Danh mục

Hoa Vàng Mấy Độ

Số trang: 180      Loại file: pdf      Dung lượng: 655.61 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Á! Đồ quỷ! Mầy biết tay tao nghe My My! Lam Uyên vừa la vừa bước nhanh về chiếc bàn mica. Con mèo mướp giật mình giương đôi mắt xanh lá cây nhìn Uyên, rồi phóng mình chui tuốt xuống gầm giường mang theo gói khô bò cô vừa mua lúc sáng. Dậm chân tức tối, Uyên với tay lấy cây chổi lông gà quơ nhanh dưới gầm giường: - Có chui ra không nào? Con mèo tinh quái vẫn im hơi lặng tiếng. Lam Uyên khom lưng nhìn vào gầm, lòng tức anh ách. Tìm quanh quất không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoa Vàng Mấy ĐộHoa Vàng Mấy Độ Trần Thị Bảo Châu Hoa Vàng Mấy Độ Tác giả: Trần Thị Bảo Châu Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/180 http://motsach.infoHoa Vàng Mấy Độ Trần Thị Bảo Châu Chương 1 -- Á! Đồ quỷ! Mầy biết tay tao nghe My My!Lam Uyên vừa la vừa bước nhanh về chiếc bàn mica. Con mèo mướp giật mình giương đôi mắtxanh lá cây nhìn Uyên, rồi phóng mình chui tuốt xuống gầm giường mang theo gói khô bò côvừa mua lúc sáng.Dậm chân tức tối, Uyên với tay lấy cây chổi lông gà quơ nhanh dưới gầm giường:- Có chui ra không nào?Con mèo tinh quái vẫn im hơi lặng tiếng. Lam Uyên khom lưng nhìn vào gầm, lòng tức anh ách.Tìm quanh quất không ra vật gì dài hơn cây chổi để có thể quơ trúng... bà cô của cọp, Uyênhầm hừ đi tới đi lui, mồm lẩm bẩm.... Cô tiếc gói khô bò thì ít, nhưng ghét con mèo không baogiờ biết bắt chuột nầy lại nhiều. Hừ, xem ra dì Kiều Mai quý nó hơn cô gấp mười lần.Nghĩ như vậy tự dưng chút tủi hờn trong lòng Uyên chợt bùng lên, cô phóng đại cây chổi vàotrong, con mèo vọt ra cửa vừa lúc Hưng bước vô.Lam Uyên vội hét:- Bắt nó cho em mau lên.Hưng nhào tới chụp con My My y như thủ môn chụp banh, nhưng với trái banh có tới bốn chânnầy anh không chụp trúng, đã vậy còn bị té xuống gạch. Hưng lồm cồm ngồi dậy trong tiếngchắt lưỡi của Uyên:- Cái con quỷ nầy nhanh thật! Em mà bắt được, dứt khoát bỏ nó vào giỏ đệm đem vứt vào đốngrác.Hưng nhún vai:- Nó làm gì mà em hăm dọa nghe ghê vậy?- Khô bò mua về chưa kịp ăn, nó đã phổng chân trên. Đúng là thứ mất dạy.- Ấy, coi chừng động chạm. Chửi mèo mắng chó cũng phải nể mặt người nuôi chớ! Dì Mai mànghe thì em liệu hồn.Lam Uyên bĩu môi:- Nhịn người rồi phải nhịn cả ... mèo. Em chán ngấy rồi đó.Hưng an ủi:- Thôi đừng chán nữa. Anh đền cho hai gói khô bò Tuyền Kỳ đàng hoàng.Lam Uyên hếch mũi:Trang 2/180 http://motsach.infoHoa Vàng Mấy Độ Trần Thị Bảo Châu- Chắc không đời nào anh tốt bụng ngang xương như vầy. Muốn gì? Nói đi!Giọng Hưng ngập ngừng, anh hơi quê trước cách nói của Uyên, nhưng vẫn phải hỏi:- Đưa ... thơ dùm anh chưa?Uyên nheo nheo mắt:- Thơ gì nhỉ?- Đừng có giỡn. Em đưa Vi Lan rồi phải không?Lam Uyên lơ lửng:- Thời đại bây giờ còn thư với từ. Có điện thoại sao anh không nhấc máy lên rồi ân cần, âu yếm,ngọt ngào, nhỏ nhẹ nói: “Anh i...ê....u ...em” khỏi phải nhờ giao liên!Hưng ngắt ngang:- Con nhỏ nầy rắc rối, em đưa thơ rồi phải không?Lam Uyên nghiêm mặt:- Em không biết chuyện thơ từ gì hết nghen. Anh kêu em đưa Vi Lan cuốn thơ “Em muốn dangtay giữa trời mà hét”, em đã làm xong bổn phận.Hưng thở phào:- Vậy thì tốt, chiều nay sẽ có hai gói khô bò.- Em thấy hai gói chưa đủ si-nhê đâu.Hưng trợn mắt:- Định bóc lột hả? Vậy thì ra sân bóc lột con My My đi. Dầu sao thơ cũng vào tay Vi Lan rồi, connhóc ạ. Anh cho em nhịn luôn đó.- Cuốn thơ thì chắc nhỏ Lan đọc rồi, nhưng lá thơ thì chưa đâu.Mặt Hưng xụ xuống:- Em định .... chơi anh hả Uyên?Lam Uyên thản nhiên đáp:- Anh... chơi em thì có. Nhét thơ vào trong quyển sách mà không chịu khai thiệt, làm con ngườita cong đuôi đạp xe đến đưa cho Vi Lan tới hồi về nhặt thấy lá thơ rớt lại trong giỏ xe, phải đạptrở lại đưa nó lần nữa mệt hụt hơi, mà nó còn không thèm nhận...Hưng rên lên nghe thảm hết biết:- Trời ơi, sao em vô ý quá vậy. Chết anh rồi. Quan trọng là lá thơ, chớ cái cuốn dang tay, dangchân gì đó thì nhằm nhò gì.Trang 3/180 http://motsach.infoHoa Vàng Mấy Độ Trần Thị Bảo ChâuLam Uyên mai mỉa:- Tại dang tay, dang chân nên mới rớt thư ra đó chứ. Nếu đứng bình thường chắc yên chuyệnrồi.Hưng nóng nảy:- Vậy lá thơ đâu?Thấy bộ dạng Hưng, Lam Uyên phá ra cười:- Tội quá ông ơi, tui năn nỉ một hồi con nhỏ nhận tuốt. Bởi vậy người ta nói hai gói khô bò làcòn quá ít. Mà em hỏi thật, bộ anh “kết” nhỏ Lan hả?Lừ mắt, Hưng nạt:- Tò mò tọc mạch chuyện người lớn.- Không có con nhỏ tò mò nầy lấy ai cho anh sai vặt. Đúng là làm ơn còn bị mắng.Hưng vuốt:- Nói chơi một chút đã lẫy. Em lúc nào cũng là quân sư của anh mà.Lam Uyên chớp mắt:- Hông dám đâu! Bộ anh có hẹn với Vi Lan sao lên đồ kẻng quá vậy?- Anh tới chỗ thằng bạn hỏi nó chuyện xin việc làm cho em.- Nhưng làm ở đâu? Và làm việc gì?- Công ty may đồ xuất khẩu của ba nó cần một người thành thạo vi tính và có học qua nghiệp vụxuất khẩu. Em chịu đi làm chỗ nầy không?Giọng Lam Uyên có vẻ ...

Tài liệu được xem nhiều: