.....Em lao ra màn đêm , tôi chỉ muốn nắm kéo em lại , vì em ơi , lúc này đây xung quanh tôi là một khoảng không vắng lặng ……. Ngày tôi gặp em Cũng không phải mùa thua lá rụng , cũng không phải mùa đông lạnh lẽo , ngày tôi gặp em ………..là ngày không thuộc về bất cứ mùa nào , ngày đó thuộc về con tim và ánh mắt tôi mà thôi ……….. Biễn ban chiều , hoàng hôn xuống , sáng hồng cả một vùng trời , tôi ngồi đó ngay dại như chưa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Hồn em ngoài biển khơi... Hồn em ngoài biển khơi........Em lao ra màn đêm , tôi chỉ muốn nắm kéo em lại , vì em ơi , lúc này đây xung quanhtôi là một khoảng không vắng lặng …….Ngày tôi gặp emCũng không phải mùa thua lá rụng , cũng không phải mùa đông lạnh lẽo , ngày tôi gặpem ………..là ngày không thuộc về bất cứ mùa nào , ngày đó thuộc về con tim và ánhmắt tôi mà thôi ………..Biễn ban chiều , hoàng hôn xuống , sáng hồng cả một vùng trời , tôi ngồi đó ngay dại nhưchưa từng bất động …..chỉ để ngắm từng đợt sóng , đợt sóng dào dạt tạt vào bờ , rồi lạidạt ra ngoài biển xa ……….đôi lần ngọn sóng chạm vài gót chân tôi ……….Trời dần tối , tôi vẫn còn ngồi đó , tôi vẫn còn đang nhớ ……..nhớ người đã rời bỏ tôi đi………Thành phố này xa lạ quá , tôi đang trốn chạy em , trốn chạy hình ảnh người ruồng bỏ tôi………chưa từng trách hờn gì em . Thinh lặng nơi này , từng kỉ niệm chợt ào về , ngàyem nắm tay tôi , ngày em thì thầm nói yêu tôi , ngày nước mắt em chan chứa khi nói lờichia tay ………….ngày tôi lặng nhìn em trên cánh bay khổng lồ , đưa em thật xa thật xa ,………..em đi rồi , em bỏ tôi lại với thành phố cô đơn này ………Trốn chạy em , kỉ niệm , tôi rời thành phố ồn ào , và đi ngay ngày em đi …Nơi đây , giờ đây có biển và tôi ……….“Tình yêu mật ngọt , mật ngọt trên môi , tình yêu mặn đắng , mặn đắng trong đời”Giọng ai hát , tôi nghe xa xa một giọng hát ngọt ngào trong màn đêm tĩnh lặng của biển…………Nhìn quanh ……….tôi cố muốn tìm ra ai là thủ phạm phá vỡ cái không khí lặng lẽ nàycủa tôi , rồi chẳng thấy gì , tôi lại bó gối , thừ người ………..mong là thấy được em trongmàn đêm kia …………“Anh ngồi đây lâu quá nhỉ ???”Tôi giật mình quay lại nhìn , một cô gái , tuổi đời khoảng 19-20 , tóc em dài , nụ cười hồnnhiên , em ngoẻn miệng nhìn tôi …….chờ đợi câu trả lời“Chào em ,tôi mới ngồi một tí ““”không dám đâu , em nhìn anh từ chiều giờ , đến giờ đã là 10h đêm rồi ““uh ? thế sao ?????” tôi ngạc nhiên hỏi em , và cũng tự hỏi mình đã ngồi lâu thế sao ???“Vâng ,anh đã ngồi gần 6 tiếng rồi đó “Em còn bảo là em đã thua tôi về kỉ TronHoc.comc rồi , vì trước giờ em chưa bao giờ thấyai ngồi lâu như thế ………..“Em ngồi đây chung với anh cho đỡ buồn nha ““uh , sao cũng được “Em ngồi lặng im như thế , và tôi cũng dường như quên mất sự hiện diện của em ………“Thôi ah về đi , khuya rồi ,người xứ khác đến đây mà , nguy hiểm lắm”“Không sao, tôi cần có những giây phút này nhiều lắm , tôi không muốn bỏ lỡ em biếtko ?”“Ơ mà sao em ko về đi , con gái đi đêm thế thì ko tốt đâu “Em nho nhỏ“ Chốn nao mà về ……….”Tôi ko quên hỏi em nhà em ở đâu ?vì thật ra trong lòng tôi giờ có quá nhiều nỗi u buồn ,tôi chẳng còn đủ lịch sự để quan tâm đến một người khác nữa ngoài bản thân …….“Anh có vẻ buồn ?”Em cắt ngang dòng suy tư của tôi“uh , thất tình “Rồi tôi gượng cười ……….màn đêm trống vắng , lạnh lùng , rì rào bên tai tôi tiếng sóngvỗ bờ ………“ Tình yêu như biển , biển rộng hai vai , biển rộng hai vai ………”Em lại cất tiếng hát, …….tôi cũng ngạc nhiên vì nơi đây có một người trẻ tuổi như em lạibiết nhạc Trịnh ……“Bài hát ấy tên gì em nhỉ ““Lặng lẽ nơi này “Em trả lời tôi rồi im lặng , chúng tôi cứ như thế mà nhìn ra biển ……..Đồng hồ tôi đã 11h đêm , tôi thấy lạnh , nhìn sang em ………..“Em có lạnh ko?”“Dạ không , em đã quen thế này 3 năm nay rồi”“sao lại 3 năm ???” Tôi ngạc nhiên hỏi em“em chờ ……..”Em run run trả lời tôi“chờ ai ?...”“ một người ……..”“người yêu em à ?”“vâng , ảnh đi đã lâu lắm rồi , ngày ảnh đi em nói ngồi đây mỗi khi chiều về chờ ảnhquay về …….”Em bảo người yêu em là thuỷ thủ , đi ra biển và mãi ko về , nên cứ thế mà em đợi gần 3năm …..17 tuổi em đã yêu rồi hay sao ??? đối với miền quê này cỡ tuổi em giờ đã đùmđề chồng con rồi , có ai còn như em đâu ……Em nói cùng tôi nhiều lắm , em bảo tôi nếu được một lần nữa cho em quay lại thì em vẫnchọn cách chờ anh ta ……..“Em làm vậy biết rằng ko có kết quả mà sao em vẫn làm ???” Tôi hỏi em“ Em biết chứ , nhưng em thấy hạnh phúc vì chờ người ấy”……….Giữa chúng tôi , khoảng không im lặng lại được lấp đầy ……..“ Thế còn anh ??” bất chợt em hỏi tôi“ Uh , người yêu của anh đi rồi , theo một người đàn ông ở phương trời xa lạ , bỏ lại anh, còn anh thì đang trốn chạy tại nơi này và bị em bắt gặp đấy cô bé “Hai chúng tôi cùng cười …………Câu chuyện cứ mãi thế cho đến tận 3h sáng , trời tờ mờ sáng ………tôi quay sang nhìnem . Ánh mắt ương ướt , cứ thể nổi đau đã kìm nén trong lòng em từ quá lâu , tôi thấy xótxa cho chính mình và cho em nữa ………“Lại một ngày nữa rồi anh à , anh ấy ko về “ Rồi em bật khóc nức nở .Thằng đàn ôngnhư tôi mềm nhũng con tim vì những giọt nước mắt của em , nó thấm đậm con tim tôi ,thấm ướt cả những nỗi đau tôi đang mang………Tôi choàng tay qua vai em , bờ vai em quá mỏng manh , như muốn vỡ tung khi cơn sóngdồn vào bờ ……….“Sao em lạnh thế ?”“ uhm , thể xác và con tim của em , cả hai đều một nhịp mà anh “ những tiếng nói củaem sao mà khó k ...