Danh mục

Hoàn Châu Cát Cát

Số trang: 399      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.35 MB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 24,000 VND Tải xuống file đầy đủ (399 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bắc Kinh. Những năm thời vua Càn Long, Tử Vy cùng a đầu Kim Tỏa đến Bắc Kinh đã gần tháng nay và hai người ngày nào cũng tới trước cổng Tử Cấm Thành, đứng ở đấy chăm chú nhìn vào thành quách lộng lẫy vĩ đại này. Những bờ tường đỏ cao lớn, với những cánh cửa lớn khép kín, bên ngoài là lính canh áo giáp, vũ khí đầy đủ canh chừng không thể lọt. Bên trên những mái ngói đỏ hình vẩy cá hết mái này đến mái khác. Thành rất rộng lớn. Nhiều lúc Vy thắc...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoàn Châu Cát CátHoàn Châu Cát Cát Quỳnh Dao Hoàn Châu Cát Cát Tác giả: Quỳnh Dao Thể loại: Tiểu Thuyết Website: http://motsach.info Date: 22-October-2012Trang 1/399 http://motsach.infoHoàn Châu Cát Cát Quỳnh Dao Hồi thứ nhấtBắc Kinh. Những năm thời vua Càn Long, Tử Vy cùng a đầu Kim Tỏa đến Bắc Kinh đã gầntháng nay và hai người ngày nào cũng tới trước cổng Tử Cấm Thành, đứng ở đấy chăm chú nhìnvào thành quách lộng lẫy vĩ đại này. Những bờ tường đỏ cao lớn, với những cánh cửa lớn khépkín, bên ngoài là lính canh áo giáp, vũ khí đầy đủ canh chừng không thể lọt. Bên trên nhữngmái ngói đỏ hình vẩy cá hết mái này đến mái khác. Thành rất rộng lớn. Nhiều lúc Vy thắc mắcHoàng cung là vùng đất Thánh, một cấm địa, hay chỉ là một thứ ảo ảnh? Nơi chỉ có thể nhìn,mà không thể đến được. Tử Vy đứng tần ngần. Nàng biết là chẳng có cách nào, chẳng cóphương thức nào để đi vào đấy, chứ đừng nói là gặp người mà mình muốn tìm.Và như vậy, nhiệm vị nàng phải thực hiện gần như vô vọng. Nhưng trước đó Vy đã lỡ hứa vớimẹ rồi? Khi mẹ gần nhắm mắt, Vy đã trịnh trọng hứa, và cũng chính vì muốn thực hiện lời hứađó, mà Vy đã bán hết tài sản, nhà cửa ở Tế Nam, để đến chốn Bắc Kinh hoa lệ này. Vy khônghối tiếc việc mình đã làm, vì lời hát buồn thảm, mẹ thường hát cứ vẳng mãi bên tai.Núi xa vời vợi, sông vời vợi.Sông và núi cùng xa lắc lơ...Mãi đợi mãi chờ, chờ với đợi, Ngày qua ngày đợi đã mỏi mòn Vậy thì... Không được! Ta nhấtđịnh phải bằng mọi giá, mọi cách để vào đó cho được!Lúc đó, Tử Vy mới tròn mười tám, cái tuổi còn quá trẻ. Nên bao nhiêu suy nghĩ của nàng cũngđều rất vô tư giản dị. Tuổi thơ của Tử Vy lại lớn lên trong vòng tay, trong tình yêu tròn đầy Vyđược mẹ nuôi, mẹ dạy và rất ít tiếp xúc với chung quanh, vì vậy tất cả kiến thức nàng có gầnnhư đều chỉ do mẹ truyền đạt, nên Tử Vy không có được một ý niệm gì về sự phức tạp của cuộcđời. Con a đầu Kim Tỏa tuy là một đứa ở trung tín, nhưng nó kém nàng gần một tuổi, vì vậycũng chẳng giúp ích được gì. Cũng chính vì kiến thức của Vy đều có được qua sách vở, nên Vynghĩ mọi sự việc đều đơn giản. Một lần, tình cờ đi ngang một cơ quan có tên là Thái Thường Tựnơi chuyên chủ quản lễ bộ điển chế của triều đình. Là Vy nghĩ đây, đúng là nơi cần gõ cửa, đểgặp được người cần gặp rồi, chứ làm sao biết được, vị quan ở cơ quan này là một ông quanchẳng ra quan, ông ta tên là Lương đại nhân. Một người gần như lúc nào cũng vắng mặt ở cửaquan. Chính vì vậy mà mấy lần, Vy dẫn Kim Tỏa đến, xin vào đều được lính gác cổng từ chối,nói là Lương đại nhân bữa nay bận việc đi vắng. Mãi đến một bữa, Vy nghe nói kiệu của Lươngđại nhân hôm nay sẽ đi qua cầu Ngân Đính. Thế là nàng quyết tâm, phải ra chận kiệu để thựchiện ý định của mình Đường xá hôm đó cũng như mọi hôm rất tấp nập. Tử Vy cùng Kim Tỏađứng bên vệ đường, lóng ngóng nhìn. Trong tay nàng vẫn giữ chặt một tay đãy. Trong tay đãyđó có hai vật mà Vy quí hơn cả sự sống của mình. Vì nó mà có một người đàn bà - mẹ Vy - phảisống bên bờ hồ Đại Minh suốt đời hoài phí cả một thời xuân.Tử Vy đứng đó ngóng đợi với nỗi bồn chồn bực dọc. Dòng người cứ tất bật ngược xuôi. Ai điqua, cũng có cái đích đến có nơi chờ. Còn nàng, gần như mù mịt.Khách qua đường, có người đã qua rồi, vẫn quay lại nhìn hai thầy trò Vy, vì thật ra Tử Vy kháxinh, dù trang phục nam nhi bình dị không cầu kỳ. Nhưng cái đôi mắt to với hàng mi cong vútTrang 2/399 http://motsach.infoHoàn Châu Cát Cát Quỳnh Daobuồn buồn, cái nước da trắng như sữa. Cái phong cách cao quí có cả con a đầu Kim Tỏa bêncạnh nữa. Hai thầy trò như hai đóa hoa đang xuân. Làm sao chẳng khiến người chú ý?Đường phố cứ tấp nập, dòng người tiếp tục trôi. Chợt cái tấp nập bình thường đó, như bị phá vỡđể trở thành ồn ào hơn trước. Có tiếng ngựa dồn dập. Rồi đầu phố xuất hiện một tốp kỵ mã vớinhững lá phướng, có mấy chữ lớn Tránh xa - Nghiêm chỉnh, tiếp theo sau là kiệu của của LươngĐại nhân với hai hàng cận vệ hai bên. Họ đang đi về hướng nàng, rầm rộ. Đám ngựa đến đâu,bọn quan lại lớn tiếng hò hét:- Tránh ra! Tránh ra! Không ai được cản đường Lương Đại nhân! Tránh ra!Tử Vy phấn khởi, hồi hộp vì mục tiêu sắp đạt, nàng nói nhanh với Kim Tỏa:- Cơ hội của chúng ta đến rồi đấy! Kim Tỏa! Mi đứng đây chờ để ta ra cản kiệu nhé!Tử Vy nói xong là chen người vào đám đông. Kim Tỏa chẳng yên tâm chạy theo. Bọn kỵ binhđã trờ tới, vì đường phố đông người, nên họ phải đi chậm lại. Tử Vy và Kim Tỏa thừa dịp chenvào, nàng đi nhanh đến trước kiệu quan quỳ xuống. Hai tay nâng cao chiếc đãy:- Lương Đại nhân! Lương Đại n ...

Tài liệu được xem nhiều: