng cạnh mẹ mình.o0o- Chú Tứ ! Ba của cháu vì sao bị liệt ?tôi cũng không rõ lắm, chỉ có nghe ông kêu đau đầu và rồi qua mấy hôm, sau một cơn nóng sốtông không đứng lên được nữa:- với một người hay đi lại như ba cháu điều đó sẽ là cực hình . Nhưng chẳng hiểu sao lại khôngai viết thư cho cháu biết ?- Ông ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Dạ Thủy truyện ngắn văn học Việt Nam hiện đại tiểu thuyết truyện ngắn Việt Nam Hoa Thủy Tinh Mong ManhGợi ý tài liệu liên quan:
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 1 (Tập 2)
79 trang 358 11 0 -
6 trang 238 0 0
-
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 2 (Tập 1)
94 trang 147 6 0 -
Tập truyện Bông trái quê nhà: Phần 1
66 trang 102 0 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ sau cách mạng tháng Tám 1945): Phần 2 (Tập 2)
78 trang 87 3 0 -
Giáo trình Văn học Việt Nam hiện đại (Từ đầu thế kỉ XX đến 1945): Phần 1 (Tập 1)
74 trang 78 3 0 -
4 trang 76 0 0
-
6 trang 59 0 0
-
8 trang 53 0 0
-
Khóa luận tốt nghiệp: Tập truyện ngắn Hà Nội trong mắt tôi của Nguyễn Khải dưới góc nhìn văn hóa
60 trang 53 0 0