Những tia nắng đầu xuân đang len lỏi vào từng tán lá nhỏ, vẫn một ngày như mọi ngày, nhưng có lẽ hôm nay đặc biệt hơn một chút, vì là ngày đầu tiên vào học lại sau khi nghỉ tết. Vẫn như bao cô cậu học trò khác, Hoa đạp từng bước nặng nề trên vòng quay của chiếc xe đạp mini đã theo cô bé từ những ngày cấp 2 hồn nhiên vô tư lự
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoàng Tử Xứ Hoa Hoàng Tử Xứ HoaNhững tia nắng đầu xuân đang len lỏi vào từng tán lá nhỏ, vẫn một ngày như mọingày, nhưng có lẽ hôm nay đặc biệt hơn một chút, vì là ngày đầu tiên vào học lạisau khi nghỉ tết. Vẫn như bao cô cậu học trò khác, Hoa đạp từng bước nặng nề trênvòng quay của chiếc xe đạp mini đã theo cô bé từ những ngày cấp 2 hồn nhiên vôtư lự, rảo chầm chậm trên con đường quen thuộc đến trường với tâm trạng hỗn độnphức tạp.Tại sao lại như thế? Bởi vì vừa vui vừa buồn. Vui vì sẽ lại được cùng đám bạn đùanghịch, tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất sau hơn hai tuần vắng bóng bởi mỗiđứa đều tất bật với những kế hoạch riêng bên gia đình. Buồn vì nỗi lo âu thấp thỏmxen lẫn ám ảnh, không biết bài kiểm tra môn toán có qua ải” không, đầu năm đầutháng mà bị xơi điểm kém thì chắc xui tan tác dàn trải…Rất may cho Hoa, hôm nay là một ngày đẹp trời và tâm trạng của lão Hit-le” Toáncũng đẹp như thế, thầy í đã quyết định khởi đầu một năm mới trong thoải mái vuivẻ bằng việc giảng bài mới, hỏi thăm tâm tình những ngày nghỉ tết vừa qua (tự cổchí kim xưa nay hiếm, chắc lát về phải mua vé số quá!!!). Như vậy có thể xem nhưHoa tạm thoát nạn vì ngày hành quyết” sẽ được dời sang đầu tuần sau. Thôi kệ,sống được lúc nào thì cứ tận hưởng lúc ấy!Để chào mừng ngày đầu tiên đi học trở lại bình yên và suôn sẻ, Hoa cùng với cạcứng đi đến cửa hàng hoa mua vài loại đem về cắm, vì đó là sỡ thích lớn nhất củahai đứa. Cứ nhìn thấy những màu sắc rực rỡ, tươi tắn cùng hương thơm man máccủa hoa, tâm hồn bỗng sẽ trở nên thư thái lạ thường. Cửa hàng hoa mà hai đứathường ghé đã đóng cửa, nên phải tìm gian hàng khác. Rẽ vào một con đường nhỏkhá tĩnh lặng, nhỏ Hồng tíu tít chỉ trỏ về phía góc trái bên kia đường, sau góc câybàng cổ thụ. Hai đứa dựng xe bước vào, một cửa hiệu với diện tích khiêm tốnnhưng được bày trí khá trang nhã, cửa kính ngoài, vừa bước vào đã cảm nhận đượcngay hương thơm hòa quyện của giàn hoa chi chít bên nhau. Không gian bên trongrộng rãi và thoáng đãng hơn hai đứa tưởng, từng loại hoa được bày trí rất đều đặnvà tinh tế. Cứ tưởng người phục vụ bán hàng sẽ là một chị gái nào đó, nhưng thậtbất ngờ khi lại là một chàng trai còn rất trẻ, dáng người cao, thân hình thể thaonhưng nước da trắng nom vẫn ra vẻ công tử. Thật khó để đoán biết tuổi của cậuchàng, nhưng để chắc ăn thì cứ gọi bằng anh!!! Đáp lại ánh nhìn ngơ ngác, thẫnthờ y như lâu ngày chưa nhìn thấy trai của hai đứa, Chàng bán hoa” nở nụ cườirạng rỡ hơn cả khi hoa nở, giọng nói trầm ấm cất lên:- Hai bạn cần mua loại hoa gì?Sau vài giây lúng túng, thấy nhỏ bạn thân vẫn còn đơ như cây cơ” nhìn khôngchớp mắt vào vật thể đối diện, Hoa ấp úng lên tiếng đáp:- Dạ… em muốn chọn vài loại hoa để cắm trước ban công phòng. Anh tư vấngiúp bọn em được không?- Được thôi, thế các bạn thích loại màu sắc như thế nào? Tươi tắn nhẹ nhàng, hayrực rỡ một chút?- Dạ…Hoa chưa kịp cất lời thì nhỏ Hồng đã tí tởn bước tới trước, lấn chỗ của cô để áp sátgần đối tượng mà đáp:- Dạ, em tên là Hồng, vì thế em rất thích hoa hồng. Nên anh chọn giúp em nha!- Ừm, hoa hồng có nhiều màu. Bạn thích màu nào? – Anh chàng nhẹ nhàng hỏi.- Em thích hoa hồng Xanh!!! – Cô bạn hồn nhiên trả lời.- Xanh? Xa da trời á? – Cậu trai đáp lại bằng ánh nhìn bất ngờ, xen lẫn lúng túng.Hoa liền kéo tay áo Hồng lại gần nói nhỏ: Mày có bị gì không? Hoa hồng xanhkhông mọc tự nhiên, ở đâu ra hàng loạt cho mày mua chứ! Nước Nhật đang lai tạocòn chưa thành công nữa là…”Biết mình bị hố, cô bạn chỉ biết cười trừ gượng gạo. Có lẽ vì quê cơ, nên nhỏ quyếtđịnh chọn mỗi màu một cành luôn cho lấp lánh. Hoa rảo vòng quanh cửa hiệu,ngắm những chậu hoa nằm chi chít bên nhau. Khác với vẻ ngoài hồn nhiên, hiếuđộng, cô nàng trông dịu dàng hẳn khi lặng lẽ bên những khóm hoa. Bỗng Hoa khẽgiật mình khi có giọng nói từ phía sau vọng tới:- Bạn chưa chọn được hoa mình yêu thích à?- Ơ… Dạ! Em cũng không rành nhiều loại hoa. Hồi tết mẹ em có mua về mộtloại nhìn đẹp lắm, nó có màu tim tím, cánh hoa nhỏ như chân chim hạc vậy…- Nghe quen quen, nhưng hình như loại này hết hàng rồi thì phải… - Chàng traiđăm chiêu rồi trả lời ngập ngừng.- Ủa, anh bán hoa mà không biết tên sao? Mà cửa hàng cũng có vụ hết hoa nữahả?- Mày vô duyên ghê! Cửa hàng chứ có phải vườn đâu mà không hết! – Hoa tỏ vẻkhó chịu.- Thì tao hỏi vậy thôi mà. Làm gì bênh ghê thế? Người ta là bạn hay tao là bạncủa mày đây hử?Cậu chàng liền khuyên ngăn:- Các bạn thông cảm, mình cũng mới ra làm được vài ngày thôi, nên chưa chuyênnghiệp. Với lại đợt tết vừa qua hàng bán khá chạy nhưng nhập về chưa kịp, chắccuối tuần này sẽ có đủ thôi!Vậy là chỉ có nhỏ Hồng mua một bó những màu hoa mang tên chính nó, còn Hoathì đợi dịp khác để tìm cho được loài hoa mà cô thích, vẫn ở chính cửa hàng này, vìHoa muốn gặp lại cậu chàng mà có cảm giác rất quen đó (hay phải chăng cứ ...