Đã quá một ngày đêm, Tuấn không hề ăn uống gì . Anh cứ quì mãi nơi góc nhà, miệng lẩm bẩm những câu gì không rõ .Trưa nay ,Quyên cố gắng dỗ đút cho chồng mấy muỗng cháo, nhưng cứ ngậm vào rồi Tuấn lại phun ra, mắt lơ láo, đờ đẫn , dáng hình tiều tụy trong bộ áo quần pyjama đã nhàu nát hôi hám mà mấy bữa rồi, anh nhất định không cho Quyên thay. Những con ruồi xanh được dịp, đậu cả trên mặt mũi anh . Quyên thở dài, đưa tay đuổi thay cho...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hoang Tưởng Hoang TưởngĐã quá một ngày đêm, Tuấn không hề ăn uống gì . Anh cứ quì mãi nơi góc nhà, miệnglẩm bẩm những câu gì không rõ .Trưa nay ,Quyên cố gắng dỗ đút cho chồng mấy muỗngcháo, nhưng cứ ngậm vào rồi Tuấn lại phun ra, mắt lơ láo, đờ đẫn , dáng hình tiều tụytrong bộ áo quần pyjama đã nhàu nát hôi hám mà mấy bữa rồi, anh nhất định không choQuyên thay. Những con ruồi xanh được dịp, đậu cả trên mặt mũi anh . Quyên thở dài,đưa tay đuổi thay cho chồng . Hồng Quỳnh, đứa con gái lên ba của vợ chồng Quyên, cólẽ chưa hiểu nổi những gì đang xảy ra, nên cứ chồm hổm, hai bàn tay buông thõng trênhai gối, trố mắt nhìn cha, rồi quay sang mẹ: “ Sao Ba không chịu ăn cháo hả mẹ?”. Quyênkhông thể trả lời con , vì cổ chị nghẹn cứng, cố nén những giọt nước mắt chực trào ra.Chị không muốn khóc trước mặt con, vì sợ những mảng tối của cuộc đời đã sớm xâmnhập vào tâm hồn còn quá bé bỏng thơ ngây.Tuấn và Quyên quen nhau khi còn học chung ở trường đại học khoa học xã hội và nhânvăn . Tuấn học khoa báo chí còn Quyên thì theo tổng hợp văn. Họ yêu nhau đã bốn nămvà cho nhau nhiều kỷ niệm đẹp của thời sinh viên thơ mộng , vì họ biết tôn trọng , giữ gìncho nhau, khác với nhiều sinh viên cùng lứa , sống thác loạn trong một xã hội mà tuổi trẻgần như mất cả phương hướng đạo đức và lý tưởng . Con đường của tuổi trẻ đời nay hìnhnhư chỉ là kiếm tiền và hưởng thụ. Họ rất khao khát những tiện nghi vật chất được quảngcáo đầy rẫy trên phim ảnh và trên cá phương tiện truyền thông đại chúng khác . Cuộcsống xa hoa của các đại gia mới nổi trong giới kinh doanh và các quan chức quyền thếcùng các tiểu công tử của họ đã làm mờ mắt những chàng trai có chút học thức khi bướcvào ngưỡng cửa cuộc đời . Họ cố sống vội, sống gấp vì lỡ mai đây xã hội lại tạo được cáiphanh cho cỗ xe tham nhũng thì họ không còn cơ hội để vung tiền vào những cuộc truyhoan.Khát vọng hôn nhân chín muồi và cháy bỏng trong nhau nhưng đôi uyên ương Quyên –Tuấn đành phải hẹn đến sau khi tốt nghiệp mới tổ chức hôn lễ được.Nhưng không phảilúc nào ý trời cũng chiều theo lòng người, nên cái giấc mơ đơn giản và thiết tha của haingười vẫn chưa thực hiện được sau khi rời khỏi ghế nhà trường . Tuấn còn phải làmnghĩa vụ quân sự hai năm. Quyên lại phải đợi chờ, phải đè nén những đêm dài thổn thứcvà trống rỗng, những ngày thẫn thờ bên những trang giáo án và đám học sinh nghịchngợm, vô tình . Quyên vẫn yêu cái ngây thơ của chúng, có khi lòng cô giáo trẻ cũng thấyvui lây, nhưng nỗi diết da nhung nhớ kia hình như lúc nào cũng đeo một hòn đá tảng lêntâm hồn cô.Thấy con gái ngày càng xanh xao, ông Quân, hiện là hiệu phó một trường trung học phổthông ở dưới tỉnh, khuyên Quyên về trường ông dạy, gần gũi với các em cho đỡ buồn,nhưng cô con gái cưng của ông chẳng chịu chiều lòng cha, vì ở Sài Gòn, dẫu sao mỗitháng hai lần Quyên còn có dịp thăm Tuấn ở quân trường, về dưới đó, phải xa Tuấn lâuquá, cô không chịu nổi . Ba mẹ Tuấn là cán bộ địa phương cấp thấp đã về hưu,rất yêu quýQuyên, coi Quyên như là con dâu chính thức, nên lần nào đi thăm Tuấn , ông bà cũng gọiQuyên.Gần ba năm trong quân ngũ, Tuấn là một bộ đội Cụ Hồ xuất sắc về nhiều mặt nên đãđược vinh dự đứng vào hàng ngũ của Đảng . Sau khi xuất ngũ về địa phương, với tấmbằng đại học báo chí trong tay, cùng với sự giúp đỡ của những người bà con có chứcquyền , Tuấn được nhận vào làm phóng viên phụ trách mảng xã hội ở một tờ báo có uytín của thành phố. Là một trí thức trẻ đầy nhiệt huyết, nếp nghĩ , cách làm của Tuấn khácxa với một số “thanh niên cách mạng 30/4”, cầm cờ đỏ nhảy vào thanh niên xung phonghoặc các phong trào thanh niên khác, mong chạy trốn quá khứ, đi tìm cơ hội cho tươnglai, có người rất thành đạt nhờ cái bầu nhiệt huyết và lòng tin vào sự đổi thay của đấtnước nhưng cũng lắm kẻ cơ hội, nhờ giỏi nịnh bợ mà được cất nhắc lên tận cấp trungương, để rồi rơi rụng dần vào vũng bùn của tiền tài và danh vọng, vác bạc tỷ chui vàokhám để dưỡng già.Vì muốn có cuộc sống tự lập nên sau ngày cưới, Tuấn và Quyên thuê một căn hộ chungcư để được hưởng trọn vẹn cái hạnh phúc trong một thế giới mật ngọt của tình yêu đôilứa . Họ quấn quýt bên nhau. Hết giờ làm việc là Tuấn về ngay với Quyên. Nhiều hômbạn rủ đi lai rai ở mấy quán nhậu vỉa hè gần sát cơ quan , dù rất nể bạn, nhưng anh đềukiếm cách hoãn binh, chỉ trừ khi phải cố hoàn tất một phóng sự điều tra không thể bỏ dởgiữa chừng thì anh mới điện báo xin lỗi vợ. Những lần như thế, Quyên cứ cặm cụi soạngiáo án để quên đi cái thời khắc đợi chờ căng thẳng, thỉnh thoảng Quyên lại bật tivi xem,chứ không bao giờ chịu ăn cơm trước, nhiều hôm đến tận mười hai giờ đêm Tuấn mới về,cô chỉ nhẹ nhàng: “ Anh về muộn, em lo quá, có trở ngại gì không anh?” Khi nhìn vàomắt chồng, thấy Tuấn không vui, cô biết là công việc không suôn sẻ, nhưng chẳng dámhỏi tiếp. Tuấn thấy vợ lo lắng, gượng vui cho qua chuyện.Nhờ vui tính, bộc trực ,chân tình, hăng say trong công việc, bài viết sâu ...